nhocsieuway24

New Member

Download miễn phí Văn học là một loại hình nghệ thuật





Những khả năng nghệ thuật của lời nói: chỉ ra đặc điểm của ác nhân vật trong tác phẩm trữ tình, kịch, tự sự.tính cách nhân vật của các truyện ngắn, truyện vừa, sử thi, tiểu thuyết cũng được bộc lộ qua đối thoại và đối thoại được thốt lên thành tiếng hay nói thầm. Văn bản của tác phẩm văn học bao giờ cũng là một tổng thể gồm những lời phát ngôn của những người nhất định : nhân vật, người kể chuyện, nhân vật trữ tình. Lời nói trong văn học nghệ thuật không chỉ là một phương tiện vật liệu để xây dựng hình tượng mà còn là đối tượng quan trọng nhất để miêu tả. Do vậy nhà văn có thể khắc phục được tính không trọn vẹn và tính lược đồ của bức tranh ngôn từ tức là những tính chất gắn liền với tính phi vật thể của nó. Khắc họa những lời phát ngôn của con người, nhà văn chẳng những tác động tới trí tưởng tượng của người đọc mà còn tác động tới cảm xúc thính giác của họ : cấu trúc của lời nói nghệ thuật thế nào cũng thể hiên ngữ điệu của lời nói. Dĩ nhiên là văn học tạo dựng lên những giọng điệu của con người mặc dù người đọc chỉ cảm nhận chúng bằng một thính giác bên trong chứ không vang lên một cách vật chất. Phương diện này của nghệ thuật ngôn từ cực kì quan trọng. Văn học vừa là nghệ thuật chỉ ra các sự vật bằng lời nói vừa là nghệ thuật tái hiện bản thân hoạt động lời nói. Từ đó nảy sinh các khả năng độc đáo của văn học trong chiếm lĩnh ý thức của con người, cũng như chiếm lĩnh tồn tại xã hội và tồn tại tự nhiên bằng nghệ thuật.



Để tải bản Đầy Đủ của tài liệu, xin Trả lời bài viết này, Mods sẽ gửi Link download cho bạn sớm nhất qua hòm tin nhắn.
Ai cần download tài liệu gì mà không tìm thấy ở đây, thì đăng yêu cầu down tại đây nhé:
Nhận download tài liệu miễn phí

Tóm tắt nội dung tài liệu:

