vds_df

New Member
Trích từ bài của KeDuDang8x viết lúc 21:43 ngày 26/02/2009:


Ờ! Cũng hay.. cũng đáng để mất thời (gian) gian chút đỉnh.. còn lý thuyết nào nữa không dậy các bạn







--------------------------------

À ừ, thì toàn là mớ lý thuyết của mấy cha triệu phú thôi mà. Quả thực nếu ai muốn thành triệu phú thì mới có ý nghĩ thực tế thui.

Xin lỗi pà con. Con hồ sơ thịnh vượng số 17 chưa có thời (gian) gian post, với lại cũng đang cân nhắc xem posy dư lào cho dỹ hoà vi quý. Bởi hồ sơ này đụng chạm tới nhìều người lắm.



 

duybeo_ngo_hihi

New Member
ui!Bác HOmebusinít bác viết tiếp đi.em thấy nó thực sự hay và rất có nghĩa cho tư tưởng của tất cả người mà.

Tư tưởng của bác thay đổi nhanh quá.Lúc đầu em thấy bác nói sẽ trả thành mục đích của bác mà.Và nó đang đi theo chiều hướng rất tốt mà.Sao giờ lại ... chùn chân thế!

Hay hồ sơ thịnh vượng tiếp theo của bác mún nói đến là : Từ bỏ mụch đich ngay khi có "ruồi muỗi" cản đường.



Ae dô cái cho sôi nào!!



 

Generosb

New Member
SỰ THỰC LÀ MÌNH MỚI CHỈ ĐỌC VÀI TRANG CỦA TOPIC NÀY THÔI, NHƯNG MÌNH SẺ CỐ GẮNG THEO DÕI HẾT NÓ, MÌNH CẢM THẤY HB RẤT CÓ TÂM HUYẾT,CỐ LÊN RÙI BẠN SẼ THÀNH CÔNG THÔI MÀ,ĐỪNG ĐỂ TÁC ĐỘNG CỦA NHỮNG "CHÚ CHUỘT "LÀM ẢNH HƯỞNG CON ĐƯỜNG CỦA MÌNH.

@EVERY ONE: NẾU KHÔNG QUAN TÂM XIN ĐỪNG NÓI NHỮNG LỜI CAY ĐẮNG,NẾU FORUM CHỈ TOÀN LỜI CHÊ BAI THÌ MÌNH NGHĨ CÁC BẠN CŨNG CHẢNG THAM GIA ĐÂU NHỈ



 

Trevor

New Member
Ngọc Diệp / www.doanhnghiep24g.vn



Fitch nhận xét vai trò của ông Buffett là trưởng bộ phận đầu tư cũng khiến tập đoàn gặp nhiều rủi ro nếu ông không thể tiếp tục công chuyện của mình.



Tổ chức xếp hạng tín dụng Fitch chính thức hạ xếp hạng AAA của tập đoàn Berkshire Hathway của tỷ phú Warren Buffett do lo ngại về khả năng thua lỗ trong lĩnh vực chứng khoán và phái sinh của tập đoàn này.



Trong tuyên bố của mình, Fitch nhận xét vai trò của ông Buffett là trưởng bộ phận đầu tư cũng khiến tập đoàn gặp nhiều rủi ro nếu ông không thể tiếp tục công chuyện của mình.



Fitch hạ xếp hạng tín dụng của Berkshire Hathaway xuống AA+ và xếp hạng nợ không an toàn xuống AA.



Bộ phần bảo hiểm và tái bảo hiểm vẫn giữ được xếp hạng AAA, tuy nhiên triển vọng đối với tất cả các bộ phận là tiêu cực.



Theo Fitch, họ lo ngại về vai trò của ông Buffett không phải vì hiện nay ông vừa già, cao tuổi mà bởi những thành công của Berkshire từ trước cho đến nay phần lớn đều liên quan đến ông Buffett.



Việc nếu sau này ông không thể tiếp tục công chuyện của mình tại đây hẳn sẽ ảnh hưởng đến kết quả các thương vụ đầu tư và khả năng phân loại để thâu tóm các công ty tốt.



Như vậy Berkshire là tập đoàn mới nhất bị hạ xếp hạng tín dụng sau General Electric. Tập đoàn này cũng mất đi vị thế là một trong những tập đoàn tài chính còn giữ được xếp hạng tín dụng AAA.



Cổ phiếu của Berkshire hạ 35%trong 12 tháng qua do lo ngại về chuyện đầu tư vào phái sinh của tỷ phú Buffett sẽ tác động tiêu cực đến lợi nhuận của tập đoàn.



Trong 44 năm ông Buffett điều hành tập đoàn, cổ phiếu của Berkshire vừa có 38 năm tăng trưởng tốt hơn chỉ số S&P 500.



Gần đây, tập đoàn Berkshire đang đẩy mạnh thâu tóm các tập đoàn tại Mỹ sau khi liên tục vào sâu và tìm kiếm các công ty tốt tại châu Âu trong thời (gian) gian qua. Nguyên nhân chính cho điều này là tỷ phú Buffett cho rằng giá các công ty Mỹ hiện đang ở mức thấp hiếm thấy trong lịch sử.



Theo Doanhnghiep24g

http://www.doanhnghiep24g.vn/2-3-11031-/Tap-doan-cua-ty-phu-Warren-Buffett-bi-ha-xep-hang-tin-dung/vb.aspx



 

van_lee

New Member
hihi reg nick chỉ để Thank bác HB. Một tấm guơng sáng đáng để học hỏi: ai nói gì (tiêu cực mà chả giúp được gì cho những gì ta đang làm) mặc họ, chuyện mình mình cứ làm. Mình học được rất nhiều điều từ bài viết cũng như cách giao tiếp của bạn.

À cho mình hỏi cái, làm thế nào để đăng kí học cái lớp của Harv Eker vậy bạn? Mình cũng muốn học hỏi nữa, chả mấy khi ^^







Được Zenesis sửa chữa / chuyển vào 15:50 ngày 13/03/2009
 

Kasia

New Member
Dù sao cũng Thank chủ topic về động cơ của bạn khi post.

Nhưng tớ thấy nó trả toàn lý thuyết (mà những lý thuyết này thì ai cũng có thể đọc thấy nhan nhản hàng ngày như MỖI NGÀY MỘT CUỐN SÁCH, Alpha books, first news,...). Tuy nhiên, tớ dám khẳng định, trên đời này không có gì là bí quyết làm giàu cả. Vì mỗi người có một trả cảnh khác nhau, mỗi thời (gian) thế hay xã hội ở thời (gian) kỳ khác nhau cũng khác nhau.... Nó không như toán học, 1 + 1 = 2.

Bản thân tớ cũng thích đọc những cuốn sách đó nhưng mỗi tác giả có một cách nhìn cuộc sống khác nhau mà chúng ta có thể tham khảo khi tiếp cận một vấn đề chứ trả toàn không phải là bí quyết. Đó là (đặt vấn đề có định hướng, sống lạc quan, cân bằng mục tiêu dài hạn - ngắn hạn, suy nghĩ logic, .......)

TUYỆT NHIÊN KHÔNG THỂ TỒN TẠI MỘT BÍ QUYẾT LÀM GIÀU.



 

Dar

New Member
Gửi những bạn quan tâm

Bạn nào muốn trao đổi và thảo luận về lý thuyết mà HB nói, có thể vào diễn đàn www.dayconlamgiau.com. tại đó có cả game cho bạn tải về chơi.

(xin lỗi chủ topic, mình chỉ reffer tài liệu cho tất cả người, không có ý làm nhạt diễn đàn của bạn).



Tuy nhiên, mình vẫn giữ ý kiến rằng: chẳng có bí quyết nào làm giàu cho bạn ngoài bản thân bạn có thể nghĩ ra.



