Ngày thứ nhất: Cô ấy bất chịu dậy, lấy chăn trùm kín người, trong gia (nhà) đình bất ai dám an ủi cô ấy. Hôm nay cô ấy bất ăn cơm, cũng bất chịu đánh răng rửa mặt, bất online, comment blog và cũng chẳng nhắn tin cho đám bạn thân như thường lệ. Buổi tối, lúc đi ngủ, tui nghe tiếng cô ấy khóc vùi ở trong chăn, nước mắt cô ấy chảy ra ướt đầm cả gối.
Ngày thứ hai: Hôm nay cô ấy vừa chịu ăn cơm, là do mẹ bắt cô ấy ăn. Quầng mắt cô ấy đỏ ngầu, khuôn mặt xanh xao, hốc hác. tui hay giỡn với cô ấy rằng cô ấy là một con ma thích khóc nhè, “mít ướt”, mỗi lần mở miệng cô ấy đều phủ nhận, bướng bỉnh và rất “dễ ghét”.
Ngày thứ ba: Hôm nay cô ấy mặc một bộ quần áo rất sặc sỡ, bộ quần áo mà tui thường khen: “Troài ui, đẹp wúa đi!”, đi ăn KFC và sau đó là vào một quán bar và uống rất nhiều rượu (dù thực sự cô ấy bất biết uống rượu). Rồi cô ấy còn dùng ánh mắt hút hồn đảo quanh một lượt khiến rất nhiều người phải thốt lên “Cô gái, cô rất đẹp!".
Cô ấy uống rất nhiều, đến lúc có một người đàn ông đáng tuổi cha nói với cô ấy “Cô gái, anh đưa em về nhà nhé?". Cô ấy cầm chén rượu trong tay hất thẳng vào mặt ông ta. Cái thằng cha đáng chết giơ tay lên định đánh, đám phục vụ liền chạy đến cứu cô ấy. tui chứng kiến tất cả. tui đang ở một góc khuất của quán bar theo dõi.
Ngày thứ tư: Hôm nay cô ấy dậy rất sớm, tất bật cả một buổi sáng, sau đó vào nhà tắm rất lâu, lúc mẹ cô ấy đẩy cửa vào kinh ngạc kêu lên: Sạch sẽ thế! Cô ấy chỉ nhoẻn miệng cười, nụ cười lạnh lùng, mệt mỏi…
Ngày thứ năm: Cô ấy vừa đi học lại. Đã đi chơi với đám bạn thân, vừa viết blog, đi ăn uống với gia (nhà) đình...
Ba tháng sau... Cô ấy tốt nghiệp, ra trường, cô ấy càng ngày càng giỏi. Cũng sắp đi làm rồi. Và cô ấy, ngày càng xinh đẹp, dễ thương!
Và thế rồi... Bên cạnh cô ấy có rất nhiều đàn ông, nhiều người đẹp trai hơn tôi, tài giỏi và chu đáo hơn tôi… theo đuổi, săn đón… nhưng cô ấy bất để ý tới. Cô ấy và X quan hệ rất tốt, chuyện bọn họ thời (gian) gian gần đây có nhiều điều rất “đáng ngờ”. Cô ấy nói chỉ coi X như bạn thân nhất, thế nhưng lời nói ra thì bất giữ được lâu.
Ba năm sau... Cô ấy sắp kết hôn rồi, chú rể là X. Cô ấy đang ngồi viết thiếp mời, một cái, hai cái, ba cái... viết đến cái thứ mười hai thì cô ấy khóc, gục xuống bàn, nước mắt rơi mà bất thể dừng lại.
tui từ trên nhìn thử, tên chú rể trên tất cả thiếp mời đều là tên của tôi. tui cũng rất muốn khóc, nhưng hồn ma thì bất thể khóc, tui không có nước mắt.
Ba năm trước: tui đang chạy xe trên cầu Sài Gòn thì gặp tai nạn, trên tay cầm chiếc bánh ga tô mua tặng sinh nhật cho em. tui vừa chết...