tctuvan

New Member
Bài mẫu cho các bạn học sinh

Bài làm 1
Sông quê mùa xuân
Sáng sớm hôm ấy, Mây dậy sớm hon mọi ngày. Không kịp chải đầu rửa mặt, em vội chạy ra phía bên sông. Đối với em, dòng sông này như một người bạn thân thiết. Em có thể nhìn thấy nó qua ô cửa số nhà mình khi ngồi học, lúc nô đùa ngoài sân và cả những khi đưa tầm mắt vơ vấn nhìn ra phía trời xa, dòng sông cũng hiện lên trong vắt qua nhũng hàng cây. Thế mà bỗng nhiên Mây nảy ra ý nghĩ kì lạ: đến ngắm dòng sông thân thuộc vào một buổi sáng sớm. Mùa xuân đã nhắc nhở Mây điều đó chăng?
Dòng sông đây rồi. Nó còn đang im lìm trong giấc ngủ. Màn sương trắng buông nhẹ trên mặt sông như che chở cho giấc ngủ yên lành. Cảnh vật mờ ảo dưới màn sương.
Phải đánh thức nó dậy thôi, giống như mẹ vẫn đánh thức Mây mỗi buổi sáng. Mây đến sát bên sông. Chân em khẽ khàng giẫm lên đám cỏ bên sông còn ưót sương đêm. Em thận trọng vén bức màn sương lên và cất tiếng gọi: “Sông ơi, dậy đi! Dậy đi! Dậy đi!”. Im lặng! Tiếng Mây gọi lọt thỏm xuống dòng sông nghe xa vời như tiếng gọi từ đâu vọng lại. Nhưng rồi dòng sông cựa mình. Nó uốn éo làm nũng với Mây khiến mặt nước gợn sóng lăn tăn. Màn sương biến mất. Khuôn mặt dòng sông lộ ra ửng hồng, tươi rói như khuôn mặt của em bé vừa ra khỏi chiếc nôi ấm. vẻ đẹp này hình như Mây mói chỉ thấy lần đầu.
Mây cúi xuống lấy tay vốc nước rửa mặt. Nhưng kìa! Trong tay em long lanh những hạt kim cương đủ màu sắc. Mây sững sò' ngắm nghía quên cả rửa mặt. Những giọt nước lọt qua kẽ tay em roi lách tách xuống mặt sông tạo thành âm thanh trong tréo như ai đó đang dạo khúc nhạc trên phím đàn tơ-rưng.
Không khí êm đềm im ắng của một sớm mùa xuân như đưa Mây trở lại trong giấc mơ nào đó.
Mây lặng ngắm dòng sông. Cảnh vật vẫn yên tĩnh. Dòng sông lúc này khoác chiếc áo của những nàng công chúa trong thần thoại. Mây thấy dòng sông quê hương mình đẹp quá. Mây tự hào vì quê hương mình có nó. Mùa xuân đã nâng tâm hồn Mây đi xa, bay xa hon tầm mắt của mình và trái tim biết rung lên tình yêu tha thiết vói quê hương, với dòng sông nhỏ. Thank mùa xuân.
(Kim Viên - Trích trong Văn miêu tả và tuyến chọn - NXB GD, 1998)
Bài làm 2
Con sông Hồng chảy qua quê hương em. Sông chảy giữa những bãi mía bờ ngô xanh ngát. Mặt sông thường đỏ như màu gạch non nên sông mới mang tên sông Hồng. Dòng sông đẹp như dải lụa đào vắt ngang lên tấm áo xanh của đồng bằng Bắc Bộ. Con sông gắn liền với thời thơ ấu của chúng em. Em và con sông đã trở nên thân thiết.
Những buối sáng đẹp tròi con sông Hồng mới nhộn nhịp làm sao. Từng đoàn thuyền đánh cá dong buồm thả lưới trắng xóa cả mặt sông. Những tiếng hò, tiếng hát vang lên. Sông tấp nập những tàu thuyền đi lại như mắc cửi. Hai bên bờ đọng lại những hạt sương đêm mà các bà, các chị xã viên đã tỉa bắp, hái dâu, bình minh chan hòa trên mặt sông. Buổi trưa trẻ em rủ nhau ra vũng vẫy tắm rửa. Các em bé té nước cho nhau cười như nắc nẻ. Chúng lặn hụp bơi lội khéo léo như những con cá heo.
