Cũng như vào thời (gian) cha mẹ của mình, cuộc sống ở bên Pháp lúc nào cũng được mô ta là 1 xứ trời đàn, lãng mạng với những bài hát, bài thơ ca ngợi. Nhưng ở thực chất thì không hẳng là như vậy đâu.
Vậy câu hỏi mà mình có thể đưa ra là tại sao nước Mỹ giàu sang, rộng lớn lớn, đồ sộ như vậy...Nhưng họ không nhất thiết phải cần phô trương 1 cách quá dã làm ra (tạo) như là ở điện ảnh Đại Hàn? Trong phim Mỹ lúc nào cũng có kẻ giàu, kẻ cùng kiệt làm chuyện lao động, có kẻ bụi đời ăn xin trong phim. Họ không nên phải phô trương 1 cách lố bịch, dã làm ra (tạo) trong cảnh đời sống "LÝ TƯỞNG, LÃNG MẠNG" ở trong phim của họcoi nhưphim Đại Hàn.
Hmmnn...Ko biết có công bằng nếu mà tui nhận xét về điện ảnh là "Kẻ thật không nên phải phô trương...Chỉ có kẻ hoang đường mới che lấp sự thật!"...Ít ra thì điện ảnh Hollywood không "ẢO TƯỞNG" bằng điện ảnh của Đại Hàn, phải vậy không bạn?
Mặc dù ở thực chất là ai cũng thừa biết là cuộc sống ở Mỹ hơn ở cuộc sống ở Nam Hàn gấp mấy lần ở nhiều khía cạnh khác nhau, vậy câu hỏi đặt ra là điện ảnh ĐH làm vậy với mục đích gì? "Inferior complex?", "Thu hút kháng giả với đời sống ảo mộng?"
====================
@ Câu hỏi dành cho giới trẻ của thập niên 90s đổ đi bây giờ!
Nếu mà 10 hay 20 năm nữa, điện ảnh Ấn Độ mà lang tràn, tràn ngập, phủ lấp ở thị trường bên VN với những cuốn phim mô tả "CUỘC SỐNG LÝ TƯỞNG, LÃNG MẠNG, GIÀU SANG, PHÚ QUÝ", thì các bạn có định học tiếng Hindi và tự đặt cho các bạn 1 cái tên Ấn Độ nào mà "nỗi tiếng" ko? Chẳng hạncoi như"Abu"..."Muhamad"..."Ali"..."Khali"
Hahahaha....lmao =))