 

soi_tucach

New Member
Em thấy bài này thực tế và hay hơn nhiều các bạn ạ :



Làm giàu bằng trước của người khác.



Bạn có thể vừa từng nghe về cách làm giàu của ông “vua vận tải” Daniel Ludwig bằng cách mượn trước người khác - Other People’s Money (OPM). Chúng tui muốn giới thiệu thêm một cách làm giàu cũng bằng trước người khác nhưng không phải vay mượn. Đây là kinh nghiệm được sẻ chia bởi James Joseph Ling - người thiết lập Tập đoàn LTV (Ling-Temco-Vought) Corporation tại Mỹ vào những năm 1960.



Về kinh nghiệmcủa mình, James Ling vừa nói “Quan trọng nhất là bạn phải giải được bài toán 2+2=5 hay 6.” Thực chất cách làm giàu này cũng mang ý nghĩa là vay mượn trước người khác nhưng nó không trực tiếp là vay mượn. Đó là cách vay mượn sòng phẳng, công bằng. Đó chính là điều làm tên tuổi của James nổi tiếng khắp thế giới. Nội dung bí quyết làm giàu này như sau.

Một ngày nọ, bạn lóe sáng trong đầu một ý tưởng kinh doanh rực rỡ, đầy tiềm năng. Bạn cần vốn để thực hiện ý tưởng đó, nhưng bạn lại không có đủ tiền, thậm chí quá ít. Vậy bạn sẽ làm gì để biến nó thành sự thật?



Giải pháp của bạn nên là...



Hãy tìm đến vài người bạn giàu có và trình bày ý tưởng của mình, hỏi xem họ có chấp nhận rủi ro để bỏ vốn hợp tác để cùng nhau kinh doanh, hay nói cách khác là mời họ làm những người đồng sáng lập công ty. Nên nhấn mạnh từ “rủi ro” để tất cả người hiểu thực tế là bạn không hề mượn trước ai, cũng không hứa hẹn là sẽ trả lại những gì. Đây là chuyện mọi người tự nguyện hợp tác với nhau một cách công bằng, những người bạn này theo đúng nghĩa là “cổ đông” cùng sở hữu công ty với bạn. Nếu công ty ăn nên làm ra, ai cũng có lợi nhuận. Nếu công ty chẳng may thua lỗ, tất cả sẽ cùng nói lời chia tay với trước của mình.



tien1.jpgCụ thể hơn một chút, giả sử bạn có một ý tưởng nghe rất tuyệt cú và bạn là một người có tài trình bày vừa thuyết phục được năm người bạn khác cùng tham gia. Mỗi người sẽ bỏ ta 10.000USD, thì tổng vốn ban đầu của công ty sẽ là 50.000USD. Điều này đồng nghĩa với chuyện mỗi người bạn sẽ sở hữu một cổ phần của công ty. Bạn cũng sở hữu một phần, mặc dù bạn không bỏ ra đồng nào. Với thỏa thuận là thay vì đóng lũy bằng tiền, bạn sẽ phụ trách toàn bộ chuyện kinh doanh của công ty - thực tế thì đây là chuyện bạn muốn làm ngay khi nảy sinh ra ý tưởng. Như vậy, bạn nghiễm nhiên sẽ trở thành giám đốc điều hành công ty (vị trí này chỉ có một), còn năm người bạn kia vẫn dành thời (gian) gian làm công chuyện của họ, không tham gia chuyện kinh doanh hàng ngày của công ty. Họ, có thể nói, là những người đang bỏ trước ra chơi một trò chơi mạo hiểm về tài chính.

Thế là bạn đang điều hành chuyện kinh doanh ý tưởng của mình với một công ty nhỏ gồm sáu cổ đông, bằng cách áp dụng phương pháp OPhần mềm mà không phải bỏ ra một đồng nào. Nếu có lợi nhuận, bạn sẽ được nhận một trong sáu phần đó.



Về lâu dài, nếu công ty thành công, bạn có thể chọn lựa nhiều hướng tiếp theo. Bạn có thể giữ nguyên nội bộ cổ đông nếu những người bạn không muốn có sự tham gia của người ngoài. Còn trong trường hợp các thành viên ban đầu muốn rút vốn bằng trước mặt, bạn có thể mở rộng lớn danh sách cổ đông ra bên ngoài. Bạn có thể phát triển sáu cổ đông thành hàng chục, thậm chí hàng trăm, hàng ngàn với giá trị cổ phần ngang nhau. Bên cạnh đó bạn có thể nâng hay giảm giá cổ phần trên thị trường trong trả cảnh thích hợp. Nếu chuyện kinh doanh thực sự thành công, số vốn lũy 10.000USD ban đầu sẽ được bán cao hơn rất nhiều. Bạn cũng có thể làm ra (tạo) ra những cổ phần mới, bán ra ngoài thị trường và lấy trước góp vốn phát triển công ty. hay bạn có thể giữ lại vài cổ phần, xây dựng những công ty con rồi bán lại cho người khác.



Bằng cách này, bạn có thể xây dựng được cho mình cả tập đoàn to lớn mà hầu như hay trả toàn bằng trước người khác.



Chuyện “xây tập đoàn” của James Joseph Ling



James J. Ling, được biết với tên gọi thân mật (an ninh) Jimmy, người vừa thiết lập nên một trong những công ty lớn nhất nước Mỹ chỉ trong vòng 14 năm. Suốt những năm 1960, người ta biết đến cái tên James Ling là một doanh nhân thành đạt như Harold Geneen của Công ty Truyền thông Quốc tế và Charles G. Bluhdorn của Gulf & Western Industries, người không ngừng theo đuổi chuyện xây dựng một tập đoàn ngày càng hùng mạnh.



James Ling sinh năm 1922, lớn lên trong một gia đình cùng kiệt ở Hugo - Oklahoma. Năm 22 tuổi, ông gia nhập hải quân sau đó được chuyển qua Philippines. Tại đây, ông làm chuyện thu hồi và sửa chữa thiết bị điện từ chuyện dỡ tàu. Hai năm sau khi được giải ngũ, ông vừa bán ngôi nhà ở Dallas của mình với 2.000USD để mở một công ty chuyên ký hợp đồng lắp đặt điện cho hộ gia đình. Doanh thu tăng trưởng từ 70.000USD trong năm đầu tiên lên tới 1,5 triệu USD vào năm 1955. Ngay sau đó, ông vừa mua một công ty về công nghề không gian vũ trụ, “vật lộn” với một mớ giấy nợ từ nhiều nơi và ngân hàng. Năm 1960, Ling sáp nhập với Công ty Temco Electronics and Missiles. Năm tiếp theo, ông mua lại Chance Vought Inc., một công ty sản xuất máy bay. Từ năm 1972, tập đoàn này chính thức lấy tên Ling-Temco-Vought viết tắt là LTV.



Đây là tập đoàn tăng trưởng nhanh nhất nước Mỹ từ năm 1955 đến 1965, theo tạp chí Fortune năm 1966. Đỉnh cao của LTV là năm 1969, với 29.000 công nhân cung ứng 15.000 loại sản phẩm riêng biệt - từ hamburger đến tên lửa, từ vợt tennis đến máy bay ném bom.



Với thành công đó, năm 1984 tạp chí Inc. gọi ông là “Beethoven tài chính” người có thể hình dung ra cả một bản giao hưởng khi người khác chỉ nghe một câu nhạc. Đồng nghề nhận xét “Khi ông ta nói, bạn phải “nghe nhanh”. Mỗi ngày của ông là một trò cá cược với tiền. Người ta nhìn ông như một anh chàng Texas gan dạ với thần kinh thép đang biểu diễn những trò nhào lộn rủi ro với đồng tiền.



