Ramkute_3kblog

New Member

Download Tiểu luận Những cảm tưởng khi đi tham quan bảo tàng chứng tích chiến tranh miễn phí





Người nào bị đưa vào chuồng cọp coi như cái chết đã cận kề. Tù nhân vào đây khoảng ba tháng thường là sẽ chết vì bị xiềng chân, bị tra tấn, bị bỏ đói.
 
Liệu có ai tưởng tượng nỗi, trong thế giới văn minh, vẫn tồn tại một nơi đầy dã nhân và thú tính như vậy?
Không thể ngờ nỗi lại tồn tại những điều ghê sợ như thế trên cõi đời này. Nếu như không đến đây? Không được chứng kiến những điều này? Có lẽ sẽ không bao giờ tôi nghĩ và dám nghĩ lại có một “địa ngục” như thế?
Không những chúng đã lấy mất quyền tự do và quyền bình đẳng của những con người yêu nước chân chính mà còn chà đạp và có những hành động dã man lên thể xác và tinh thần của họ.
Không hiểu chúng đã lấy quyền gì mà dám đối xử, tra tấn những chiến sĩ cộng sản như vậy?
Chúng chỉ là những kẻ đi cướp nước, những kẻ xâm lược đầy thú tính?
Chúng không và sẽ không bao giờ có thể sánh được với những người mà chúng coi là tù nhân phản động đó! Vậy mà chúng không biết được chân lí đơn giản đó, chúng còn ra sức sử dụng nhiều nhiều các cách để tra tấn các người tù chính trị. Tôi thấy rùng mình khi bước vào phòng quan sát những hình thức tra tấn hỏi cung của lính Mỹ đối với các tù nhân. Thật đáng ghê tởm và đáng khinh thường!
Tại các nhà tù, cai ngục dùng mọi thủ đoạn để khủng bố tinh thần, hành hạ hủy diệt thể xác tù nhân. Các hình thức tra tấn phổ biến là: dùng kim đâm vào ngón tay của người tù, đổ nước vào mũi để làm người tù ngạt thở, dùng điện châm vào người tù để cho họ bị rối loạn thần kinh Nhiều tù nhân sau khi bị tra tấn hành hạ bằng nhiều loại nhục hình vẫn không chịu khuất phục đã bị xử bắn hay thủ tiêu.
Ngoại trưởng Mỹ Foster Dulles páht biểu tại Thượng viện Mỹ ngày 11 tháng 11 năm 1954: “phải khai thác việc cải huấn tù nhân cộng sản Việt Nam như mọtt bộ phận của chiến tranh tâm lí, chương trình cải huấn đó phải được trợ lực bởi một hội đồng nhân viên Hoa Kì”. (dân sự vụ, chiến tranh tâm lí và tình báo phản gián).
 



Để tải bản DOC Đầy Đủ thì Trả lời bài viết này, mình sẽ gửi Link download cho

Tóm tắt nội dung:

