Marciano

New Member
Bài 1 : Em hãy tả một con vật nuôi trong gia đình mà em yêu thích.



Bài làm



Con gà trống



Anh Hùng học lớp 12 chuẩn bị thi tốt nghiệp và thi đại học. Tiếng gáy sáng của con gà trống nhà em là cái đồng hồ báo thức của anh. Đêm anh học đến 12 giờ; sáng anh dậy lúc 4 giờ rưỡi. Anh nói: “Con gà trống nhà ta gáy còn đúng hơn đồng hồ điện tử”.



Ngắm con gà trống đậu trên bờ tường hoa cất tiếng gáy vào lúc bình minh, mới thấy đẹp, một vẻ đẹp oai phong và kiêu hùng. “ Ò…ó…o…”, chú gáy cho đàn gà thần dân biết là ông hoàng ta đây oai vệ lắm! Chú dám đấu với con Vện nhà bác Cung. Chú đã đá cho con diều hâu một trận tơi tả khi tên “không tặc” dám cả gan xâm phạm đến vương quốc của chú mà bắt gà con.



Hãy nhìn xem chú gà trống đi dạo giữa đàn gà, khi mỗi sáng , mỗi chiều, mẹ tung ngô, tung thóc, phát lương thực ăn cho đàn gia cầm. Trong khi mấy con bồ câu vừa nhảy vừa chọn miếng ngon, bầy gà nhép tranh nhau mổ nhau chí chóe, khi mụ ngan đụn xòe cánh tham ăn đớp mồi, thì chú gà trống nhẩn nha mổ mổ, như ăn lấy chơi giữa mấy ả gà mái tơ mượt mà trong bộ khoác vàng óng, trong dáng điệu dịu dàng. Một miếng ăn ngon, một hạt ngô, một hạt đỗ, một con sâu nhỏ, chàng công tử phong lưu đa tình đều phân phát cho các mĩ nhân.



Em gọi con gà trống là “Ông Hoàng Tía”. Chú cao to bệ vệ phải đến bốn, năm ki-lô-gam. Bộ long đỏ tía, đuôi và đôi cánh điểm long đen nhánh. Lông cổ màu vàng sẫm làm cho thân hình chú thêm rực rỡ, chói lọi.. Cái mỏ màu ngà, nhọn có lẽ cứng như một mũi khoan thép. Con gà trống nhà cô Huệ, con gà trống nhà bác Cung, con gà màu thó nhà cụ Chỉ đã bị con gà trống nhà em đánh cho đại bại. Cặp chân của chú caoto, có bốn móng nhọn và chiếc cựa nhọn hoắt như cái đùi. Con Vện, con ngỗng đã kinh hoàng về những cú đá song phi của chú.



Gà trống để làm giống. Mẹ nuôi 6 gà mái đẻ quanh năm. Trứng gà, gà thịt, gà thiến, gà mái tơ là nguồn thu nhập của mẹ. Cháo gà mẹ nấu bồi dưỡng cho anh Hùng thức khuya học ôn thi. Chủ nhật nào, cả nhà cũng được ăn thịt gà. Giỗ ông, giỗ bà, mẹ giết một lúc ba bốn con gà to. Mẹ bảo: “Đó là lộc của con gà trống nhà ta”. Giống tốt, to con, nên mẹ chăm bẩm nó lắm.



Con gà trống nhà em chẳng kém gì con gà trống của vợ Sọ Dừa trên hoang đảo? “Ò…ó…o…”, chú ta lại cất tiếng gáy giục em cắp sách tới trường. Rạng đông rồi đó.



Nguyễn Thế Quỳnh, Lớp 5A

Trường Tiểu học Lục Ngạn- Bắc Giang*









Bài 2 : Tả một vật nuôi trong gia đình mà em quý mến


Bài làm



Con nghé hoa



Trên bãi cỏ non ven đê có một đàn trâu hiền lành gặm cỏ. Những con trâu đen nhánh, béo tròn. Một vài con nghé lon ton trông thật ngộ. Em ngắm nhìn không chán mắt.



