riu_hbt

New Member
Tả cô giáo hay thầy giáo của em



Bài làm 1




Cô giáo của chúng em




Cô giáo dạy lớp 3B của chúng em tên là Ngô Thị Mộc Lan. Cô 28 tuổi . Bố và mẹ của cô đều là nhà giáo nổi tiếng ở quê em.

Da cô hơi đen, nhưng là đen giòn. Cô nhanh nhẹn, tươi vui và luôn tận tình với học sinh. Cô dạy giỏi và có đôi bàn tay khéo léo, có giọng nói hay, giọng đọc bài, giảng bài ấm áp. Đứa nào được cô khen là sướng lắm. Cuối tuần cô cho chúng em làm thống kê điểm 10 để cô khen, cô thưởng.



Em đã được cô khen nhiều lần : khen thuộc bài, khen giỏi toán, khen viết chữ đẹp, khen về chuyện biết giúp đỡ bạn. Bạn nào trong lớp cũng yêu quý cô. Em cũng rất yêu cô.



Hà Thị Hòa, Lớp 3A

Trường Tiểu học Vĩnh Lộc, Thanh Hóa*

Bài làm 2



Thầy Tứ lớp 3C



Phụ trách lớp 3C là thầy Tứ. Thầy là thương binh. Năm nay thầy 49 tuổi. Chiến tranh biên giới phía Bắc, năm 1979, thầy bị thương cụt một chân. Thầy đã được lắp chân giả, nhưng có hôm thầy vẫn chống gậy đến lớp dạy học.



Thầy Tứ đen và gầy. Người cao dong dỏng. Tóc thưa, mắt sâu. Thầy vui tính, hay cười. Các thầy, cô giáo trong trường đều yêu quý và coi thầy Tứ như người anh cả.



Thầy vẽ đẹp, viết rất đẹp. Thầy dạy Toán, dạy tập đọc, dạy kể chuyện…dạy môn gì, dạy giờ nào cũng hay, và hấp dẫn. Chúng em được thầy gọi là “ con” , là “cháu”, đứa nào cũng được thầy chăm sóc yêu thương.



- Liễu đọc bài thơ “Một mái nhà chung” cho các bạn cùng nghe; em Hậu nghịch chi đó? Em nào chưa hiểu bài thì cứ hỏi thầy.vv….



Thầy nói nhẹ nhàng. Ai cũng cảm giác được thầy khích lệ, nên cố gắng học hành , phấn đấu.

Thầy Tứ thường đến thăm ông nội em. Thầy tặng bạn Vịnh, học sinh cùng kiệt một bộ quần áo mới. Thầy cho con gái chú bảo vệ một cái cặp sách mới…



Trời mưa rét kéo dài. Thầy Tứ nói : “Cái chân dạo này giở chứng . Đau lắm!”. Nghe thầy nói thế , chúng em rất thương thầy.



Hà Học Vỹ, Lớp 3C

Trường Tiểu học Đức Tân – Đức Thọ - Hà Tĩnh*







Bài làm 3




Cô Huệ Chi – người mẹ hiền của chúng em



Buối sáng hôm ấy, vừa đến lớp, một cái tin dữ làm tất cả học sinh toàn trường xôn xao, tất cả học sinh lớp 3E vô cùng choáng váng : “cô Huệ Chi bị tai nạn giao thông…”. Thầy Tuấn hiệu phó vào dạy thay một lúc rồi cho chúng em ra về. Buổi chiều tất cả lớp chúng em đều kéo đến bệnh viện. Nhiều phụ huynh và thầy cô giáo đã có mặt từ sáng, từ trưa. Học sinh và thầy cô giáo toàn trường đi đưa tang. Có 24 vòng hoa: 18 vòng hoa của mười tám lớp, vòng hoa của thầy cô giáo, vòng hoa của Hội phụ huynh học sinh toàn trường và của các cơ quan đoàn thể.



Em và nhiều bạn lớp 3E đã học với cô Huệ Chi từ lớp một, lớp hai. Cả lớp chúng em đều mang băng tang. Em và bạn Lễ được cầm ảnh cô Huệ Chi, 12 bạn nam được cầm nến và hương túc trực quanh linh cữu. Cả lớp đều khóc , có bạn đã khóc ngất đi.



Hai mươi tám tuổi đời, với sáu năm dạy học, cô đã đột ngột ra đi để lại một đứa con thơ ba tuổi. Cô Huệ Chi là giáo viên giỏi, thi giáo viên Thanh lịch , cô được giải nhất toàn tỉnh. Cô xinh đẹp và dịu dàng. Cô xem 33 học sinh lớp 3E như con, em ruột thịt của cô. Cô chăm chút cho đàn con thơ từ cách ngồi, cách cầm bút viết, cách đọc bài, cách nói , cách làm tính. Hầu như học sinh nào ốm phải nghỉ học, cô đều đến bệnh viện hay đến nhà hỏi thăm và cho quà. Em mồ côi mẹ, mổ ruột thừa, cô săn sóc em như tình mẫu tử. Cầm ảnh cô đi trước linh cữu, em không cầm được nước mắt. Thế là người mẹ thứ hai của em cũng vĩnh viễn ra đi…



Lớp 3E từ vị trí đứng đầu toàn trường về học tập cũng như mọi mặt nhưng sau ngày cô Huệ Chi qua đời, trong tang tóc, chúng em học hành kém hẳn đi. Sắp đến 49 ngày , em buồn nghĩ đến cô, suốt đêm em cứ khóc mãi.



Nguyễn Thị Thu Hà, Lớp 3E

Trường Tiểu học Lê Văn Tám – Hà Nội*


 
Top