Một số trường hợp khác: khi ở trong lớp học, lúc trao đổi bài, hay nói chuyện với bạn bè ở gần nhau (bạn bè bất thân lắm) thì mình lại ấp a ấp úng bất biết nói làm sao cứ đứng đó mà há họng ra rặng chữ để nói, còn khi mà nói ra chữ đó rồi thì mình lại kô còn hơi sức để nói mấy chữ tiếp theo phải đợi qua câu văn khác mới nói được và trong lúc nói mình hay thêm những chữ "à" hay "ờ" ở đầu câu văn. Lúc đứng lên tuyên bố mình thì cũng bị như vậy luôn cứ nói bất ra chữ, nhất là ở trong giờ anh văn, khi đứng lên đọc từ vựng cho cà lớp là mình như bị điểm huyệt vậy, nói bất ra chữ cứ đứng đó há mồm ra rồi ú ớ, còn có lúc thì im luôn làm như kô biết cách trả lời. Lúc mà đi trể gặp giám thị xin giấy vào lớp thì mình cứ đứng đó mình nói "dạ...dạ...Dạ... thưa...thầy...cho em...Em xin... dấy vào lớp" lúc ấy quê thật, trước mặt bao nhiêu học sinh mà mình như vậy. Xin ai đó chỉ mình cách khắc phục điểm yếu này chứ khi nói chuyện mà cứ vậy thì thấy quê lắm, cũng có thế mình bị tâm lý kô ổn định nên đăm ra nhát nói, nhưng mình vừa tìm nhiều cách khắc phục rồicoi nhưđừng nghĩ ngợi gì khi nói hay là tiếp xúc nói chuyện với nhiều người (toàn là người quen, kô ai lạ) nhưng vẫn không phương, xin ai đó chỉ giúp mình và có cách nào bỏ chữ "à", "ờ" đầu câu thì xin chỉ luôn và cũng xin càm ơn nhiều.