Sông ôm chúng vào lòng, ôm lấy những đứa trẻ hồn nhiên vui tươi và nghịch ngợm. Sông dịu dàng, dễ dãi như những người mẹ với đàn con, sông vui cười đùa nghịch vói chúng em. Nhũng cụ già râu tóc bạc phơ dắt đàn cháu ra sông tắm rửa. Những người mẹ tất bật mang quần áo chăn màn ra giặt giũ. Những chiều hè hay những buối tối sáng trăng rằm cùng bạn bè em thả thuyền lênh đênh trên mặt sông cất vó hay nằm trên sạp thuyền hát ngâm thơ cho bạn nghe. Buối tối dưói trăng em và các bạn boi thuyền ra giữa sông buông mặc cho nó trôi lơ lửng rồi nằm dài ra sạp thuyền ngắm trăng hóng gió. Sóng vỗ ì ạp vào mạn thuyền hát cho chúng em nghe, ru cho chúng em ngủ. Gió nồm, trăng sáng, sóng nước vỗ vào mạng thuyền oàm oạp. Chúng em ngủ thiếp lúc nào không biết. Thuyền lênh đênh trên sông nước trôi dạt vào bò' dâu bãi cỏ. Sáng dậy mọi người đều ngơ ngác không hiểu mình lạc vào đâu và bắt đầu chèo thuyền ngược lại về nhà. Dòng sông Hồng êm chảy xuôi. Mọi người đều say sưa ngắm nhìn sông Hồng một cách thích thú. Chồ kia là một chiếc thuyền địch bị bắn cháy hồi Pháp thuộc di tích cho đến ngày nay. Chỗ này là bác Ba xóm ngoài đã cầm mã tấu chém đầu một thằng quan ba người Pháp. Mọi người vừa đi vừa ngắm chang mấy chốc đã về bến.
Dòng sông Hồng này đã đế lại cho em những kỉ niệm êm đềm nhất. Nhớ ngày nào mới lên ba. Mẹ dắt em ra sông tắm. Em sợ và hét lên mếu máo khóc. Rồi em học lóp một, em đã đế lại cho dòng sông này một kỉ niệm khó quên. Hồi đó em chưa biết bơi. các bạn rủ em ra sông tắm. Chúng em đùa nghịch ở ngay cạnh bò’ chứ không dám ra giữa sông. Chiến nón tốt đỏ mà mẹ em mua cho em sáng nay chưa có quai em đội lủng lắng trên đầu bị gió thối trôi ra giữa sông. Em hốt hoảng vội nhào ra nắm lấy. Nhưng không kịp nữa rồi, nón trôi xa lắm. Không thế nào lấy được. Em không biết bơi nên suýt nừa bị chìm nghỉm xuống dòng sông. Lũ bạn em đều không biết bơi cả rối rít định nắm tay nhau thành hàng dài đế em nắm vào mà ngoi lên. Vừa lúc ấy thì thầy giáo đi qua thấy chỏm tóc em bập bềnh trên mặt sông bèn để cả quần áo nhảy xuống vót em lên. Thầy nắm lấy chởm tóc em kéo lên và ôm em bằng bàn tay trái rẽ nước vào bờ, lên bờ, mặt em nhọt nhạt trắng bệch. Bụng no nước. Thầy dốc ngược em lên rồi hô hấp nhân tạo. Một lúc sau em tỉnh dậy. Thầy bèn bế em về nhà. các bạn ai cũng vui mừng cho em và thương em. về đến nhà bố mẹ cho đến trạm xá. Hai ngày sau em về và lại ra sông tắm. Dòng sông mát lạnh vỗ về em như là xin lỗi em thì phải. Sông ơi sông! Sông không có lỗi gì đâu, chính ta là người có lỗi với sông!
