nhatvien45

New Member

Download miễn phí Sổ tay phóng viên: Tin - Phóng Sự Truyền Hình





16.Viết lời dẫn
 
Lời dẫn đáng được chú ý nhiều hơn nhiều người trong chúng ta dành cho nó. Hãy thử xem chức năng của nó. Lời dẫn có vị trí đứng giữa một phóng sự xuất sắc và nút chuyển kênh trên bàn điều khiển từ xa của TV.
Lời dẫn phải thu hút-lôi kéo sự chú ý của người xem, định hình tâm trạng, và có thể có thêm chút bối cảnh.
Dĩ nhiên lời dẫn phải sự tạo mong đợi trong đầu người xem rằng ngồi thêm vài phút nữa thật không uổng công.
Bây giờ chúng ta xem cách nhiều phóng viên viết lời dẫn.
Những lời dẫn đươc viết vội vàng vào những phút cuối trước giờ phát sóng, gạn lọc từ những ý tứ sót lại và những mẩu không ăn nhập gì trong các phóng sự đẹp.
Thậm tệ hơn khi một số lời dẫn chỉ là sự xào xáo lại câu mở đầu của bài viết.
Chúng ta viết lời dẫn để chuẩn bị cho khán giả và để quảng cáo tin tức/phóng sự/chương trình. Nhiều khi những tin bài hay lại thất bại thảm hại vì lời dẫn không được chú trọng đúng mức.
Bạn hãy coi lời dẫn như:
• Là điểm khởi đầu của câu chuyện kể, chứ không phải là kho đồng nát chứa đựng những chi tiết (phacts) bỏ đi.
• Là ô kính bày hàng, quầy bán hàng - quảng cáo câu chuyện .
• Một người rao hàng ở các hội chợ - mời mọc người xem vào lều của mình.
 



Để tải bản Đầy Đủ của tài liệu, xin Trả lời bài viết này, Mods sẽ gửi Link download cho bạn sớm nhất qua hòm tin nhắn.
Ai cần download tài liệu gì mà không tìm thấy ở đây, thì đăng yêu cầu down tại đây nhé:
Nhận download tài liệu miễn phí

Tóm tắt nội dung tài liệu:

cảnh Tránh dựng từ một cảnh toàn vào một cảnh đặc tả. Người xuất hiện trong cảnh cận có thể không được nhận biết trong cảnh toàn và người xem một lúc nào đó sẽ bị mất phương hướng. Nhưng hãy thận trọng nếu dựng hai hình có cỡ cảnh gần giống nhau sẽ gặp rắc rối hơn - nhẩy hình. Trong những cảnh nhẩy hình, chủ thể dường như nhẩy từ chỗ này sang chỗ kia một cách vô lý. Một cảnh đệm (một cảnh tách ra khỏi hành động chính để ghi nhận phản ứng hay bổ sung thông tin phù hợp với hành động chính) có thể giúp giải quyết vấn đề này. Trái trục Trục là quy ước mà những người quay phim dựa vào để duy trì sự liên tục về hình ảnh. Trong trường hợp phỏng vấn đơn giản giữa chủ thể và người phóng viên (một cộng một), thì trục hay đường chạy qua mũi họ và vượt ra sau gáy họ. Khi nào máy quay ở một phía của giới hạn tưởng tượng này thì tất cả các cảnh sẽ duy trì được sự liên tục về hình ảnh (cho ấn tượng chủ thể vẫn ngồi đối mặt với người phóng viên.) Nếu một chủ thể đi bộ hay lái xe, thì trục chạy qua chủ thể theo hướng chuyển động. Một cách nghĩ khác về trục là ranh giới của sự chú ý hay hành động. Trong phỏng vấn, ranh giới này rõ ràng. Trong cảnh người đi bộ hay lái xe, ranh giới này cũng rõ ràng. Và trong cảnh dàn dựng một doanh nhân ngồi viết ở bàn thì ranh giới của sự chú ý/hành động là từ mắt tới hành động viết. Trong mỗi trường hợp, ranh giới cho người quay camera một cung 180 độ, qua đó tất cả cảnh sẽ đều giữ được sự liên tục về mặt hình ảnh. Nhưng nếu quay cảnh từ phía bên kia của ranh giới đó, thì chủ thể có thể xuất hiện lần đầu ở bên trái, rồi sau đó ở bên phải. Với những chủ thể chuyển động vấn đề lại tồi tệ hơn vì bạn đảo ngược hành động. Nếu bạn muốn quay từ cả hai phía, bạn phải có một cảnh nối. Cảnh này có thể là cảnh trung lập, thẳng từ phía trước hay trực tiếp từ phía sau chủ thể. Hay bạn có thể quay một cảnh cho thấy việc vượt trục bằng cách ghi hình khi máy quay chuyển từ phía bên này của trục chuyển sang phía bên kia. Quy tắc dựng hình Trong mọi hình thức dựng, đặc biệt là trong thời sự, bạn không đượcbóp méo sự kiện bằng cách lựa chọn cảnh hay chồng mờ. Bạn phải phản ánh đúng bối cảnh thực của sự kiện. Bạn có thể ghi hình đám đông cười nhạo một diễn giả tại một cuộc meeting chính trị. Nhưng bạn không được dùng cảnh đó làm cảnh đệm trong bài phát biểu nghiêm túc của một ai đó. Người dựng đôi khi phải đối mặt với những quyết định khó khăn. Giữa việc nhấn mạnh sự thật và bóp méo sự thật đó chỉ là một ranh giới mong manh. 11. Phỏng vấn "Hãy đánh giá một con người không phải qua câu trả lời mà qua câu hỏi của anh ta." (Vôn-te) Là phóng viên và nhà sản xuất chương trình truyền hình, chúng ta phải tự hỏi mình một cách nghiêm túc về cách thức tiến hành phỏng vấn. Khoảng nửa số câu hỏi của chúng ta không khuyến khích câu trả lời hay; trên thực tế, chúng triệt tiêu câu trả lời. Như vậy, cách tiến hành phỏng vấn của chúng ta chưa hiệu quả. • Câu hỏi của chúng ta khó và đã được trả lời từ trước. • Khi phỏng vấn thất bại, chúng ta có xu hướng đổ lỗi cho người trả lời phỏng vấn. • Có lỗi chính là chúng ta, những người đặt câu hỏi, người tiến hành phỏng vấn. Những câu hỏi dở mang lại những câu trả lời tồi. Phóng viên thường thích những câu hỏi nghe có vẻ rắn. • "Anh là người phân biệt chủng tộc phải không?" • "Anh có giết người bạn đồng hành của mình không?" Đây là những câu hỏi nghe có vẻ rắn. Nhưng chúng hoàn toàn không rắn. Chúng lại rất dễ trả lời. Chúng ta đã buộc người được hỏi trả lời không. Chúng ta đã triệt tiêu câu trả lời mà chúng ta muốn nghe. Kết quả ngược lại với những gì chúng ta đề ra. Những câu hỏi khó (thực rắn) buộc người ta phải suy tư, động não để tìm câu trả lời. Những câu hỏi đó làm họ chững lại, làm họ lưỡng lự. Làm họ đổ mồ hôi. 5 thói quen xấu trong phỏng vấn và cách khắc phục: Thói xấu 1 Đặt câu hỏi đóng: v/d: "Anh có phải là người phân biệt chủng tộc hay không?", "Anh có giết người bạn đồng hành của mình không?", "Anh có đồng ý...?" Hậu quả Đây là một lỗi tồi tệ nhất. Nó gợi câu trả lời có/không. Lại rất tuyệt vời với những người tìm cách né tránh câu trả lời. Những câu hỏi giết chết phỏng vấn. Những câu hỏi đặc trưng như: "... phải không? ...hay không?" đã trao thế chủ động cho người được phỏng vấn. Cách khắc phục Hãy đặt các câu hỏi có dạng: cái gì? tại sao? như thế nào?... Đơn giản và kỳ diệu. Thói xấu 2 Không phải câu hỏi. V/d: "Đó là một quyết định cứng rắn." hay "Người ta nói ông là một lãnh đạo khó tính." Hậu quả Một phần tư câu hỏi trong nhiều phỏng vấn hoàn toàn không phải là câu hỏi. Chúng là những câu khẳng định. Lại một lần nữa chúng lại trao thế chủ động cho người được phỏng vấn. Những câu hỏi này không đòi hỏi câu trả lời. Cách khắc phục Hãy nhớ rằng bạn đang tìm kiếm một phỏng vấn. Bạn không dùng kiến thức của mình để gây ấn tượng với người trả lời phỏng vấn. "Hầu hết các nhà báo đều đặt những câu hỏi khủng khiếp, trong đó họ thường khoe khoang với bạn và các nhà báo khác những gì mà họ biết hơn là hỏi bạn nghĩ gì." (John Townsend, tác giả cuốn sách hướng dẫn cách cư xử với báo giới.) Thói xấu 3 Hai-trong-một V/d: "Anh có quan hệ như thế nào với ngài bộ trưởng, và theo anh ông ta có làm sai không?" Hậu quả Câu hỏi lựa chọn... hai cho cái giá của một. Chúng ta để cho người trả lời chọn câu hỏi dễ -họ thường làm vậy. Anh hỏi hai câu và hầu hết trong mọi trường hợp chỉ nhận được một câu trả lời. Cách khắc phục Hãy hỏi từng câu hỏi một. Bỏ các liên từ như "và", 'hoặc". Thói xấu 4 Kích động. Hậu quả Những câu hỏi cho chủ thể cơ hội phản ứng với những từ dùng trong câu hỏi hơn là đáp lại câu hỏi. Đó có thể những từ ngữ kích động hay ngôn ngữ cường điệu hay hung hăng.  Cách khắc phục Hãy dùng ngôn ngữ trực diện. Câu hỏi càng cao giọng, máy móc/hình thức thì câu trả lời càng chừng mực/tẻ nhạt.  Thói xấu 5 Câu hỏi vô tận (never-ending). Hậu quả Những câu hỏi này thường lan man, làm người trả lời phỏng vấn bối rối và cuối cùng đổ vỡ dưới sức nặng của từ ngữ. Cách khắc phục Bạn biết mình đang chờ đợi gì ở người được phỏng vấn. Hãy viết trước câu hỏi để nhận câu trả lời thích hợp. Hỏi những câu ngắn và đơn giản. Hãy làm cho người trả lời phỏng vấn góp phần vào "nội dung" - đừng cho họ biết nội dung. Đừng đoán trước câu trả lời. Khi bạn hỏi: "Anh/chị có ốm/vui sướng/buồn không?", bạn cho họ biết nội dung. Nhưng thay vào đó ta hỏi: "Anh/chị cảm giác thế nào?". Câu hỏi này không gợi ý gì. Quá nhiều phỏng vấn thì chẳng khác những cuộc đi câu cá là bao. Phải có kế hoạch phỏng vấn. Và giai đoạn đầu của việc lập kế hoạch là xác định mục đích phỏng vấn. Điều chúng ta tìm là: • Sự thật • Cảm xúc • Phân tích • Câu chuyện của người làm chứng • Trách nhiệm • Nội tâm nhân...
 
Top