daigai

Well-Known Member
Xưa có bà nhà nghèo
Chuyên mò cua bắt ốc
Một hôm bà bắt được
Một con ốc xinh xinh
Vỏ nó biêng biếc xanh
Không giống như ốc khác
Bà thương không muốn bán
Bèn thả vào trong chum.
Rồi bà lại đi làm
Đến khi về thấy lạ:
Sân nhà sao sạch quá
Đàn lợn đã được ăn.
Cơm nước nấu tinh tươm
Vườn rau tươi sạch cỏ.
Bà già thấy chuyện lạ
Bèn cố ý rình xem
Thì thấy một nàng tiên
Bước ra từ chum nước
Bà già bèn bí mật
Đập vỡ vỏ ốc xanh
Rồi ôm lấy nàng tiên
Không cho chui vào nữa
Hai mẹ con từ đó
Rất là thương yêu nhau.
(Phan Thị Thanh Nhàn)

Dàn bài

I/ MỞ BÀI:
Ngày xưa,ở làng nọ,có một bà lão cùng kiệt khó.
Hằng ngày,bà vẫn phải đi mò cua bắt ốc để sinh sống.
II/THÂN BÀI:
Một hôm,bà lão ra đồng và bắt được một con ốc rất đẹp.
Vỏ của nó có màu xanh being biếc,dưới ánh sáng mặt trời nó long lanh, lấp lánh.
Bà lão thích quá,đem về nuôi chứ không bán.
Hằng ngày,bà vẫn đi mò cua bắt ốc nhưng khi về đến nhà bà rất đỗi ngạc nhiên thấy sân nhà sạch sẽ,đàn lơn đã được ăn no,vườn rau sạch cỏ và cơm nước tinh tươm.
Bà băn khoăn tự hỏi: không biết ai đã giúp mình?
Một hôm,bà lão không đi làm mà rình xem ai là người công việc nhà khi mình đi vắng?
Bất chợt,bà thấy một cô gái từ chum nước bước ra.
Bà liền bí mật đạp vỡ vỏ ốc xanh đi,rồi ôm chầm lấy người con gái.
Từ đó,cô gái sống với bà lão.Họ yêu thương nhau và rất hạnh phúc
III/KẾT BÀI:
Câu chuyện cho thấy những người giàu lòng yêu thương,sống nhân hậu sẽ được đền bù xứng đáng,sẽ được người khác giúp đỡ yêu thương mình.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top