 

irvine00_54

New Member
Trích từ bài của oldtimer viết lúc 10:11 ngày 09/02/2009-]


Lôi lên để tiếp tục tranh luận, dù sao qua những tranh luận mình cũng rút ra được một số kiến thức nhất định. Bác cao thủ làm giàuở nhà dẩu rùi ? Nếu bác không phản pháo tức là bác sợ bẩn mồm ?



--------------------------------------------------------------------------------

Đây là chiêu khích tướng của binh pháp tôn tử đây.

Quả thật là thời (gian) gian vừa rồi bận nghiên cứu vụ đầu tư nên không ol được. Nhưng quả thật là bản thân tui rất áy náy. chính vì vậy mà hôm nay vừa từ SG ra phải leo lên đây luôn.

@ những tranh luận tiêu cực: Khi các bạn không còn tranh luận bằng lý luận nữa các bạn sẽ dùng cảm xúc của mình để tranh luận, và như vậy thì chuyện tranh luận không mang tính xây dựng nữa, nó chỉ còn ý nghĩa thoả mãn cái tui của chính mình thôi, do đó, không nên phải nhắc là bẩn mồm hay sạch mồm, tui cũng sẽ không tham gia tranh luận kiểu đó nữa.. Ai làm gì, thì chắc chắn người đó sẽ nhận thứ đó trước theo đúng câu châm ngôn cổ: Đừng ném bùn vào người khác, vì không biết có trúng hay không nhưng tay bạn vừa bị bẩn.

HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 16:

NGƯỜI GIÀU HÀNH ĐỘNG BẤT CHẤP SỰ SỢ HÃI.

NGƯỜI NGHÈO ĐỂ NỖI SỢ HÃI NGĂN CẢN HỌ.

Như chúng ta vừa biết: Lập trình---> Suy nghĩ---> Cảm xúc --->Hành động---> Kết quả. Do đó, chuyện suy nghĩ không thôi không thể đem lại kết quả gì cả. Chắc chắn 1 điều, chúng ta phải có hành động, không thể chờ 1 ngày nào đó, trước rự nhiên rơi thẳng vào đầu mình được.

Lập trình, suy nghĩ, và cảm xúc là thế giới bên trong bạn. Còn kết quả lại là thế giới bên ngoài. Chính vì thế, hành động đóng vai trò như chiếc cầu nối, nối thế giới bên trong với thế giới bên ngoài. Bạn muốn sang sông, bạn muốn sang được thế giới của những người giàu có, bạn phải có cây cầu ( hay phương tiện ) và hành động đóng vai trò đó.

Tuy nhiên, trong thực tế, đa phần chúng ta biết thừa là hành động rất quan trọng, chúng ta không hành động chúng ta không có gì cả. Nhưng tại sao hầu hết tất cả người không hành động. Ai chả suy nghĩ rằng tập thể dục thì tốt cho sức khoẻ, nhưng mấy ai chịu tập. Điều gì ngăn cản họ? Cái ngăn cản chúng ta chính là nỗi sợ hãi, sự hoài nghi và sự lo lắng. Chúng ta sợ cái cảm giác lạnh khi chui ra khỏi cái chăn ấm, trong chuyện làm giàu thì nỗi sợ lớn nhất của tất cả người chính là sự thất bại, hoài nghi vì mình chưa bao giờ làm cả, liệu mình có làm nổi hay không.

Cái khác nhau giữa người giàu và người cùng kiệt là người giàu hành động bất chấp sự sợ hãi. Trong khi người cùng kiệt luôn để nỗi sợ hãi ngăn cản họ.

Người cùng kiệt mong mỏi nỗi sợ hãi giảm xuống, hay mất dần đi, họ luôn chờ đợi điều đó, nhưng thực tế là họ dành cả đời để chờ đợi.

Harv vừa ví nỗi sợ hãi là con rắn hổ mang, và những người muốn bước chân sang thế giới của sự giàu có là những chiến binh. Cách hành xử của 1 chiến binh không phải là giết con rắn hổ mang đó, cũng không phải là rũ bỏ con rắn hổ mang đó, không phải là chạy xa con rắn hổ mang đó. Mà là thuận hoá con rắn hổ mang đó.

Vậy làm thế nào có thể thuần hoá nó.

Chúng ta phải hiểu ngọn ngành vấn đề:

- Tất cả những lo lắng, sợ hãi, hoài nghi của chúng ta chỉ đơn giản là sản phẩm của trí óc chúng ta. Và trên thực tế, nó chưa xảy ra, nó là tương lai. Và cái tương lai đó hầu hết là không xảy ra. Mark Tuwain vừa nói 1 câu rất chính xác: " trong đời tui đã vấp phải hàng ngàn vấn đề và hầu hết các vấn đề đó không bao giờ xảy ra trên thực tế." Thực tế là, chúng ta vừa quá dễ dãi cho phép trí não ta hình dung ra những điều khủng khiếp. Theo lôgíc thì, có rất nhiều con đường để đi đến 1 kết quả nào đó, cũng vì vậy, 1 con đường có rất nhiều ngả rẽ, và bắt đầu đi trên 1 con đường, người ta có thể đến được nhiều nơi khác nhau.

Cũng tương tự như, hai bạn cùng học đại học, cùng bắt đầu bằng con đường đó, nhưng 1 người thì trở thành sếp, 1 người thì trở thành nhân viên.

Cho nên, trí óc của bạn không phải là con người bạn. Nó chỉ là 1 phần của bạn mà thôi, tuy nhiên cái phần đó nó lại có sức mạnh rất lớn, thay vì cắt bỏ nó đi hãy thuần hoá nó phục vụ cho bạn. Giống như người ta thuần hoá các dòng nước để làm ra (tạo) ra các công trình thuỷ điện phục vụ cho con người vậy

Cho nên chuyện thuần hoá, quản lý trí óc của chúng ta là kỹ năng cực kỳ quan trọng, và bạn trả toàn có thể làm được điều đó. Kinh nghiệm của cá nhân tui là luôn làm đầu óc mình bận rộn với những thứ tích cực, sống lạc quan và vui vẻ dù cho cuộc sống của chúng ta có xảy ra cái gì đi chăng nữa thì nó luôn có mặt tích cực của nó.

2. Chúng ta phải tập luyện khả năng hành động bất chấp tâm trạng, tâm lý của chúng ta xấu đến mức nào. Muốn có được điều đó, chúng ta phải làm ra (tạo) ra thói quen đó, vì con người là làm ra (tạo) hoá của những thói quen, bạn có được thói quen bằng cách nào thì chuyện tạo ra thói quen cũng chỉ cần làm như vậy. Hãy thay thế các thói quen xấu bằng thói quen tốt ( Nói thì dễ, nhưng làm khó lắm ) Phần cuối cùng tui sẽ đưa ra cho các bạn các bước thay đổi các thói quen xấu.

Khi bạn hình thành được thói quen hành động bất chấp tâm trạng như thế nào thì nó sẽ trở thành phản xạ tự nhiên của bạn ( tiềm thức ) tức là bạn hành động không nên phải nghĩ. Giống như việc, khi bạn thò tay vào lửa ngay lập tức, bạn sẽ rụt ra.

Trong công chuyện của tôi, có rất nhiều người muốn trở nên thành công, nhưng khi tui hỏi, nhưng khi tui hỏi, họ có dám bỏ ra 10 ngày đi học 1 khoá giúp bạn có thể thành công về trước bạc lẫn nhân cách hay không, thường thì người đó không sẵn sàng, hay ít nhất là từ chối với những lý do như: Lúc đó em bận không đi được vì chuyện lọ chuyện chai.

Vâng, chuyện gì cũng vậy, không có gì là cho không cả, bạn không thể vượt qua những thứ rào cản của chính bản thân, thì câu hỏi đặt ra là: Còn cái gì có thể ngăn cản bạn nữa? Câu trả lời là: Tất cả tất cả thứ.

