jpow_vn

New Member
Sáng nay, giở báo Tuổi Trẻ ra ngày hum nay. Cuội đọc bài " Xa quá đường đến trường" trang 18 mà ứa nước mắt.

Tội nghề làm sao vừa mất cha mẹ, thiếu thốn tình yêu thương mà bây jờ lại phải bị xã hội xa lánh! Sao tất cả người không thể yêu thương các e như bao em bé khác, sao không hiểu cho các e. Đồng ý rằng phụ huynh e sợ cho con e mình khi học chung với các em nhiễm HIV, nhưng sao không hiểu khi chấp nhận cho các e hòa nhập cộng cùng thì nhà trường và xã hội vừa lường hết tất cả việc.

Háo hức đi học, háo hức có bạn có bè, háo hức gặp thầy cô .

Yêu sao phút giây các e háo hức với những điều mà ngỡ rằng hết sức bình thường với trẻ khác lại trở nên quá đỗi xa vời với các e vì kỳ thị của xã hội.

Thanh Tuyền - một em từ Trung tâm Mai Hòa - thổ lộ: “Tối bữa trước tụi em rất vui. Bình thường 8g vừa ngủ nhưng tối đó tới hơn 9g mới ngủ. Em nằm mà cứ tưởng tượng sáng mai đến trường sẽ như thế nào? Được ngồi ở bàn ghế đàng hoàng, được gặp thầy cô, bạn mới... Em thích được nghe tiếng trống trường, được đứng trước cổng trường lắm... Học ở đó sẽ có rất nhiều bạn bè, có nhiều thầy cô, được học hỏi nhiều, được thi đua với các bạn nữa... Em muốn có cảm giác được tới trường”. Nhưng em vừa không có được giấc mơ đó.

Cuội ước gì có một phép màu xóa sạch tất cả định kiến về các e, để các e được sống đúng với những jì mà các e đang có, được có một ký ức đẹp trước khi các e rời xa thế jới này, các e đâu sống được bao lâu nữa. Các e mất mát quá nhiều rồi….


 

Camdin

New Member
Trách nhiệm ở chính quyền. Chính quyền phải làm ra (tạo) điều kiện, xây dựng các cơ sở, nếu bất đủ kinh phí thì tổ chức quỹ từ thiện để lập ra trường học cho các em học hành cách ly với các em khác, vì các em có thể lây truyền bệnh cho các em khác vì sơ ý đánh nhau chảy máu, cắn nhau như bạn @NhuPham nói ở trên. Ở đây có những tấm lòng, nếu có các hội từ thiện thì sẽ có đóng góp, sẽ làm được việc. Không có chuyện gì làm bất được, khi người ta MUỐN thì sẽ có ngày làm được, nhất là có rất nhiều người đóng lũy sức vào. Hãy kêu gọi chính quyền.

---------------

Hai ngày nay tui vào đây, thấy bạn Cuội có nhiều câu rất hay. tui gởi lời khen đến bạn.

--------

@Cuội: làm sao bạn khẳng định 100% bất lây nhiễm vì lúc nào chảy máu vết thương hở, máu chảy thì máu chảy ra? Nếu bạn khẳng định được 100% thì thuyết phục được các phụ huynh khác rồi! Vấn đề ở đây là sác xuất lây nhiễm nếu chỉ là dưới 1/10 phần trăm người cha mẹ nào cũng bất muốn con mình bị bịnh! (tui chưa có gia (nhà) đình, nhưng tui đã biết (nhiều) đa số ý của các bậc cha mẹ là như vậy) Giải quyết vấn đề phải giải quyết thực tế khoa học, bất thể bằng tình cảm vì tình cảm chỉ thuyết phục một phần nào trong quần chúng mà thôi.

 

Fearnleah

New Member
chào bạn !

thật lòng khi đọc bài báo này mình cũng vừa rất cảm động và cũng phải suy nghĩ rất nhiều . mình cũng thương các em nhỏ . các em là những đứa trẻ không tội .khi bao nhiêu đứa trẻ khác được mạnh khỏe, có cha có mẹ , có gia (nhà) đình , được vui chơi , được học tập được sống trong môi trường bình đẳng xã hội .còn các em lại bị nhiễm phải căn bệnh thế kỷ . khi chính những người cha , người mẹ vừa vô tình sinh các em ra rồi cướp đi cái quyền được sống .! thật sự mình bất thể nói được cảm xuc nào nữa . bởi vì các em quá thiệt thòi . xã hội chỉ có thể bù đắp cho các em sống nốt quãng đời con lại 1 cuộc sống có ý nghĩa , toàn vẹn