iều, ăn thật nhiều và tích lũy về cho chính quốc thật nhiều.
Để thực hiện được mục đích đó, chúng đưa ra hàng ngàn chính sách, đàn áp những cuộc đấu tranh nổi dậy của những người yêu nước. Những cuộc đàn áp đẫm máu, những đợt càn quét Việt cộng, lực lượng yêu nước, chúng đã gây nên bao nhiêu tội ác.
Cách mạng tháng Tám thành công, 2-9-1945 – nước cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt nam được thành lập, lần đầu tiên, nước Việt Nam đã xuất hiện trên bản đồ thế giới. Đóng dấu khẳng định chủ quyền của dân tộc trên thế giới.
Nhưng bản chất của thực dân và đế quốc là xâm lược và bóc lột. Năm…. Mỹ chính thức bóp cò súng tuyên bố chiến tranh lại diễn ra trên đất nứoc nhỏ bé này. Hành trang cho cuộc xâm lược là những kế hoạch xâm lược, những vũ khí hiện đại, quân đội tinh nhạy với những khoản đầu tư khổng lồ.
Tiến trình của những cuộc xâm lấn là bm đạn, và kết quả là sự chết chóc, tổn thương, tàn phá…
Tất cả nhứng điều đó là những gì mà tui đã được học qua sách vở. Những trang học giúp tui hình dung được thế nào là chiến tranh, thế nào là đau thương.
Và tui nghĩ – tự tin là mình đã hiểu được chiến tranh. Những con số thống kê, những bài văn, thơ, trang lịch sử…chiến tranh là như thế còn gì? Đơn giản và dễ hiểu, nếu có chiến tranh thì cũng không có gì ghê gớm. Có giặc xâm lược thì cầm súng bắn lại.
Thật là sai lầm, quá sai lầm và đầy sự hối hận cho những suy nghĩ quá nông cạn của tôi, khi chính mình được chứng kiến những bức ảnh, những hiện vật của chuyến đi thăm bảo tàng lịch sử. Cảm giác của tui lúc này là gì đây? Sững sờ, kinh ngạc, căm phẫn những tội ác của chiến tranh và xấu hổ cho những suy nghĩ đáng trách của mình, tui đã quá vô tâm, quá hờ hững với chính lịch sử của cha ông mình, sống quá an phận trong bình yên mà quên đi nhiều điều.
II. Những giá trị lịch sử của chuyến đi bảo tàng di tích chiến tranh:
Cảm giác khi bước tới cổng:
Có nhiều du khách người nước ngoài, họ đến từ các đất nước khác nhau. Họ đến đây để được xem những bức ảnh, hiện vật của cuộc chiến tranh mà họ cũng chỉ được nghe, đọc và kể. Họ đến thăm quan với mọi lứa tuổi, từ những người già, trung niên, thanh niên và cả những em nhỏ, với một thái độ quan tâm, trân trọng và cũng đầy cảm xúc.
Cuộc chiến ở Việt Nam đã gây tiếng vang lớn trên toàn thế giới, nhưng tui vẫn cảm giác ngạc nhiên trước thái độ đầy quan tâm của những nguời khách ngoại quốc này.
Những chiếc máy bay rất hoành tráng, chiếc xe tăng, khẩu đại bác và các quả bm hạng nặng. Đây là lần đầu tiên tui được nhìn thấy tận mắt và sờ tay vào hiện vật. Những vật mà tui mới chỉ được biết qua tranh ảnh, phim ảnh. Và thú vị hơn khi biết được thông số chính xác về cấu tạo và sức công phá của từng loại khác nhau. Qua những kiến thức mới thu nhận được, tui hình dung rõ hơn về những chiếc máy bay thả bom, những chiếc xe tăng bọc thép, những khẩu đại bác liên thanh…bm đạn,pháo sáng …– sự ác liệt của chiến tranh được cảm nhận rõ nét hơn rất nhiều.
Sự chiến thắng trong cuộc đấu tranh của một đất nước nhỏ bé cùng kiệt khó đối với một cường quốc giàu có và hiện đại – cả thế giới biết điều đó, và tui là một người dân Việt Nam- tất nhiên phải cảm giác hãnh diện và tự hào.
Cảm giác lúc này sao nhỉ? Vui – tự hào – hãnh diện khi mình có mặt ở đây khi mình mang dòng máu người Việt trong người.
Cảm giác khi bước vào tòa nhà chính:
Chiến tranh: tàn bạo và độc ác
Bản chất của chiến tranh là gì? Đó là chết chóc và bóc lột.
Đặc điểm của chiến tranh là gì? Đó là những cuộc chiến phi nghĩa.
Mỹ sang gây chiến ở Việt Nam cũng không ngoài mục đích tìm kiếm thuộc địa và khai thác tài nguyên.
cách tiến hành cũng là súng ống và bm đạn.
Với mục đích như vậy, Mỹ đã đầu tư cho chiến tranh những khoản tiền không nhỏ, và mang đi những bản kế hoạch được đánh giá là công phu và chắc chắn.
Những bức ảnh trong tòa nhà chính đã khái quát được phần nào về những kế hoạch đầu tư tài chính của Mỹ cho cuộc chiến ở Việt Nam. Những con số quả thật khiến tui sững sờ, tại sao họ không dùng số tiền đó cho những người nghèo, giúp đỡ cho những nạn nhân trong cuộc chiến trên toàn thế giới. Thay vì nghĩa cử cao đẹp đó, họ sang Việt Nam. Và hay xem họ đã làm gì ở mảnh đất nhỏ bé vừa trải qua cuộc chiến đầy gian khổ này? “Bằng các vũ khì phương tiện hiện đại quân đội Mỹ ở Đông Dương đã tiến hành một cuộc chiến tranh diệt chủng tàn bạo và liều lĩnh bất chấp mọi tiêu chuẩn qui định của quốc tế. Chiến tranh xâm lược vốn được xem là một tội ác trước cộng đồng quốc tế.” – Hans Goran Frank, tổng thư kí Uỷ ban quốc tế điều tra tội ác chiến tranh của mỹ ở Đông Dương năm 1974.
Trong tay một bọn quân phiệt và chính trị gian tàn bạo, bất chấp luân thường đạo lí, vũ khí kĩ thuật hiện đại đã dẫn đến sự hủy diệt không chỉ những con người mà cả môi trườngx sinh sống, cả một xã hội…những thế hệ tương lai cũng chịu chung những mối đe dọa như những người đang tồn tại hiện nay” – Gurnnar Myrdal, chủ tịch Ủy ban quốc tế điều tra tội ác của Mỹ ở Đông Dương, 1972.
Xin được nhắc lại câu trích dẫn trong bản tuyên ngôn của Mỹ:
“Tất cả mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng. Tạo hóa cho họ những quyền không ai có thể xâm phạm được; trong những quyền ấy có quyền được sống, quyền tự do và quyền mưu cầu hạnh phúc”.
Vậy mà họ sang đây, với hành động đầy dã man, không những đánh mất đi quyền tự do và bình đẳng của những người dân, mà còn gây ra những tội ác cho những người dân vô tội, cho những em nhỏ, những phụ nữ.
Không nói đến những gì quá cao xa, mà tui chỉ đang nhìn thấy những cái gì rất gần gũi và thực tế. Xác những người phụ nữ và trẻ em, xuất hiện đầy xót xa và căm phẫn: Những người phụ nữ và em nhỏ, đó là những đối tượng luôn được xã hội yêu thương và chăm sóc. Thử hỏi liệu một em nhỏ hay một người phụ nữ có đủ sức để chống đỡ lại những lính binh được đào tạo qua quân đội hay không? Và liệu thân xác bé nhỏ đó chịu đựng được tới đâu với những đau đớc về thể xác và tinh thần như thế?
Những lính Mỹ! Họ cũng có gia đình, và trong số đó chắc chắn cũng có những người đã lấy vợ và có con nhỏ. Nếu những người mẹ, người vợ và những đứa con của họ cũng bị chịu đựng những điều tồi tệ đó thì liệu họ có chịu đựng nỗi không? Họ cũng là con người mà tại sao lại mất trái tim như thế?
Đừng đổ lỗi hoàn toàn cho chiến tranh, đừng trả lời do chiến tranh và cũng không nên đổ hết trách nhiệm cho quân đội Mỹ. Vấn đề mà tui quan tâm ở đây đó là nhân tính người ở các chiến binh Mỹ mà thôi. Cho dù họ bị quân đội ép buộc đi nữa, nhưng những hành động của họ tui không ngờ họ độc ác như thế, bàn tay đó không phải đã dính máu mà là đẫm máu:
Còn những người dân thường thì sao? tui cố gắng hiểu, tìm một lí do giả thích cho những ...
 