3. Điều thứ 3 ngăn cản bạn chính là sự thoải mái.

Sự thoải mái làm cho bạn có cảm giác ấm cúng và an toàn. Nhưng nó klhông cho phép bạn phát triển. Bạn thức dậy và thấy trời rét 10 độ C, dĩ nhiên chuyện tiếp tục nằm trong chăn là 1 cảm giác hết sức thoải mái, nhưng cứ như vậy thì bạn biết chắc là không tốt cho sức khoẻ.

Sống trong sự thoải mái rất nguy hiểm. Vì vậy có 1 phương trình thịnh vượng mà bạn cần khắc cốt ghi tâm cho tất cả vấn đề nếu bạn muốn phát triển: VTM=VTV ( Vùng thoải mái bằng vùng thịnh vượng)

Giả sử với thang điểm từ 1 đến 10 là thang điểm cho vùng thoải mái. Bạn đang ở thang điểm 5. Có nghĩa, vùng thoải mái của bạn là 1-5. Còn 6-10 là vùng không thoải mái của bạn. Hay bạn có khả năng kiếm trước là 5triệu 1 tháng, có nghĩa vùng thịnh vượng của bạn là từ 1-5 triệu/tháng bạn kiếm rất dễ dàng. Nhưng vùng không thoải mái là từ 6triệu trở lên bạn bắt đầu cảm giác khó khăn hay không thoải mái. Và vì vậy, nếu bạn muốn giàu có, bạn phải bước vào vùng không thoải mái để làm quen với nó, biến nó thành vùng thoải mái của bạn, đồng nghĩa là làm mở rộng lớn vùng thịnh vượng của bạn.

Việc đó cũng dễ dàng thôi, bởi con người hay tất cả sinh vật đều có khả năng thích nghi cao. Khi bạn học lớp 1 thì chuyện giải những bài toán lớp 2 là 1 khó chịu rất cao vì bạn không giải được, nhưng khi học lớp 2 một thời (gian) gian, quen rồi, bạn thấy hết sức đơn giản và thoải mái.

Tóm lại bạn nên phải rèn luyện sao cho:

Bạn có thể hành động bất chấp sự sợ hãi.

Bất chấp sự hoài nghi.

Bất chấp sự lo lắng.

Bất chấp sự thiếu tiện nghi.

Bất chấp ngay cả khi bạn không ở trong tâm trạng.

tui tin là tất cả người ai cũng có thể làm được. Chỉ cần rèn luyện nó thành 1 thói quen, và những thói quen dễ có thể hình thành trong vòng 21 ngày thôi.

Cashflow Club. Nơi dành cho những người muốn trở nên thành công và giàu có. Mobile: 01666.361.573Email: :[email protected]



Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 17:37 ngày 10/02/2009
 

nh0k_ju_a

New Member
Trích từ bài của oldtimer viết lúc 10:11 ngày 09/02/2009:


Lôi lên để tiếp tục tranh luận, dù sao qua những tranh luận mình cũng rút ra được một số kiến thức nhất định. Bác cao thủ làm giàuở nhà dẩu rùi ? Nếu bác không phản pháo tức là bác sợ bẩn mồm ?





Không phải sợ bẩn mồm mà cảm giác bó tay thực sự với một mớ lý sự cùn. không biện chứng và vô văn hoá như comments above.



 

zenie_love

New Member
Lôi lên để tiếp tục tranh luận, dù sao qua những tranh luận mình cũng rút ra được một số kiến thức nhất định. Bác cao thủ làm giàuở nhà dẩu rùi ? Nếu bác không phản pháo tức là bác sợ bẩn mồm ?



 
Uh, thế này vậy. Bác tự đọc lại bài của bác từ đầu đến giờ, nhìn lại những phê phán của người đọc. Sau đó, ngẫm xem tui nói đúng hay sai.



Tiếp này, tui thấy thật sự tự hào vô cùng khi gặp một người vĩ đại như bác. Bác vừa mở ra một chân trời sáng lạng khi vẽ ra một viễn cảnh thơ mộng của một cuộc sống giàu có. Bác làm cho người đọc cảm giác mình đang bay bổng trong một không gian bất tận không tìm thấy bến bờ. Những lời lẽ của bác thật rõ ràng, mạch lạc, nhiều sự phí phạm kiến thức cho những kẻ nhỏ mọn như tui đọc. Đáng nhẽ tui không nên vào diễn đàn để đọc những kiến thức uyên thâm của bác, để rồi chính tui lại làm phiền lòng bác.

Những người như bác thật vĩ đại. Bác đáng được ghi danh trong lịch sử người khi vừa biết dịch quyển sách theo một lời lẽ mà thơm phức mùi thơm của sự sung túc, hạnh phúc.

Tác giả của cuốn sách sẽ phải cảm giác vui sướng lắm nếu như một ngày đọc được tác phẩm của ông ta dưới con mắt đầy tính nhân văn của bác.

tui trịnh trọng tuyên bố xin bỏ một phiếu để biểu quyết cho bác làm một thành viên danh dự của diễn đàn này mãi mãi, và nếu có bia tưởng niệm, tui sẽ khắc tên bác lên đó.

Những lời nói vừa trên không đủ để tui có thể khen ngợi bác. Và tui xin nói thật bác đừng trả lời bài này của tui kẻo bẩn mồm của bác. Bác thật vĩ đại quá@@@

[/quote]

Một con người bảo thủ, trì trệ!



 
Trích từ bài của gotmoney viết lúc 18:25 ngày 27/12/2008:


Thực sự bác homebusiness muốn quảng cáo cái gì ??!!! Nói nhanh cho nó vuông.



Cái mớ lý lụn ( hay lý sự) của bác viết sức hấp dẫn còn thua xa Robert T. Kyosaki nhá. Tốt nhất khuyên tất cả người thích thì mua về mà đọc, trên đây ttvnol còn có cả 4Rum và fan cơ mà ...!

Cái mới lý sự của bác chỉ làm cho con người ta đau khổ, làm tăng sự phân cấp giàu cùng kiệt trong tư tưởng mà thôi...

Nếu người ta đọc xong những thứ bác viết mà trong tài khoản có ngay vài đồng thì....



Nếu giỏi bác viết nên viết về: Thu nhập chủ động, bí quyết làm giàu của người nghèo. Vậy thì thiết thực với đa số hơn, bác mần được răng ????













Bác này có nói sai hay không. tui thấy bác thật vĩ đại khi làm cho những cuốn sách của tác giả được hâm mộ khắp nơi phải thấy vinh dự lắm khi có bác cùng sát cánh với ông. Bác tiếp tục phấn đấu nhé.



gotmoney à, bác thua rồi. Bác đừng làm toáng lên để cho bác ấy tiếp tục viết.



Và nếu bác có in ra thành tập sách dày thì tui tin trắc tư tưởng của bác sẽ làm cho toàn thế giới phải rung động, và có thể họ sẽ quên luôn cuốn sách của chính tác giả.



Và thêm câu, cả bài này bác cũng đừng trả lời kẻo tui lại thêm lần nữa làm bẩn mồm bác nhé.
 
À mà hãy lắng nghe lời khuyên của kẻ nhỏ mọn này.



"Văn viết khác với văn nói".



Đây là diễn đàn để viết những câu ngắn ngủi và có ý nghĩa.



Còn khi vừa dùng như chuyện dịch thành sách thì bác nên dùng "văn viết". Bác dùng văn nói trong văn viết nghe sẽ rất thô tục.



