bedau_behoai92

New Member

Download Ebook Nhận biết - Chìa khóa sống trong cân bằng miễn phí





Mục lục
Lời nói đầu. 1
Hiểu biết. 7
Vềngười và chuột. 8
Gốc rễcủa khổ. 26
Thếgiới riêng tư. 33
Nhận biết và định tâm. 75
Nhiều bệnh, một đơn thuốc. 89
Nhà phân tích và nhân chứng. 90
Căng thẳng và thảnh thơi. 126
Tâm trí và thiền. 135
Lối mòn và bánh xe. 163
Nhận biết trong hành động. 181
Bắt đầu từtrung tâm. 182
Tựphát. 192
Tính quyết định. 196
Trọn vẹn từng khoảnh khắc. 203
Dừng việc cốgắng là tốt. 209
Thực nghiệm trong quan sát. 231
Điều chỉnh bản thân bạn vào vô thời gian. 233
Cái chạm vô hình. 236
Vipassana. 238
Dịch chuyển ban đêm. 242
Lời bạt. 255
Treo trên đầu sợi chỉ. 255
VềTác giả. 267



Để tải bản DOC Đầy Đủ thì Trả lời bài viết này, mình sẽ gửi Link download cho

Tóm tắt nội dung:

khác được? Chứng kiến nghĩa là trở
thành chết với quá khứ của bạn - kí ức, ý nghĩ, mọi thứ.
Thế thì trong khoảnh khắc hiện tại, bạn có thể làm gì?
Bạn chỉ có thể chứng kiến. Không phán xét nào là có
thể - phán xét là có thể chỉ trong so sánh với kinh
nghiệm quá khứ. Không đánh giá nào là có thể - đánh
giá là có thể chỉ trong so sánh với đánh giá quá khứ.
Không suy nghĩ nào là có thể - suy nghĩ là có thể chỉ
nếu quá khứ có đó, được đem vào hiện tại. Cho nên bạn
có thể làm được gì? Bạn có thể chứng kiến.
Trong văn đàn chữ Phạn cổ, thầy giáo được định
nghĩa là cái chết - acharya mrityuh. Trong Katha
|
|
123 01/03/2010 - 1/ 62 124
Upanishad, Nachiketa được gửi tới Yama, thần chết, để
được dạy. Và khi Yama, thần chết, đưa ra nhiều, nhiều
cám dỗ cho Nachiketa - "Lấy cái này đi, lấy vương
quốc, lấy nhiều của cải, nhiều ngựa vào, nhiều voi, cái
này và cái này," một danh sách dài các thứ - Nachiketa
nói, "tui đã tới đây để học cái chết là gì, bởi vì chừng
nào tui còn chưa biết cái chết là gì, tui không thể biết
cuộc sống là gì."
Cho nên thầy giáo được biết tới vào thời xưa là
người có thể trở thành cái chết cho đệ tử - người có thể
giúp bạn chết đi để bạn có thể được tái sinh.
Nicodemus đã hỏi Jesus, "Làm sao tui có thể đạt tới
vương quốc của Thượng đế?" Jesus nói, "Chừng nào
ông còn chưa chết đi trước hết, chẳng cái gì có thể được
đạt tới. Chừng nào ông còn chưa được tái sinh, chẳng
cái gì có thể được đạt tới."
Và việc tái sinh này không phải là biến cố, nó là
quá trình liên tục. Người ta phải được tái sinh mọi
khoảnh khắc. Không phải là bạn được tái sinh một lần
và thế thì nó là được và kết thúc. Cuộc sống là việc sinh
liên tục, và cái chết cũng là liên tục. Bạn phải chết đi
một lần bởi vì bạn đã không sống chút nào. Nếu bạn
sống, thế thì bạn sẽ phải chết đi từng khoảnh khắc. Chết
đi mọi khoảnh khắc cho quá khứ bất kì cái gì nó đã
từng là, thiên đường hay địa ngục. Bất kì cái gì - chết
nó đi, và tươi tắn và trẻ trung và tái sinh trong khoảnh
khắc. Chứng kiến bây giờ - và bạn chỉ có thể chứng
kiến bây giờ nếu bạn tươi tắn.
Căng thẳng và thảnh thơi
Bây giờ một điều phải được hiểu. Nhà thôi miên
đã phát hiện ra luật nền tảng; họ gọi nó là luật của hiệu
quả ngược. Nếu bạn cố gắng vất vả để làm điều gì đó
mà không hiểu điều nền tảng, chính cái đối lập sẽ là kết
quả.
Cũng giống khi bạn học đạp xe. Bạn đang trên con
đường tĩnh lặng, không có giao thông, vào sáng sớm,
và bạn thấy cột cây số đỏ đứng đó bên cạnh đường.
Đường rộng mét tám và chỉ một cột cây số nhỏ, và bạn
trở nên sợ: bạn có thể đi tới cột cây số và bạn có thể
đâm vào nó. Bây giờ bạn quên mất con đường rộng mét
tám. Thực tế, cho dù bạn bịt mắt, cũng chẳng có nhiều
cơ may cho bạn lao vào cột cây số, đâm vào nó, nhưng
với mắt mở bây giờ cả con đường bị quên mất; bạn đã