tượng của ngôn từ nhà văn cũng phải được tạo ra bằng nghĩa bóng .Ngôn từ trong tác phẩm nghệ thuật đã tái hiện các sự kiện hành động, cảm thụ cá biệt .Chẳng hạn trong tác phẩm Đôi mắt của Nam Cao, lúc đầu Nam Cao đặt tên cho thiên truyện ngắn của mình là Tiên sư thằng Tào Tháo, sau lai đổi thành Đôi mắt. Tác phẩm được kết thúc bằng tiếng chửi yêu, đầy thán phục của nhân vật Hoàng khi nghe vợ đọc Tam Quốc ở cái đoạn Tào Tháo đánh Quan Công: “ Tài thật! Tài thật! Tài đến thế là cùng! Tiên sư thằng Tào Tháo! ”. Lúc đầu có lẽ tác giả đặt thiên truyện là Tiên sư thằng Tào Tháo là do ông nhận ra cái độc đáo của câu kết xuất thần này. Nhưng sau đó khi đã ngẫm nghĩ lại, như chính Nam Cao đã viết trong nhật kí, ông “đặt cho nó cái tên giản dị và đúng đắn hơn, Đôi mắt.” Như vậy cái tên Đôi mắt ra đời sau sự nghiền ngẫm và chau chuốt khi sử dụng ngôn ngữ với tính chất giản dị, sâu sắc thể hiện củ đề của tác phẩm. Đôi mắt là vấn đề cách nhìn,, vấn đề quan điểm. Cách nhìn đó là cách “ nhìn đời, nhìn người ”. Cách nhìn ấy được thể hiện một cách cụ thể, sinh động, đầy ám ảnh nghệ thuật trong tác phẩm. Đó là cách nhìn nhân dân lao động, chủ yếu là người nông dân trong những năm đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp của lớp trí thức văn nghệ sĩ. Như vậy hình tượng ngôn từ được tạo ra không phải chỉ bằng cách vận dụng một số phương tiện ngôn ngữ đặc biệt nào đó mà còn bằng cách lựa chọn khéo léo các chi tiết tạo hình mà người ta có thể chỉ ra bằng các phương tiện lời nói đơn giản nhất. Bất cứ hình thức lời nói nào trong sự sắp xếp của người nói hay người viết nhằm tái hiện lại các sự cá biệt đều có thể trở thành hình tượng. Lời nói có thể trở thành tượng trong các trường hợp khi nó dựng lên được bộ mặt của bản thân của người nói. Chẳng hạn truyện Đôi mắt đã tạo nên một nhân vật khó quên được: văn sĩ Hoàng. Mỗi lần đọc lại tác phẩm, gặp lại nhân vật này, tui cứ phải bật cười một mình và thầm thốt lên: Chà, cái thằng cha này, y như một người có thật mà mình đã gặp ở đâu rồi vậy. Những nhân vật có phẩm chất nghệ thuật như vậy, thường giống nhau ở đặc điểm này, có những chi tiết có vẻ ngẫu nhiên, thậm chí vô nghĩa nữa, vậy mà không thể hình dung ra nhân vật ấy đúng như bản chất của nó, nếu gạt bỏ đi những chi tiết ấy. Nghĩa là rất ngẫu nhiên mà lại tất yếu. Có vẻ vô nghĩa đấy nhưng không thể không có không được. Trong Đôi mắt , Độ lần nào đến nhà Hoàng cũng bắt gặp một con chó Béc-giê. Ở Hà Nội cũng thế, ở nơi tản cư cũng vậy. Điều ấy có gì là tất yếu đâu! Ấy thế mà chúng ta không thể hình dung ra cái gã văn sĩ kiêm chợ đen này đúng như kiểu người và cung cách sống của anh ta nếu không có hình ảnh cái con chó giống Đức to lớn ấy. Cũng như anh ta nhất thiết phải có thân hình to béo, nặng nề, bước đi thong thả, khệnh khạng, bởi hai cánh tay ngắn ngủn kềnh kệnh ra hai bên; nhất thiết phải mặc bộ quần áo ngủ xanh nhạt, phủ bên ngoài một lớp áo len trắng, quá chật; nhất thiết phải có một cái vành móng ngựa ria cắt xén ngay ngắn trên mép; nhất thiết phải ngả người ra phía sau và kêu lên những tiếng lâm ly trong cổ họng khi nhận ra người bạn cũ; nhất thiết phải thích Tam Quốc Chí và khoái nhất nhân vật Tào Tháo …..Điều thú vị ở đây là những chi tiết không chỉ làm cho nhân vật trở thành cụ thể, sinh động hay nói như các nhà lí luận văn học, không chỉ đóng vai trò cá thể hóa, cá tính hóa nhân vật. Chúng còn thể hiện sâu sắc bản chất xã hội của tính cách nghĩa là đem đến cho nó giá trị điển hình.Chứng tỏ khả năng hình tượng của lời nói cũng quyết định đặc điểm của văn học với tư cách là một loại hình nghệ thuật đặc thù. Đặc điểm quan trọng nhất của lời nói nghệ thuật là tính tổ chức tối đa của nó. Từng sắc thái, từng khác biệt nhỏ nhặt trong tác phẩm văn học nghệ thuật đều mang tính biểu cảm và đều có nghĩa. Trong nghệ thuật ngôn từ sự lựa chọn cẩn thận các hình thức lời nói giàu ý nghĩa, giàu biểu hiện nhất bao giờ cũng quan trọng. Tất cả cái ngẫu nhiên tùy tiện, tất cả những gì là trung tính như thường gặp đầy rẫy trong lời nói thông thường ở trong các tác phẩm văn học nghệ thuật sẽ dẫn đến cái tối thiểu và trong lí tưởng thì dẫn đến con số không. Tuy nhiên những cái khác biệt về hình thức lời nói nghệ thuật so với các dạng lời nói khác là không tất yếu. Nhiều trường hợp văn bản ngôn từ nghệ thuật bề ngoài chẳng khác gì với lời nói thông thường như lời khẩu ngữ ( đối thoại trong tiểu thuyết hiện thực) hay lời văn viết ( văn xuôi trong hình thức hồi tưởng, ghi chép, nhật kí ) .Nhưng ngay trong các trường hợp đó, tức lời nói nghệ thuật về hình thức cũng chẳng khác gì so với lời nói thông thường, thì nó vẫn có sự hoàn thiện thẩm mỹ. 2.Tính phi vật thể của hình tượng nghệ thuật ngôn từ: Văn học nghệ thuật là loại hình nghệ thuật tạo hình để phân biệt với các loại hình biểu cảm khác.Các họa sĩ , điêu khắc, diễn viên, đạo diễn đều xây dựng nên các hình tượng xác thực hữu hình trực tiếp (hình tượng trực quan).Các hình tượng trong loại hình nghệ thuật này đều trực tiếp tác động tới cảm giác nhìn của chúng ta.Ngược lại trong văn học nghệ thuật các từ ngữ chỉ gắn bó bằng liên tưởng với các biểu tượng về các đối tượng được miêu tả. Khi đọc hay nghe tác phẩm văn học chúng ta không nhìn thấy cái nhà văn mô tả, nhưng nhờ vào sức mạnh của trí tưởng tượng mà ta tái tạo lại các đối tượng và sự thực văn bản đề cập đến.Các loại hình tượng văn học không có tính trực quan sinh động mà chúng có tính phi vật thể tác động vào trí tưởng tượng của người tiếp nhận.Do vây, nghệ thuật thua kém về sức mạnh và sáng rõ của ấn tượng chủ quan nhưng bù lại bằng những khả năng đặc thù độc đáo là tái tạo những gì có thể cảm nhận bằng thính giác, xúc giác, khứu giác ngoài cái được cảm thụ bằng thị giác. Điều chủ yếu là tác giả của tác phẩm văn học trực tiếp hướng tới sự cảm thụ “ngoài giác quan” của người đọc: hướng tới sự tưởng tượng trí tuệ của người đọc.Chẳng hạn khảo sát nhân vật thành công của tác phẩm Đôi mắt là văn sĩ Hoàng. Đọc luận đề Đôi mắt nên đọc từ hình tượng, qua hình tượng ấy, đồng thời thấy nụ cười Nam Cao ẩn hiện trong đó, người đọc sẽ thấy bao nhiêu là thú vị. Chẳng tình cờ chút nào khi Nam Cao chọn điểm xuất phát cho câu chuyện về Hoàng bằng hình ảnh con chó Tây hung hăng mở đầu tác phẩm. Một con chó cao lớn như con bê, rất hung tợn, đến mức mỗi lần độ đến chơi, mặc dù được anh Hoàng ra đứng tấn yểm trợ, Độ cũng chỉ đủ can đảm bước vội qua đằng sau cái đuôi nó để bước vào phòng khách. Độ phải thú thực: “ tui rất sợ con chó giống Đức hung hăng ấy. Sợ đến nỗi một lần đến chơi, không thấy anh Hoàng ra đứng để giữ nó mà báo tin nó ddã chết rồi, thì mặc dầu cố làm ra vẻ tiếc nuối với anh, nhưng quả thực tui thấy nhẹ cả ng
 