Các chủ đề có liên quan khác
Tạo bởi Tiêu đề Blog Lượt trả lời Ngày
F Vỡ bờ của Nguyễn Đình Thi và những vấn đề lý luận tiểu thuyết sử thi Văn học 0
T Tiểu luận Vai trò và hoạt động của trung tâm lưu ký chứng khoán . Những vấn đề còn tồn đọng Luận văn Kinh tế 1
M Tiểu luận: những chính sách và quy định pháp luật về vấn đề nhập cư và quyền của công dân nước thứ b Tài liệu chưa phân loại 0
I Tiểu luận: Những điểm mới của Luật trọng tài thương mại 2010 so với pháp lệnh trọng tài thương mại 2 Tài liệu chưa phân loại 0
K Tiểu luận: TÌM HIỂU NHỮNG VƯỚNG MẮC, BẤT CẬP VÀ HƯỚNG HOÀN THIỆN QUY ĐỊNH CỦA LUẬT HNGĐ VỀ CHẾ ĐỘ TÀ Tài liệu chưa phân loại 0
M Tiểu luận: Xác định nghĩa vụ của cha mẹ trước những tai nạn, thương tích đối với trẻ em Tài liệu chưa phân loại 0
T Tiểu luận:Đô thị Việt Nam có những đặc điểm gì khác đô thị phương Tây? Và làm gì để các đô thị Việt Tài liệu chưa phân loại 0
H Tiểu luận: NHỮNG VẤN ĐỀ PHÁP LÝ VỀ CỘNG ĐỒNG VĂN HOÁ – XÃ HỘI ASEAN (ASCC) Tài liệu chưa phân loại 0
V Tiểu luận: H1N1 và những ảnh hưởng đến môi trường Tài liệu chưa phân loại 0
T Tiểu luận: NHỮNG NGHIÊN CỨU CỦA TRƯỜNG PHÁI HỆ THỐNG THẾ GIỚI Tài liệu chưa phân loại 0

Các chủ đề có liên quan khác

Top