Ví dụ: Bác viết ra những thứ như mông, cổ, chân, tay ... Nó chỉ là THỦ TỤC trong văn nói. Còn viết ra thì nghe buồn cười và người ta sẽ thấy xấu hổ nếu lưu dữ những dữ liệu đó. Kể ra bác cứ chửi thẳng vào mặt người ta còn hay hơn.



Viết ít thôi, và nếu có viết dài thì tốt nhất nên học cách hành văn đi đã.



Lời khuyên cuối cùng và bác cũng đừng trả lời lại kẻo bẩn mồm bác.





 

thuylinh19803

New Member
Trích từ bài của homebusiness viết lúc 01:37 ngày 06/02/2009:






Đồng ý với bác ở chỗ là hãy thực tế lên đi. Và cố gắng vương lên làm 5% của những người giàu có nhất thế giới. Giả sử có 95% dân số thế giới nghe theo lời của bác thì sẽ có khoảng bao nhiêu trong số đấy vào được 5% người giàu. Ô, tớ khuyên các bạn hãy thực tế đi. Hãy đừng đua đòi theo những người có thực lực. Bởi không có thực lực tham gia vào thì chỉ tổ bị cướp trắng trợn bởi những kẻ khác. Và đó cũng là cái giá trị thật của một xã hội thật. Như mar nói: "Có đấu tranh có phát triển". Nhưng nên phải biết mình đang đấu tranh ở đâu và ở môi trường nào.



Tiếp nữa là: "Cuốn sách hình như nếu dịch thì là Cha giàu, cha nghèo".



Bác đừng chỉ nhìn cha giàu mà không nhìn cái chữ cha nghèo. Đúng là nên phải có cái nhìn đúng là giàu có thì luôn tốt hơn, bất kể lúc nào cũng tốt hơn, và ngay cả bây giờ nếu nói giàu cùng kiệt thì ai cũng bảo giàu là tốt hơn, nhưng người lịch sự thì đừng vội nhổ toẹt vào cái sự nghèo, mà nếu không thích thì đừng có nói ra.



Tiếc là tui đang làm công ăn lương tháng, chứ tui mà là ông chủ thì tui sẽ thuê Mafia đến để cướp của nhà bác, vì như thế tui mới giàu hơn bác được Mà Mafia lại chính là mấy bác dân cùng kiệt đấy.



Bác "Ngồi nhà làm kinh tế" ạ!!!



------------------------------------------------------------------------------------

- tui nhớ không nhầm thì trước đây tui đã từng kể câu chuyện này 1 lần rồi. Tuy nhiên, hôm nay tui vẫn muốn kể lại.

Trong 1 lần đi cùng 1 chuyên gia đào làm ra (tạo) trong lĩnh vực " Khai thác khả năng tiềm ẩn của con người" Tại Thái Nguyên, có 1 chương trình đào làm ra (tạo) đó là chương trình khởi nghề kinh doanh. Chuyên gia có 1 dẫn chứng là: Việt Nam chúng ta có tới 70% dân số là làm nông nghiệp, và làm ra (tạo) ra giá trị xuất khẩu hằng năm là 1 tỷ USD, trong khi đó Microsoft chỉ có 5000 nhân viên mà doanh thu hằng năm là 5 tỷ USD. Và đương nhiên những người chủ doanh nghề đó có khoản lợi nhuận hàng năm không nhỏ và dĩ nhiên họ trở nên giàu có.

Ngay lập tức, có 1 giáo viên đứng dậy phản bác: " Nói như ông, ai cũng đi làm chủ thì ai đi làm thuê đây?" Tay chuyên gia này chỉ thẳng vào vị giáo viên đó và nói: "Chính anh. anh thử hỏi lại bản thân mình xem, ai cũng làm giáo viên như anh, thì ai trồng lúa cho anh ăn đây?"

Vâng, phân công xã hội là điều tất yếu, phải có giáo viên, kỹ sư, bác sỹ, người làm công ,người làm chủ ...mới hình thành nên xã hội hiện tại. Nhưng lựa chọn là của bạn, bạn có thể trở thành bất cứ ai trong xã hội nếu bạn muốn. Việc trở thành bác sỹ còn mất tới ít nhất 6 năm đại học, học bao nhiêu thứ khó thế kia mà vẫn ối người làm được. Trong khi đó chuyện làm giàu có ối người chẳng có bằng cấp gì( Bill Gate, Đào Hồng Tuyển chủ đảo Tuần Châu, bầu Đức của HAGL...) , chẳng được học hành gì nhiều vẫn làm được không lý gì những người khác không làm được. Việc phân chia xã hội là như vậy, đặt 1 câu hỏi ngược lại. Nếu 100% dân số làm công ăn lương như bạn, thì lấy ai làm chủ, ai trả lương cho bạn đây. Cho nên, lại 1 lần nữa tui muốn nhấn mạnh, lựa chọn là ai trong xã hội là chuyện của bạn và tui tin là chẳng có lý do gì bạn không làm được cả, trừ khi bạn muốn thế.



- Cuốn sách tui đã nói rất rõ ràng tên của nó. Tác giả của nó. Có lẽ không cần nhắc lại vì tui tin là tất cả tất cả người ở đây đều biết đọc. Bộ dạy con làm giàu tại VN hiện có 12 cuốn và 1 cuốn cha giàu cha nghèo. Như vừa nói, đó chủ yếu là tư tưởng theo kiểu giải pháp khác biệt khá lớn với cuốn này, cuốn này nhắm tới tư tưởng. Có súng ống tốt, trang bị tận răng như quân Mỹ kia còn không thắng được dân tộc Việt Nam vũ khí thô sơ chỉ bởi vì tâm lý. 1 bên chiến đấu vì trước lương,một bên chiến đấu vì niềm tin và lý tưởng, cho nên VN vừa giành toàn thắng. Cho nên, cho dù bạn học hành tử tế, bạn học hết nguyên lý kinh tế, không có nghĩa bạn có thể chiến thắng trong cuộc chơi trước bạc. Chắc hẳn rồi, thực tế là như thế mà.

Các giảng viên, giáo sư kinh tế trong các trường, kiến thức đầy mình kia, học thuyết lọ học thuyết chai cũng có bao nhiêu người là người giàu có thực sự? Câu trả lời chắc tất cả người cũng biết, không nhiều. Cái tui nói ra không phải là đả kích giáo dục, cái tui muốn nói rằng: Trang bị kỹ năng,kiến thức thôi chưa đủ, phải trang bị thêm cả tinh thần, quyết tâm. Cái bên trong quyết định cái bên ngoài, gốc rễ luôn quyết định hoa trái.



- tui không nhổ toẹt vào người nghèo, bởi gia đình tôi, xung quanh tôi, những người thân thiết của tui hầu hết là người cùng kiệt ( Không phải là cùng kiệt theo định nghĩa của chương trình xoá đói giảm cùng kiệt đâu đấy). Nhưng cái sự cùng kiệt thì nên phải xem lại. Bạn cũng biết rằng giàu có thì vẫn tốt hơn ở tất cả khía cạnh. Điều đó có nghĩa bạn đánh giá là cùng kiệt khó thì không tốt bằng. Các cụ cũng vừa nói: cùng kiệt đi đôi với hèn, một phần cũng đúng. Quả thực là khi phải ở lâu trong cảm giác cùng kiệt tui cũng cảm giác bản thân mình kém cỏi hơn, tự ti hơn cho đi được ít hơn. Nói thẳng ra là hèn hơn. vậy chẳng lý do gì tui phải chịu những điều như thế cả. tui sinh ra cũng tương tự bạn, tương tự người giàu có khác, cũng có : Mồm ngang, mũi dọc, mắt mọc 2 bên. Đầu cũng vẫn cắm vào cổ, đít vẫn bổ làm đôi như người ta, chả có lý do gì mà họ làm đươc mà tui không làm được. và tui tin là ai cũng có thể. tui không bàn đến chuyện lịch sự, tui đang bàn đến cái giàu và cái nghèo. Con người bạn là con người bạn, cái phẩm chất, đạo đức của bạn không can hệ gì với số trước bạn có. Người giàu và người cùng kiệt đều có thể tốt hay xấu, lịch sự hay không có văn hoá, như nhau thôi, đó là con người của mỗi người, không liên quan đến chuyện giàu hay cùng kiệt cả. Nhưng tui tin là nếu bạn giàu, bạn sẽ hào phóng hơn nếu bản chất bạn vốn là hào phóng. Bạn có thể giúp đỡ được nhiều người hơn nếu bạn vốn là người có lòng hào hiệp. Cho nên, không phán xét, vì người bị phán xét chẳng chết vì phán xét đâu. tui có bị bạn chỉ trích là không lịch sự, tui cũng chẳng rụng mất sợi tóc nào cả, ngược lại, bạn còn mất công cho chuyện đó. Tốt nhất là xem mình học được bài học gì qua những điều mình thấy có lẽ còn bổ ích hơn.