trở nên bị hội tụ. Ngay chỗ đầu tiên, mầu đỏ đó đã rất
hội tụ rồi. Và bạn sợ nhiều thế! - bạn muốn tránh nó.
Bạn đã quên rằng bạn đang đi xe đạp, bạn đã quên hết
mọi thứ. Bây giờ vấn đề duy nhất với bạn là làm sao
tránh được hòn đá này; bằng không bạn có thể tự làm
hại mình, bạn có thể đâm vào nó.
Bây giờ việc đâm vào là tuyệt đối không thể tránh
khỏi; bạn nhất định đâm vào cột đá này. Và thế rồi bạn
sẽ ngạc nhiên: "Mình đã cố gắng vất vả để không đâm
vào nó." Thực tế chính bởi vì bạn đã cố gắng vất vả tới
mức bạn đâm thẳng vào cột đá đó. Bạn càng tới gần
hơn, bạn càng cố gắng vất vả hơn để tránh nó; nhưng
bạn càng cố gắng vất vả hơn để tránh nó, bạn càng trở
|
|
125 01/03/2010 - 1/ 63 126
nên hội tụ hơn vào nó. Nó trở thành lực thôi miên; nó
thôi miên bạn. Nó trở thành như nam châm.
Đó là luật nền tảng trong cuộc sống. Nhiều người
cố gắng tránh nhiều thứ và họ rơi vào cùng những thứ
đó. Cố gắng tránh bất kì cái gì bằng nỗ lực lớn lao và
bạn nhất định rơi vào cùng hố. Bạn không thể tránh
được nó; đó không phải là cách tránh nó.
Thảnh thơi. Đừng cố gắng vất vả, bởi vì chính qua
thảnh thơi mà bạn có thể trở nên nhận biết, không phải
bằng việc cố gắng vất vả. Bình thản, yên tĩnh, im lặng.
Căng thẳng của bạn là
gì? Sự đồng nhất của bạn với
đủ mọi loại ý nghĩ, sợ hãi -
cái chết, phá sản, đồng đô la
mất giá, đủ mọi loại sợ hãi
có đó. Đây là những căng
thẳng của bạn và chúng ảnh
hưởng tới thân thể bạn nữa.
Thân thể bạn cũng trở nên
căng thẳng, bởi vì thân thể và
tâm trí không phải là các
thực thể tách biệt. Thân tâm
là một hệ thống, cho nên khi
tân trí trở nên căng thẳng,
thân thể trở nên căng thẳng.
Bạn có thể bắt đầu với
nhận biết; thế thì nhận biết đem bạn xa khỏi tâm trí và
sự đồng nhất với tâm trí. Một cách tự nhiên, thân thể
bắt đầu thảnh thơi. Bạn không còn bị gắn bó, và căng
thẳng không thể tồn tại trong ánh sáng của nhận biết.
Bạn có thể bắt đầu từ đầu
bên kia nữa. Thảnh thơi, vứt
bỏ mọi căng thẳng... và khi
bạn thảnh thơi bạn sẽ ngạc
nhiên rằng nhận biết nào đó
đang nảy sinh trong bạn.
Chúng là không tách rời.
Nhưng bắt đầu từ nhận biết là
dễ dàng hơn; bắt đầu với
thảnh thơi có chút ít khó hơn,
bởi vì ngay cả nỗ lực để thảnh
thơi cũng tạo nên căng thẳng
nào đó.
Có một cuốn sách Mĩ -
và nếu bạn muốn phát hiện ra
đủ loại sách ngu xuẩn, thì Mĩ
là chỗ đó. Khoảnh khắc tui
thấy tựa đề cuốn sách, tui
không thể nào tin được nó. Tựa đề là Bạn phải thảnh
thơi. Bây giờ nếu phải mà có đó, làm sao bạn có thể
thảnh thơi được? Phải sẽ làm cho bạn căng thẳng;
chính từ này lập tức tạo ra căng thẳng. Phải tới như một
mệnh lệnh từ Thượng đế. Có lẽ người viết cuốn sách
này chẳng biết gì về thảnh thơi và chẳng biết gì về phức
tạp của thảnh thơi.
Ở phương Đông chúng ta chưa bao giờ bắt đầu
thiền từ thảnh thơi; chúng ta đã bắt đầu thiền từ nhận
biết. Thế rồi thảnh thơi tới theo cách riêng của nó, bạn
không phải đem nó tới. Nếu bạn phải đem nó tới, sẽ có

Căng thẳng của
bạn là gì? Sự
đồng nhất của bạn
với đủ mọi loại ý
nghĩ, sợ hãi - cái
chết, phá sản,
đồng đô la mất
giá, đủ mọi loại sợ
hãi có đó. Đây là
những căng thẳng
của bạn và chúng
ảnh hưởng tới
thân thể bạn nữa.

Khi bạn thảnh thơi
bạn sẽ ngạc nhiên
rằng nhận biết nào
đó đang nảy sinh
trong bạn. Chúng
là không tách rời.
Nhưng bắt đầu từ
nhận biết là dễ
dàng hơn; bắt đầu
với thảnh thơi có
chút ít khó hơn,
bởi vì ngay cả nỗ
lực để thảnh thơi
cũng tạo nên căng
thẳng nào đó.
|
|
127 01/03/2010 - 1/ 64 128
căng thẳng nào đó. Nó sẽ tới theo cách riêng của nó; chỉ
thế thì nó mới là thảnh thơi thuần khiết. Và nó tới...
Nếu bạn muốn, bạn có thể cố gắng từ thảnh thơi,
nh...
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top