ayorina_chen

New Member

Download Sách Bí mật mộ Tần Thuỷ Hoàng miễn phí





 
Trời chuyển dần về sáng, họ buông nhau ra. Lát sau họ ngồi lên, Từ Dung
lấy lược chải tóc và cài lên đó một chiếc trâm bằng bạc giả.
 
Mái tóc mịn màng trong bàn tay của Thái Mạo, êm ái và nồng nàn. Thái Mạo nói:
- Nếu mà chúng ta lên được đến cổng thành của lăng mộ Thủy Hoàng! Từ Dung còn ngây ngất cai hơi hám đàn ông của họ Thái, chợt hỏi khẽ:
- Chỉ đến cổng thành thôi sao? Họ Thái nói:
 
- Chỉ cần đến đó và biết đích xác thôi.
 
Từ Dung đưa đầu vào vai Thái Mạo:
 
- Chàng nói gì thiếp chưa hiểu lắm! Thái Mạo nói:
- Điều thứ nhất là tìm ra ngôi lăng tẩm thật để khỏi tội với đại vương. Thứ
hai là phải đến đó được
 
Từ Dung dựa đầu vào cằm Thái Mạo hỏi:
 
- Không đến được Phải đến được. À thiếp đã rõ rồi. Nếu không tìm được thì chỉ có trốn luôn ở trong hang động núi Ly Sơn này.
 
Thái Mạo nói khẽ:
 
- Không tìm được thì lãnh án tử hình. Không đến được thì đã bị làm mồi cho dã thú còn gì nữa!
 
Từ Dung lại hỏi:
 
- Còn đến được thì sao?
 
Thái Mạo chợt đẩy vai nàng ra, hôn một cái thật đậm đà vào sau ót người
đàn bàn, nói:
 



Để tải bản DOC Đầy Đủ thì Trả lời bài viết này, mình sẽ gửi Link download cho

Tóm tắt nội dung:

TỰA
Tần Thủy Hoàng sau khi gồm thâu lục quốc, diệt nhà Châu lên ngôi hoàng đế, lập nên một công nghiệp chưa từng có, chưa từng thực hiện được ở các triều đại Vương, Bá tước. Đó là các thời Tam Hoàng, Ngũ Đế thời Xuân Thu thời Chiến Quốc.
Cơ nghiệp của người họ Triệu này đã xây dựng trên xương, nước mắt và vô số tài sản và sinh mạng của nhân dân Trung Hoa thời đó.
Tần Thủy Hoàng tên thật là Triệu Chính, lấy họ mẹ là ái thiếp của Lã Bất Vi, là Triệu Cơ. Một người đàn bà tài sắc vẹn toàn. Lã Bất Vi là cha ruột của Tần Thủy Hoàng, có tài vương tá, có chí phi thường, tuy là một lái buôn giàu có nhưng từng cầm quân và chiến thắng cường địch.
Lã Bất Vi khi biết Triệu Cơ đã có mang, bèn bầy mưu hiến kế cho Dị Nhân. Sau này Dị Nhân lên ngôi, Triệu Cơ sinh ta Triệu Chính nối cơ nghiệp nhà Tần. Được Lý Tư một tướng quân mưu lược, Tần Thủy Hoàng thực hiện sự thống nhất và thay đổi toàn bộ cơ chế nước Tàu. Tần Thủy Hoàng cai trị dân dưới một nền tảng pháp trị khắc nghiệt của Lý Tư, gom tất cả vũ khí và kho báu của thiên hạ về kho của nhà Tần, bắt tất cả gái đẹp của lục quốc về Hàm Dương. Xử “Thiếu” bọn tù phạm 70 vạn người về xây Lăng Mộ ở núi Ly Sơn và cung A phòng chứa đựng kho tàng, chôn sống cung tần mỹ nữ và tất cả đoàn người xây lăng mộ để giữ bí mật.
- So với việc xây Vạn Lý Trường Thành thì đây là một công trình lớn trong hàng ngàn công trình khác của nhà bạo chúa nổi tiếng này.
Lúc về già, Tần Thủy Hoàng thích đạo Lão, xưng mình là “Chân Nhân” cho người ra đảo tìm tiên kiếm thuốc trường sinh bất tử. Cao vọng tột bậc, xưng hiệu là Thủy Hoàng là ông vua đầu tiên trong thiên hạ, rồi truyền ngôi cho con là Nhị Thế, Tam Thế …cho đến vạn vạn Thế …
Tuy nhiên khi Thủy Hoàng vừa tạ thế trên đường đi tuần thú, thì cái công nghiệp đó đã bắt đầu sụp đổ, một cách nhanh chóng. Một cuộc cách mạng do nông dân khởi nghĩa lạnh tụ là Trần Thắng, rồi đến Sở Bá Vương Hạng Võ, Hán Vương Lưu Bang cùng với các bậc anh tài như Phạm Tăng, Trương Lương, Tiêu Hà Phàn Khoái và Hàn Tín vân vân, nổi lên diệt bạo Tần. Khi Hạng Võ mang chư hầu về tranh công của Lưu Bang (đã vào cung điện Hàm Dương trước lên làm Tây Sở Bá Vương bèn tìm kho báu của nhà Tần, cho quật mộ Tần Thủy Hoàng.
“Quật mộ Tần Thủy Hoàng là một câu chuyện kể về truyện tích ấy”.
HỒNG LĨNH SƠN
HỒi THỨ NHẤT
ĐOÀN NGƯỜI MỞ ĐƯỜNG
TỚI LĂNG MỘ TẦN THUỶ HOÀNG
Trải qua con đường đầu những hố sâu, vực thẳm vùng rừng núi Lư Sơn qua hồi binh lửa đã trở thành một nơi hoang vu đầy những sài lang, hổ báo, gió lạnh, rừng thiêng. Nhân dân từ lâu không ai dám bén mảng đến. Có tiếng đồn của các pháp sư bảo rằng, trên núi Tần Thủy Hoàng đã cho đặt máy bắn tên, thuốc nổ, bẫy sập và âm binh, thần núi, trấn giữ kho tàng. Kẻ nào bén mảng đến thì không toàn tính mạng trở về.
Đoàn người ngựa đã mệt, bèn ngổi tụ lại dưới chân núi, trên các gò đá lổm chổm ngăn lối đi, cỏ mọc đã khỏi đầu, vần mây xám vần vũ bao quanh đỉnh núi âm u, ghê rợn như bóng dáng của những oan hồn phưởng phất trong gió trong sương.
Hạng Thác, một viên gia tướng gủa Sở Bá Vương Hạng Võ, trưởng đoàn nói:
- Đại Vương giao phó cho chúng ta công việc này còn khó hơn việc tấn công đánh thành phá luỹ của giặc Tần ngày trước. Tuy nhiên, chúng ta phải tìm cho được dấu vết của Lăng tẩm Tần Thủy Hoàng để về báo lại cho người rõ.
Trương Triệt nói:
- Đó cũng là tại quân sư Trương Lương của Lưu Bang mà chúng ta phải khổ