- Đừng ghanh đua với người khác về sự giàu có. Bởi chính bạn cũng cho rằng: Giàu có không hẳn là chuyện kiếm tiền, hay có nhiều tiền, mà còn có những yếu tố khác, đó chính là con người họ, họ liên tục đặt ra và vượt qua các mục tiêu cho quá trình trả thiện bản thân.

Cũng đừng nghĩ theo kiểu, muốn giàu có hơn chỉ đơn giản là đi cướp của người giàu khác. Chỉ có người cùng kiệt mới nghĩ vậy, bởi họ cho rằng người giàu là tham lam, phải cướp của họ, theo kiểu các hiệp sỹ thời (gian) trung cổ: cướp của người giàu chia cho người nghèo. tui biết chắc rằng: Bill Gate, Henry Ford, Đào Hồng Tuyển, Bầu Đức, Trương Gia Bình, Đặng Lê Nguyên Vũ.....Và tất cả những người giàu có khác họ hào phóng, họ giúp đỡ, họ làm từ thiện tốt hơn gấp nhiều lần bạn, hay những người khác. Họ giúp đỡ không chỉ công ăn chuyện làm cho hàng chục ngàn người ma họ còn giúp đỡ cho bao nhiêu trả cảnh không may mắn trong xã hội. Và chắc hẳn là, họ không đi cướp của người khác để trở nên giàu hơn đâu nhỉ?

Bạn đang là người nghèo, cho nên bạn luôn ủng hộ họ, bênh vực họ, giúp đỡ họ. Điều đó quả thật tinh thần lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều. tui rất đồng tình với bạn. tui luôn ủng hộ bạn. tui luôn làm điều đó. Nhưng tui biết, cách tốt nhất để giúp đỡ họ là bạn hãy đừng trở thành người cùng kiệt giống họ. Đừng trở thành gánh nặng cho xã hội khi bạn không còn khả năng làm việc, không còn nguồn thu nào cả, mà bạn vẫn phải sống, phải tồn tại. Đừng trở thành 1 cái lá rách để rồi phải có cái lá ít rách hơn đùm cho bạn.

Những cái tui nói trong topic này, nếu có khó nghe, nếu có gây tự ái, thì bạn hãy nhìn vào tận vấn đề bên trong: Đó là mục đích. tui không rỗi hơi để vào đây đôi co với ai cả, tui vào đây, làm ra (tạo) ra topic này là để giúp tất cả người có thêm 1 giải pháp không biến mình trở thành 1 người cùng kiệt khó.









Uh, thế này vậy. Bác tự đọc lại bài của bác từ đầu đến giờ, nhìn lại những phê phán của người đọc. Sau đó, ngẫm xem tui nói đúng hay sai.



Tiếp này, tui thấy thật sự tự hào vô cùng khi gặp một người vĩ đại như bác. Bác vừa mở ra một chân trời sáng lạng khi vẽ ra một viễn cảnh thơ mộng của một cuộc sống giàu có. Bác làm cho người đọc cảm giác mình đang bay bổng trong một không gian bất tận không tìm thấy bến bờ. Những lời lẽ của bác thật rõ ràng, mạch lạc, nhiều sự phí phạm kiến thức cho những kẻ nhỏ mọn như tui đọc. Đáng nhẽ tui không nên vào diễn đàn để đọc những kiến thức uyên thâm của bác, để rồi chính tui lại làm phiền lòng bác.

Những người như bác thật vĩ đại. Bác đáng được ghi danh trong lịch sử người khi vừa biết dịch quyển sách theo một lời lẽ mà thơm phức mùi thơm của sự sung túc, hạnh phúc.

Tác giả của cuốn sách sẽ phải cảm giác vui sướng lắm nếu như một ngày đọc được tác phẩm của ông ta dưới con mắt đầy tính nhân văn của bác.

tui trịnh trọng tuyên bố xin bỏ một phiếu để biểu quyết cho bác làm một thành viên danh dự của diễn đàn này mãi mãi, và nếu có bia tưởng niệm, tui sẽ khắc tên bác lên đó.

Những lời nói vừa trên không đủ để tui có thể khen ngợi bác. Và tui xin nói thật bác đừng trả lời bài này của tui kẻo bẩn mồm của bác. Bác thật vĩ đại quá@@@
 
Trích từ bài của homebusiness viết lúc 16:26 ngày 05/02/2009:


:

Giàu là biết đủ giàu. Bill Gate bảo giàu rồi sao vẫn kiếm. Bởi ông ấy thấy nó vẫn chưa đủ, và giới hạn khả năng của ông ấy còn nhiều.



Tất nhiên, tương lai thì không đoán biết được hết. Nhưng cái thể hiện về sự đa phong cách trong kiến thức của bác mà quên đi rằng tâm lý của đám đông người không phải là những ông chủ thì bác vừa tự làm cho mình thành con người khác biệt. Tất nhiên phải khác mới làm cho mình đẹp. Nhưng thiếu đ các làm cho mình khác người khác mà không làm mình lạc lõng.

----------------------------------------------------------------------------------

Quả thật là tui đã hiểu sai ý bạn về chuyện bạn nói tới sự giàu có của Bill Gate. Hì, thành thật xin lỗi!

Tất nhiên là phần lớn chúng ta không phải là ông chủ, ít nhật là tại thời (gian) điểm hiện nay. Nhưng những điều tui nói không có nghĩa là coi thường tâm lý của đám đông. tui chỉ nói tới những giải pháp tận gốc cho sự giàu có. Đương nhiên, bạn hay bất cứ ai trong đám đông mà bạn nói có thể làm theo hay có thể bỏ qua nó. Không có gì là đúng hay sai cả, đó chỉ là sự lựa chọn của mỗi người, và họ sẽ nhận được kết quả của những lựa chọn của mình.

Tuy nhiên, nếu thực sự mỗi cá nhân trong đám đông cảm giác bị động chạm vào tự ái khi nói đến vấn đề trước bạc theo kiểu tui trình bày thì có nghĩa là tui đã thực sự thành công. Có thể những biểu hiện của mỗi người trong số họ không đủ ngọt ngào và dễ chịu-minh chứng bằng các bài phản bác-nhưng chắc chắn 1 điều vừa có 1 chút tác động vào tâm lý của chính bản thân họ. Chỉ 1 chút thôi, nó chỉ là 1 đốm lửa nhen nhóm. Nhưng sẽ có sự khác biệt sau đó. Nếu những ai vừa từng trải nghiệm và khao khát mong ước để cho cuộc sống tốt đẹp hơn, chắc chắn họ sẽ biết nên làm thế nào để có 1 đống lửa lớn. Còn ngược lại, nó sẽ tắt đi chẳng để lại dấu vết gì cả.

