nhichi_1996

New Member
Kể và tả về một người hàng xóm của gia đình em.



Bài làm 1


Bà Bưởi – bà mụ làng



Ở quê em, bà đỡ gọi là bà mụ. Bệnh xá , bệnh viện xa nên bà mụ được dân làng , dân bản trọng vọng lắm. Hầu như đứa trẻ nào ở Quế Chùa, quê em cũng đều được bà Bưởi cắt rốn cho.



Bà Bưởi béo phục phịch. Lưng bà hơi còng. Mặt bà có cái đém bên phải. Lần đầu mới gặp bà, nhiều người không mấy cảm tình. Năm nay, bà Bưởi ngoài năm mươi, nhưng bà đi lại nhanh nhẹn lắm. Cả làng dưới, bản trên đểu khen bà Bưởi mát tay, phúc đức. Các sản phụ đẻ khó, đẻ non, băng huyết, bà đều chữa chạy được hết, đều mẹ tròn con vuông. Bà Bưởi có cái túi vải, đựng con dao, cuộn chỉ, mấy gói lá thuốc, mấy gói thuốc bột bằng rễ cây, vỏ cây, củ rừng phơi khô , tán bột. Gia đình nào có sản phụ sắp khai hoa , đến mời , bà đi ngay. Trời mưa gió, lúc nưa đêm, lúc gà gáy, bà cũng không nề hà, quản ngại. Bà không lấy tiền công, tiền thuốc ai bao giờ. Mẹ thằng Quý đi chợ về, đẻ sa giữa đường, bà Bưởi nghe tin chạy đến cứu giúp. Chị Sâm đau đẻ hai ngày, bà Bưởi chỉ cho uống một gói thuốc bột, cơn đau dịu dần, rồi đẻ ra một thằng cu cân nặng ba cân tám.!



Bà Bưởi nói với mẹ em: “ Niềm vui sướng nhất của bà là được nghe hài nhi cất tiếng khóc “ oa …oa”, được tắm và cắt rốn cho đứa bé”. Chiều nay đi học về, em được mẹ sai bê bát canh cua sang biếu bà Bưởi. NGhe em gọi, bà lật đật chạy ra. Bà cười nói : “ Cháu Lý đấy à! Cho bà xin. Cho bà gửi lời Thank bố mẹ cháu nhé!”



Bạch Thị Lý ,3C

Trường Tiểu học Kim Bôi , Hòa Bình*
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top