thân.
Lưu Giả nói:
- Trương Lương là quân sư của Lưu Bang sao lại bàn việc khai quật lăng mộ
nhà Tần để lấy kho tàng cho Sở Bá Vương?
Trương Triệt nói:
- Nhà ngươi còn trẻ không biết rõ việc triều đình Sở Bá Vương vào thành Hàm Dương thấy kho tàng trống rỗng, định ban bổng lộc lương tiền cho ba quân nhưng không có nên mới gọi Lưu Bang đến hỏi han.
- Lưu Bang là kẻ thù của Sở Bá Vương?
- Phải Lưu Bang trả lời không rõ. việc coi kho tàng là ở Trương Lương!
Lưu Giả nói:
- Sở Bá Vương lại hỏi Trương Lương? Trương Triệt gật đầu:
- Trương Lương lúc đó là mưu sĩ, là quân sư của Lưu Bang. Tiêu Hà kia mới thật là coi sóc kho tàng, quân lương. Nhưng sở dĩ Lưu Bang chỉ Trương Lương, là do mưu họ Trương lập kế bày ra việc dưới lăng mộ có kho tàng, để Sở Bá Vương đào mộ Tần Thủy Hoàng. Tiếng ác sẽ gieo về cho Sở Bá Vương. Dân nhà Tần ở Hàm Dương sẽ thù sẽ oán Sở Bá Vương mà hướng vọng về Lưu Bang nhân nghĩa, đức độ hơn.
Hạng Thác đang ngồi lo nghĩ đến vùng núi Ly Sơn hoang vu, khó tìm ra
đường đến mộ. Nghe hai tên thuộc tướng bàn đến chuyện ấy thì nạt to:
- Im đi không! Các người dám phê phán đến việc làm của đại vương, muốn bay đầu cả lũ hay sao?
Trương Triệt nói:
- Chúng tui đều lo cho Tây Sở Bá Vương cả đấy chứ! Hạng Thác nói lớn:
- Ta nghe rõ các ngươi bảo Sở Bá Vương đào mộ Tần Thủy Hoàng, dân nhà Tần sẽ oán Sở Bá Vương và hướng vọng về Lưu Bang nhân nghĩa, đức độ hơn! Các ngươi sẽ bị chém đầu để răn chúng đấy.
Trương Triệt nói:
- Ở đây chỉ có Hạng Tướng quân là nghe rõ, nhưng theo tui hiểu, Hạng tướng tuy giòng giõi Hạng Võ nhưng tâm hồn rộng rãi, lòng dạ quảng đại, luôn trọng nhân nghĩa và sự thực nên mới dám nói thế! – Hạng Thác lắc đầu, ngồi trầm tư không dám nói gì nữa.
Lưu Giả nói:
- Chúng ta chẳng nghĩ đêm nay dưới chân núi, chẳng biết tìm đường nào mà lên. Bây giờ lo cơm nước đã rồi sẽ hay?
Chợt Trương Triệt đứng lên nhìn về hướng Tây nói:
- Dường như đàng khi có khói bay lên. Chắc chỗ ấy có người ở? Trương Triệt nói:
- Chúng ta đến đó thì đoàn tùy tùng đang giữ ngựa chờ ở Vạn Hoa Cương
đến đây làm sao chúng ta tìm ra chúng được.
Lưu Giả cười lớn:
- Đã tới đây thì tất tìm ra được dấu vết chúng ta. Nếu cần thì cứ cắm mũi tên vào cây cổ thụ này, chỉ hướng tới cho chúng biết mà đi tìm.
Hạng Thác, Trương Triệt và Lưu Giả vừa lần dò mang hành lý tìm đường đến nơi khói toả sườn non một lát sau thì một toán người thứ hai, đầy đủ khí cụ, khí giới đi đến. Họ độ mười người có cả hai cô gái, tất cả đều vận võ phục màu đỏ. Họ đến nơi ba người trước ngồi nghỉ mà dừng lại. Cô gái trạc mười chín tuổi da trắng môi hồng mắt sắc lẽm có sức khoẻ và rất nhanh nhẹn. Nàng đi với người đàn bà độ ba mươi khá đẹp và gợi tình, mặc đồ hoả đầu quân có lẽ cả hai là những chị bếp lo việc cơm nước cho đoàn thám dọ mộ vua Tần.
Rừng bụi mịt mùng, bóng cả cây già chen lối đi. Trời chưa xế trong rừng đã xuống sắc thăm thẳm và lạnh buốt xương.
Cô gái ngồi co ro trong lớp áo bông nói:
- Chị Từ Dung ơi, đêm nay mà trời buông xuống một cơn mưa nữa. Không biết trú đâu cho khỏi chết rét.
Từ Dung, người đàn bà nói:
- Trên trời có sao mọc không mưa đâu mà lo. Bây giờ chỉ lo chỗ nấu cơm đỡ đói rồi sẽ hay.
Người đàn bà lớn tuổi hơn hết, đôi mắt linh hoạt, tai rất thính nói:
- Đâu đây có tiếng suối chảy. Nhớ cho thuốc giải vào đấy. Phải cẩn thận cả, ngay từ bây giờ ch...
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top