Quên làm sao được những buổi đi cào hến, dặm trai ở bò’ ven sông. Những ngày ấy em còn ghi đậm trong trí nhớ em.
Ôi! Dòng sông! Dòng sông của quê hương đất nước. Dòng sông đẹp dịu dàng khi những ngày nắng đẹp và ầm ầm chảy nước xiết khi lũ tràn về. Sông còn đắm mình trong ánh bình minh.
Em yêu con sông quê hương như yêu người mẹ dịu hiền của em. Ôi con sông Hồng, sông đã bao phen giận dữ nổi sóng nhấn chìm tàu giặc xuống lòng sông. Sông đã ôm nhũng kỉ niệm ước mơ của những tâm hồn bé nhỏ.
(Bài làm của Nguyễn Thị Thúy Hằng) Bài làm 3
Hình như những người làng tôi, khi xa làng nghĩ về quê mình, đầu tiên đều nghĩ đến con sông và tự hào về nó.
Con sông không biết bắt nguồn từ những ngọn núi nào trên dãy Trường Son trùng điệp có những ngọn núi xanh biếc xa xôi kia. Khi đi qua làng tôi, nó chảy êm ả dịu dàng, như cho mọi người có thời gian để ngắm nghía dòng nước trong xanh của nó. Chỗ rộng nhất của nó khi đi qua làng cũng chỉ khoảng ba trăm mét. Dòng sông như lặng đi trước cảnh đẹp của làng. Nó trầm ngâm phản chiếu những hàng tre đổ bóng mát rượi xuống hai bờ. Đôi lúc, từ trên ngọn tre cao vút, một chú cò trắng như vôi, mắt lim dim, kinh ngạc nhìn thấy mình soi làn nước.
Ngay giữa làng tôi, con đường chạy thẳng xuống bờ sông, gặp bến đò, rồi với con đường ở bò' sông bên kia. Người làng, đi lên huyện, lên tỉnh, qua làng khác, đều theo con đường ấy mà đi, khiến cho con đường lúc nào cũng đông người qua lại. Chúng tui cũng ngày ngày qua bến đò ấy mà đến trường ở xóm bên kia sông. Sáng nào, dòng sông cũng xao động vì những chuyến đò qua lại. Mặt nước sông phang lặng cuộn lên những lóp sóng nhỏ dưới lưng đò, xô nhau lăn tăn chảy mãi vào bờ, khiến cho buổi mai tĩnh lặng lao xao những âm thanh nho nhỏ. Trên màu xanh biếc của nước sông nối lên màu trắng áo học trò, màu vàng của đám cây ô rô, các kèn lá úa và màu đỏ rực rỡ của khăn quàng thiếu niên. Tiếng chuyện trò nghe râm ran, vang vọng đến hai đầu sóng. Đó là những ngày rất đẹp của con sôngế
Gặp nhừng ngày mưa lũ, con sông không êm ả đi qua làng. Nó mang dòng nước đỏ màu phù sa và ngầu bọt, réo sôi, vội vã chạy đi như muốn đưa nhanh sức mạnh thừa thải đố ra biển đế tránh ngập lụt cho đồng ruộng xóm làng. Trên bờ, những người tren oằn oại cả thân mình như tuyệt vọng giữa dòng nước chảy nhanh hon. Nhũng người ấy, qua đò để lên lóp, thật là một công việc vất vả. Mưa và gió vi vút trên sông làm chúng tui ưót lạnh. Con đò khó nhọc nhích từng quãng ngắn và thường đến bờ không đúng quy định.
Dầu có những ngày vất vả như thế, tui vẫn thiết tha yêu con sông quê hương ấy.