Các cụ chúng ta nói, thuốc đắng dã tật, sự thật mất lòng. Những ai cảm giác những điều cuốn sách nói, tui nói làm cho cái "tôi" bị tổn thương, chắc hẳn sẽ mất nhiều công sức để thành công hơn so với những người đọc mà cảm giác đó là 1 giải pháp, một lối đi cho cuộc sống của mình. Bởi vì rất đơn giản, chính cái tui dễ tổn thương của họ đang ngăn cản quá trình học hỏi và phát triển của chính bản thân.

Nếu những ai kiếm tìm sự đồng cảm với cuộc sống, trả cảnh hiện tại của mình, đây không phải là topic dành cho bạn. Đây là topic chỉ thẳng cho bạn biết, tại sao bạn vẫn cùng kiệt khó, tại sao bạn vẫn thất bại, tại sao bạn chưa thành công, và vì thế, nó rất hay động chạm, bởi chỉ thực sự có khoảng 5% dân số thế giới là giàu có. Có nghĩa là hầu hết sẽ động chạm tới tất cả người theo dõi topic này.

Nhưng ai quan tâm cơ chứ, vì kết quả của bạn, bạn là người tận hưởng cơ mà. Bạn có quyền phản bác, tức giận, hay ức chế hay vui mừng vì tìm thấy đường đi. Bạn có thể làm bất cứ cái gì kể cả văng tục. Không ai chết hay giảm đi kg nào cả. Ai chọn cùng kiệt khó cứ chọn, ai chọn giàu có cứ chọn, lựa chọn là của bạn. tui không coi thường tâm lý đám đông nhưng chắc chắn 1 điều, tui sẽ không để tâm lý đám đông ảnh hưởng tới tâm lý của tôi, ảnh hưởng đến những hành động của tui một cách tiêu cực. Bởi vì, nếu đám đông là những người giàu có, là những người thành công, là những người hạnh phúc thì chắc hẳn tui đã chọn theo họ. Nhưng rất tiếc, thực tế là ngược lại. Và tui hoàn toàn cảm giác buồn cười với những người luôn mồm nói rằng: Hãy thực tế đi, hãy về đi làm đi. Bản thân họ đang thực tế làm những điều mâu thuẫn. Bởi họ muốn thay đổi, muốn khác đi, thành công hơn nhưng họ lại làm những điều ngược lại những gì người thành công thực tế đang làm. Có lẽ phải nói thế này mới đúng cho những muốn thành công, giàu có hay muốn thay đổi : Bạn hãy thực tế đi, những điều bạn làm là những điều bạn không thấy người giàu có nào làm cả. Hãy thực tế đi, đừng mơ mộng như những người cùng kiệt và thất bại mơ mộng nữa. Hãy trở lại với con người giàu có, thành công và hạnh phúc vốn có trong bạn, hãy đánh thức con người đó dậy. Hãy thực tế đi.









Đồng ý với bác ở chỗ là hãy thực tế lên đi. Và cố gắng vương lên làm 5% của những người giàu có nhất thế giới. Giả sử có 95% dân số thế giới nghe theo lời của bác thì sẽ có khoảng bao nhiêu trong số đấy vào được 5% người giàu. Ô, tớ khuyên các bạn hãy thực tế đi. Hãy đừng đua đòi theo những người có thực lực. Bởi không có thực lực tham gia vào thì chỉ tổ bị cướp trắng trợn bởi những kẻ khác. Và đó cũng là cái giá trị thật của một xã hội thật. Như mar nói: "Có đấu tranh có phát triển". Nhưng nên phải biết mình đang đấu tranh ở đâu và ở môi trường nào.



Tiếp nữa là: "Cuốn sách hình như nếu dịch thì là Cha giàu, cha nghèo".



Bác đừng chỉ nhìn cha giàu mà không nhìn cái chữ cha nghèo. Đúng là nên phải có cái nhìn đúng là giàu có thì luôn tốt hơn, bất kể lúc nào cũng tốt hơn, và ngay cả bây giờ nếu nói giàu cùng kiệt thì ai cũng bảo giàu là tốt hơn, nhưng người lịch sự thì đừng vội nhổ toẹt vào cái sự nghèo, mà nếu không thích thì đừng có nói ra.



Tiếc là tui đang làm công ăn lương tháng, chứ tui mà là ông chủ thì tui sẽ thuê Mafia đến để cướp của nhà bác, vì như thế tui mới giàu hơn bác được Mà Mafia lại chính là mấy bác dân cùng kiệt đấy.



Bác "Ngồi nhà làm kinh tế" ạ!!!



 

muathuvang2456

New Member



Đồng ý với bác ở chỗ là hãy thực tế lên đi. Và cố gắng vương lên làm 5% của những người giàu có nhất thế giới. Giả sử có 95% dân số thế giới nghe theo lời của bác thì sẽ có khoảng bao nhiêu trong số đấy vào được 5% người giàu. Ô, tớ khuyên các bạn hãy thực tế đi. Hãy đừng đua đòi theo những người có thực lực. Bởi không có thực lực tham gia vào thì chỉ tổ bị cướp trắng trợn bởi những kẻ khác. Và đó cũng là cái giá trị thật của một xã hội thật. Như mar nói: "Có đấu tranh có phát triển". Nhưng nên phải biết mình đang đấu tranh ở đâu và ở môi trường nào.



Tiếp nữa là: "Cuốn sách hình như nếu dịch thì là Cha giàu, cha nghèo".



Bác đừng chỉ nhìn cha giàu mà không nhìn cái chữ cha nghèo. Đúng là nên phải có cái nhìn đúng là giàu có thì luôn tốt hơn, bất kể lúc nào cũng tốt hơn, và ngay cả bây giờ nếu nói giàu cùng kiệt thì ai cũng bảo giàu là tốt hơn, nhưng người lịch sự thì đừng vội nhổ toẹt vào cái sự nghèo, mà nếu không thích thì đừng có nói ra.



Tiếc là tui đang làm công ăn lương tháng, chứ tui mà là ông chủ thì tui sẽ thuê Mafia đến để cướp của nhà bác, vì như thế tui mới giàu hơn bác được Mà Mafia lại chính là mấy bác dân cùng kiệt đấy.



Bác "Ngồi nhà làm kinh tế" ạ!!!



------------------------------------------------------------------------------------

- tui nhớ không nhầm thì trước đây tui đã từng kể câu chuyện này 1 lần rồi. Tuy nhiên, hôm nay tui vẫn muốn kể lại.

Trong 1 lần đi cùng 1 chuyên gia đào làm ra (tạo) trong lĩnh vực " Khai thác khả năng tiềm ẩn của con người" Tại Thái Nguyên, có 1 chương trình đào làm ra (tạo) đó là chương trình khởi nghề kinh doanh. Chuyên gia có 1 dẫn chứng là: Việt Nam chúng ta có tới 70% dân số là làm nông nghiệp, và làm ra (tạo) ra giá trị xuất khẩu hằng năm là 1 tỷ USD, trong khi đó Microsoft chỉ có 5000 nhân viên mà doanh thu hằng năm là 5 tỷ USD. Và đương nhiên những người chủ doanh nghề đó có khoản lợi nhuận hàng năm không nhỏ và dĩ nhiên họ trở nên giàu có.

Ngay lập tức, có 1 giáo viên đứng dậy phản bác: " Nói như ông, ai cũng đi làm chủ thì ai đi làm thuê đây?" Tay chuyên gia này chỉ thẳng vào vị giáo viên đó và nói: "Chính anh. anh thử hỏi lại bản thân mình xem, ai cũng làm giáo viên như anh, thì ai trồng lúa cho anh ăn đây?"