Con nghé của nhà chị Tâm gọi là con nghé hoa mới đáng yêu nhất. Nó mới chỉ được ba tháng tuổi. Trẻ em phải “ chín tháng lò dò tập đi” nhưng chị Tâm nói con nghé nhà chị đẻ sáng hôm nay thì sáng hôm sau đã biết đi rồi. Nó to bằng con chó béc-giê, lông trắng mượt lưa thưa. Cái mõm bằng nắm tay đứa bé lên ba; hai cái lỗ mũi đen đen, tròn xinh đáo để. Hai cái tai như hai chiếc lá bạch đàn khum khum lúc nào cũng vểnh lên cùng cái đuôi cong nhún nhẩy. Lông bụng trăng trắng óng ánh. Cái bụng nghé thon thon. Bốn cái chân rất xinh, nếu đi giày cao gót thì trông chẳng khác nào cặp chân của nghệ sĩ trượt băng mà em đã có lần nhìn thấy trên màn hình ti vi.



Hai cái sừng như hai cái núm điện nhú lên. Lúc nào nó cũng quẩn bên mình trâu mẹ. Nó chạy ra trước đầu trâu mẹ như ăn tranh mẹ vài ngọn cỏ non, rồi lại rúc đầu nhay vú mẹ. Nó nhởn nhơ hồn nhiên , nó ngây thơ hiền lành khác nào một em bé dễ thương. Chốc chốc trâu mẹ lại liếm lông nghé con, như vuốt ve, như chải chuốt trìu mến đứa con thơ yêu quý. Có lúc nghé con cong đuôi nhảy cỡn lên đi về cuối bãi xa ngắm bóng mình trong nắng chiều vàng soi xuống dòng nước xanh của con mương nhỏ. Như một thi sĩ mơ màng trong tiếng chuông chùa Và ngân buông. Trâu mẹ mải miết gặm cỏ non, bỗng ngước mắt kiếm tìm con, “ọ” lên mấy tiếng , rồi chậm rãi đi tới. Lại “ọ” lên như một bà mẹ hiền cất tiếng gọi : “con ơi!”. Nghé con cong đuôi vừa chạy vừa nhảy về phía trâu mẹ, lại rúc đầu vào bầu vú. Trâu mẹ quay lại liếm lưng, liếm đầu, liếm cổ nghé con như người mẹ hiền đang nựng đứa con thơ yêu quý. Hai mẹ con đứng tách ra xa đàn trâu đang gặm cỏ. Trên cái thảm xanh của đồng quê dưới bóng vàng chiều xuân, trâu mẹ và nghé con cứ đứng vậy tận hưởng hạnh phúc cuộc đời. Có bức tranh màu nào về tình mẫu tử đẹp như thế!



Cái Yến con chị Tâm đang học lớp Hai khoe với em là mẹ nó đang tháo những chiếc áo len cũ đan cho nghé con một chiếc áo ngự hàn trong mùa đông tới. Và chỉ sang năm thôi, trâu mẹ lại mang bầu; lúc nó lên học lớp Bốn thì gia đình nó sẽ có một đàn trâu 3 con.

Con nghé Hoa hiền lắm, đáng yêu lắm. Mai kia, nó sẽ lớn lên, biết kéo cày bừa giúp trâu mẹ. Nó sẽ lớn lên cùng tuổi thơ của em, của cái Yến. Trong báo tường “Chim Họa Mi”của lớp 5E, em có bài thơ về con nghé hoa như thế này:



“Nghé ơi, ta bảo nghé này,

Nghé ăn no cỏ mai ngày lớn lên.

Đồng sâu dưới, đồng cạn trên,

Nghé cày giúp mẹ, nghé nên thân người…”.



Bọn thằng Lục, thằng Bé, cái Liễu, cái Thu…bảo là em “ăn cắp ca dao”. Thế mới ức, mới buồn cười chứ! Thầy Tuấn khen bài thơ có ý vị. Còn cả lớp thì tặng em danh hiệu “thi sĩ nghé hoa”.



Nguyễn Trần Toàn, Lớp 5B

Trường Tiểu học Bình Lục, Hà Nam*
 
Các chủ đề có liên quan khác

Các chủ đề có liên quan khác

Top