(Bài làm của Lê Duy Văn)





Tả dòng sông quê em

Càng ra xa bến cảng, cảnh dòng sông càng thanh bình và êm đềm. Mặt sông uốn lượn như một tấm vải lụa trải dài đến xa tít chân trời, vắng bóng tàu thuyền nên sông cũng ít sóng đi, chỉ nghe soàn soạt vài tiếng sóng vỗ bờ. Những cụm lục bình đâu rồi nhỉ? Có lẽ chúng thấy mình quá nhỏ bé trước cảnh sông nước bao la nên đã trốn đi. Mặt trời đã chiếu những tia nắng gay gắt, mặt sông lấp lánh như được dát muôn ngàn viên pha lê. Ô kìa, những chiếc thuyền đánh cá, chở hàng buôn bán lặng lẽ đậu giữa dòng sông như đang ngẫm nghĩ điều gì đó. Bến cảng đã thưa dần, thấp thoáng đây đó những ngôi nhà cao tầng trong làn sương mờ mờ ảo ảo. Bên kia, nhà cũng ít lại, những vườn cây trái xanh um chạy dài ven bờ sông. Gió lùa qua lá cây xào xạc, tràn xuống mặt nước mát rượi. Đứng trước sông nước mênh mông, em thấy lòng mình nhẹ lân lân làm sao!




Bài làm 4:
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp. Từ dãy Trường Sơn hùng vĩ những cánh rừng đại ngàn xanh tốt. Đen biển Của Tùng đêm ngày sống vỗ mênh mang. Tất cả đều gần gủi thân thương, nhưng đối với em không có gì đẹp bằng dòng sông “Hiền Lương bên thương, bên nhớ” đã gắn bó với em biết bao kỉ niệm một thời thơ ấu.
Con sông Hiền Lương êm đềm chảy qua làng em từ bao đời nay. Sáng sớm khi ông mặt trời chưa thức giấc, dòng sông khoác lên mình chiếc áo sương mỏng thật là duyên dáng, tinh khôiễ Khi những tia nắng vàng tươi rực rỡ chiếu xuống, màn sương tan dàn, để lộ dòng sông xanh ngắt như mái tóc xanh của nàng thiếu nữ chảy dài bất tận. Hai bên bờ sông, những luỹ tre xanh rì rào trong gió, nghiêng mình soi tóc xuống dòng sông trong thật điệu. Đó đây trên mặt sông, những chiêc thuyền chài tung lưới trắng xoá. Tiếng gõ mỏ gọi cá nghe thật vui tai.
Trưa, mặt trời lên đến đỉnh đàu. Khắp mặt sông được nhuộm ánh nắng vàng chói chang lấp lánh như dát bạc. Lúc này, trên mặt sông, thuyền bè đi lại nhộn nhịp. Những cánh buồm nâu mộc mạc, chân chất như màu áo mẹ sớm hôm tàn tảo căng buồm xuôi ngược. Trên bờ sông, mấy đám tre thi nhau bơi lội, tiếng cười đùa vang động cả dòng sông. Chiều về, từng chiếc thuyền kéo lưới đầy ắp cá. Các ngư dân hớn hở chở cá tôm ra chợ bán. Dòng sông đóng góp nguồn tìiuỷ sản dồi dào nhất ở quê em. Đêm đến, dòng sông tĩnh mịt. Muôn ngàn vì sao lấp lánh soi mình xuống mặt sông, làm cho dòng sông đẹp lung linh huyền ảo.
Những ngày mưa lớn, dòng sông không êm đèm mà trở nên mạnh mẻ hơn. Dòng sông mang tên mình gánh nặng phù sa, bồi đắp cho đong bằng hứa hện một mùa vàng bội thu, cuộc sống ấm no hạnh phúc.
Dòng sông quê em đẹp, thanh bình. Không những thế, nó còn là dấu ấn lịch sử một thời chông mỹ cứu nước oai hùng. Em rất yêu dòng sông Hiền Lương va lúc nào cũng muốn được đắm mình trong dòng nước mát rượi. Những lúc ấy em có cảm giác đang được nằm trong vòng tay âu yếm yêu thương của mẹ.
Mai này, dù có đi đâu xa thì dòng sông Hiền Lương đầy bao ắp kỉ niệm vẫn nguyên vẹn trong tâm trí em. Con sông quê thân thương bên lỡ bên bồi sẽ không bao giờ vơi cạn như tình yêu của em đối với nó.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top