Các chủ đề có liên quan khác
Tạo bởi Tiêu đề Blog Lượt trả lời Ngày
D Một số biện pháp rèn kỹ năng viết văn tả người cho học sinh lớp 5 Luận văn Sư phạm 0
K Con đường dân tộc hoá và hiện đại hoá trong văn học một số nước Châu Á Luận văn Sư phạm 0
T Một số vấn đề nội dung và phương pháp giảng dạy văn học viết Việt Nam cho người nước ngoài Luận văn Sư phạm 0
C Một số khái niệm cơ bản của văn hóa và văn học trung đại trong truyện Kiều Luận văn Sư phạm 0
C Tìm hiểu giáo lý Đhacma về bổn phận đạo đức người phụ nữ Ấn Độ qua một số tác phẩm văn học Ấn Độ tiê Luận văn Sư phạm 0
P Một số yếu tố ảnh hưởng đến sự phát triển văn hóa chất lượng trong Trường Đại học Quy Nhơn Luận văn Sư phạm 0
D Một số giải pháp PR cho đại học FPT trong giai đoạn 2011-2012. Luận văn ThS. Kinh doanh và quản lý Luận văn Kinh tế 0
C một số giải pháp nhằm cải thiện hoạt động marketing tại Trường đại học Thăng Long. Luận văn ThS. Kin Luận văn Kinh tế 0
L Vị trí của tục ngữ trong mối quan hệ với một số thể loại FOLKLORE và văn học thành văn Văn hóa, Xã hội 0
T Vai trò của văn học dân gian trong sáng tác của một số nhà văn hiện đại Văn hóa, Xã hội 0

Các chủ đề có liên quan khác

Top