Vâng, phân công xã hội là điều tất yếu, phải có giáo viên, kỹ sư, bác sỹ, người làm công ,người làm chủ ...mới hình thành nên xã hội hiện tại. Nhưng lựa chọn là của bạn, bạn có thể trở thành bất cứ ai trong xã hội nếu bạn muốn. Việc trở thành bác sỹ còn mất tới ít nhất 6 năm đại học, học bao nhiêu thứ khó thế kia mà vẫn ối người làm được. Trong khi đó chuyện làm giàu có ối người chẳng có bằng cấp gì( Bill Gate, Đào Hồng Tuyển chủ đảo Tuần Châu, bầu Đức của HAGL...) , chẳng được học hành gì nhiều vẫn làm được không lý gì những người khác không làm được. Việc phân chia xã hội là như vậy, đặt 1 câu hỏi ngược lại. Nếu 100% dân số làm công ăn lương như bạn, thì lấy ai làm chủ, ai trả lương cho bạn đây. Cho nên, lại 1 lần nữa tui muốn nhấn mạnh, lựa chọn là ai trong xã hội là chuyện của bạn và tui tin là chẳng có lý do gì bạn không làm được cả, trừ khi bạn muốn thế.



- Cuốn sách tui đã nói rất rõ ràng tên của nó. Tác giả của nó. Có lẽ không cần nhắc lại vì tui tin là tất cả tất cả người ở đây đều biết đọc. Bộ dạy con làm giàu tại VN hiện có 12 cuốn và 1 cuốn cha giàu cha nghèo. Như vừa nói, đó chủ yếu là tư tưởng theo kiểu giải pháp khác biệt khá lớn với cuốn này, cuốn này nhắm tới tư tưởng. Có súng ống tốt, trang bị tận răng như quân Mỹ kia còn không thắng được dân tộc Việt Nam vũ khí thô sơ chỉ bởi vì tâm lý. 1 bên chiến đấu vì trước lương,một bên chiến đấu vì niềm tin và lý tưởng, cho nên VN vừa giành toàn thắng. Cho nên, cho dù bạn học hành tử tế, bạn học hết nguyên lý kinh tế, không có nghĩa bạn có thể chiến thắng trong cuộc chơi trước bạc. Chắc hẳn rồi, thực tế là như thế mà.

Các giảng viên, giáo sư kinh tế trong các trường, kiến thức đầy mình kia, học thuyết lọ học thuyết chai cũng có bao nhiêu người là người giàu có thực sự? Câu trả lời chắc tất cả người cũng biết, không nhiều. Cái tui nói ra không phải là đả kích giáo dục, cái tui muốn nói rằng: Trang bị kỹ năng,kiến thức thôi chưa đủ, phải trang bị thêm cả tinh thần, quyết tâm. Cái bên trong quyết định cái bên ngoài, gốc rễ luôn quyết định hoa trái.



- tui không nhổ toẹt vào người nghèo, bởi gia đình tôi, xung quanh tôi, những người thân thiết của tui hầu hết là người cùng kiệt ( Không phải là cùng kiệt theo định nghĩa của chương trình xoá đói giảm cùng kiệt đâu đấy). Nhưng cái sự cùng kiệt thì nên phải xem lại. Bạn cũng biết rằng giàu có thì vẫn tốt hơn ở tất cả khía cạnh. Điều đó có nghĩa bạn đánh giá là cùng kiệt khó thì không tốt bằng. Các cụ cũng vừa nói: cùng kiệt đi đôi với hèn, một phần cũng đúng. Quả thực là khi phải ở lâu trong cảm giác cùng kiệt tui cũng cảm giác bản thân mình kém cỏi hơn, tự ti hơn cho đi được ít hơn. Nói thẳng ra là hèn hơn. vậy chẳng lý do gì tui phải chịu những điều như thế cả. tui sinh ra cũng tương tự bạn, tương tự người giàu có khác, cũng có : Mồm ngang, mũi dọc, mắt mọc 2 bên. Đầu cũng vẫn cắm vào cổ, đít vẫn bổ làm đôi như người ta, chả có lý do gì mà họ làm đươc mà tui không làm được. và tui tin là ai cũng có thể. tui không bàn đến chuyện lịch sự, tui đang bàn đến cái giàu và cái nghèo. Con người bạn là con người bạn, cái phẩm chất, đạo đức của bạn không can hệ gì với số trước bạn có. Người giàu và người cùng kiệt đều có thể tốt hay xấu, lịch sự hay không có văn hoá, như nhau thôi, đó là con người của mỗi người, không liên quan đến chuyện giàu hay cùng kiệt cả. Nhưng tui tin là nếu bạn giàu, bạn sẽ hào phóng hơn nếu bản chất bạn vốn là hào phóng. Bạn có thể giúp đỡ được nhiều người hơn nếu bạn vốn là người có lòng hào hiệp. Cho nên, không phán xét, vì người bị phán xét chẳng chết vì phán xét đâu. tui có bị bạn chỉ trích là không lịch sự, tui cũng chẳng rụng mất sợi tóc nào cả, ngược lại, bạn còn mất công cho chuyện đó. Tốt nhất là xem mình học được bài học gì qua những điều mình thấy có lẽ còn bổ ích hơn.



- Đừng ghanh đua với người khác về sự giàu có. Bởi chính bạn cũng cho rằng: Giàu có không hẳn là chuyện kiếm tiền, hay có nhiều tiền, mà còn có những yếu tố khác, đó chính là con người họ, họ liên tục đặt ra và vượt qua các mục tiêu cho quá trình trả thiện bản thân.

Cũng đừng nghĩ theo kiểu, muốn giàu có hơn chỉ đơn giản là đi cướp của người giàu khác. Chỉ có người cùng kiệt mới nghĩ vậy, bởi họ cho rằng người giàu là tham lam, phải cướp của họ, theo kiểu các hiệp sỹ thời (gian) trung cổ: cướp của người giàu chia cho người nghèo. tui biết chắc rằng: Bill Gate, Henry Ford, Đào Hồng Tuyển, Bầu Đức, Trương Gia Bình, Đặng Lê Nguyên Vũ.....Và tất cả những người giàu có khác họ hào phóng, họ giúp đỡ, họ làm từ thiện tốt hơn gấp nhiều lần bạn, hay những người khác. Họ giúp đỡ không chỉ công ăn chuyện làm cho hàng chục ngàn người ma họ còn giúp đỡ cho bao nhiêu trả cảnh không may mắn trong xã hội. Và chắc hẳn là, họ không đi cướp của người khác để trở nên giàu hơn đâu nhỉ?

Bạn đang là người nghèo, cho nên bạn luôn ủng hộ họ, bênh vực họ, giúp đỡ họ. Điều đó quả thật tinh thần lá lành đùm lá rách, lá rách ít đùm lá rách nhiều. tui rất đồng tình với bạn. tui luôn ủng hộ bạn. tui luôn làm điều đó. Nhưng tui biết, cách tốt nhất để giúp đỡ họ là bạn hãy đừng trở thành người cùng kiệt giống họ. Đừng trở thành gánh nặng cho xã hội khi bạn không còn khả năng làm việc, không còn nguồn thu nào cả, mà bạn vẫn phải sống, phải tồn tại. Đừng trở thành 1 cái lá rách để rồi phải có cái lá ít rách hơn đùm cho bạn.

Những cái tui nói trong topic này, nếu có khó nghe, nếu có gây tự ái, thì bạn hãy nhìn vào tận vấn đề bên trong: Đó là mục đích. tui không rỗi hơi để vào đây đôi co với ai cả, tui vào đây, làm ra (tạo) ra topic này là để giúp tất cả người có thêm 1 giải pháp không biến mình trở thành 1 người cùng kiệt khó.



 
Các chủ đề có liên quan khác

Các chủ đề có liên quan khác

Top