.ban snopxech nói đúng . vấn đề nan giải là tâm lý sợ và cách ly với bệnh nhân AHIVS vừa ăn sâu vào tiềm thức của mỗi người dân .điều đó cũng lý giải tại sao chuyện những đứa trẻ bất được đi học cắp sách tới trường đó sẽ khó thuyết phục bâc phụ huynh có con em theo học ở trường

thực lòng mình cũng có con . con trai mình được may mắn hạnh phúc hơn các em nhỏ. được sinh ra mạnh khỏe , được ấm êm bên tình thương của gia (nhà) đình , ban bè, xã hội , cộng cùng . nhưng nói giả sử nếu đăt đất vị mình là những bậc phụ huynh thật lòng tớ cũng bất giám đưa con tớ đến trường biết lòng thương các em .nhưng bạn biết đấy căn bệnh ADIS là căn bệnh thế kỷ nó đáng sợ và nguy hiểm đến mức nào .dù biết rằng các em là những em nhỏ không tư, vừa được giáo dục là bất được truyền bệnh cho các bạn khác . nhưng trong chuyện tiếp xúc đôi khi cũng bất tránh khỏi những điều đáng tiếc sảy ra . vì thế mình cũng hiểu đuợc lý do của các bậc phụ hunh bất cho con em họ tới trường .

cuội và các bạn thân mến ! khi nào các bạn có con các bạn cũng sẻ hiểu tâm lý của những bậc cha là luôn luôn muốn con cái được phát triển toàn diện .

mình bất có ý phản bác các em nhỏ đến trường . mình chỉ mong sao xã hội , nhà nước sẽ cho các em một mái ấm . 1 khuôn trường mơ ước .để các em được sống được học .như bao nhiêu đứa trẻ khác .

thật lòng xin lỗi các em . chúc các em nhỏ mạnh khỏ ehơn nữa.

chân dài_ok

 

Bornbazine

New Member
Sự kỳ thị trong xã hội thật to lớn , vì họ sợ khi chơi đùa trẻ ấy cắn thì sẽ bị lây . Nên tổ chức 1 lớp học riêng cho các em tại trung tâm . Các em trả toàn không tội .
 

Kilydd

New Member
Bạn "ước sao" thì có được gì chứ? tui vừa chuẩn bị để bắt đầu vào hành động rồi đó. Nhưng dù sao thông tin bạn sẻ chia với cộng cùng cũng lũy phần có ích nào đó. Hành động đi sẽ tốt hơn đúng bất nào?
 

Belmiro

New Member
ban tham khao trang web nay se hieu duoc nhung phu huyanh do ho lo lang la dung thoi nhe

http//www.hoanhiptim.vn/Hòa nhịp tim - Dự ánphòng chốngchống HIV/AIDS cho thanh niên

that ra kì thị xh ở nước ta rất mạnh mẽ,nhất là với những người lao động ít tiếp cận với các phương tiện thông tin lớn chúng.nên nhưng đứ atrẻ đó rất đáng thương và nó chỉ được thực sự hạnh phúc khi có 1 tổ chức bảo trợ nào đó đưng ra mở lớp học cho chúng,dạng như trường khiếm thính khiếm thị chẳng hạn?chứ các trường học có nhận các em thì ngay môi trường học hàng ngày các em cũng bất được đối xử bình thường đâu,có khi còn tội nghề hơn!

bởi thứ nhất là nếu muôn chúng được bình đẳng thì cách duy nhất là dấu sự thật nhiễm HIV,mà làm vậy cũng nguy hiểm,bởi chẳng may bi té ngã chảy máu bạn bè sẽ không tình lau máu,rồi chẳng may người lành cùng bi trầy xước thì có phải không tình thêm 1 đứa trẻ tội nghề nữa sao?

thứ 2 là công khai để bạn bè biết đểphòng chốngtranh xô xát hay tai nạn... thì trẻ ngây thơ lắm về nhà mách bố ,mách mẹ ở lớp con có bạn nọ bạn kia bị HIV thì bố mẹ nào mà chẳng nói 1 câu :tốt nhất con đừng chơi với nó?

vậy nên có lẽ trong it năm tới chúng ta vẫn chưa có giải pháp nào tốt hơn là có sự can thiệp của các tổ chức từ thiện hay chính phủ mới thực sự giúp các em được.

 

Dilwyn

New Member
Các em bất có tội. Sự kỳ thị của những người thiếu hiểu biết về HIV/AIDS đã làm cho các em mặc cảm tội lỗi, không tình đưa các em đi theo con đường xấu.

Cái việc của chúng ta làm được là làm cho mọi người xung quanh hiểu rõ về HIV để xã hội bất còn kỳ thị. Lên tiếng ủng hộ các em tới trường, đóng góp công sức, vật chất tạo cho các em có sân chơi của mình.

Không cần đi đâu xa, hãy làm ngay tại địa phương mình đang sinh sống trước.

 

MacKinnon

New Member
mình cũng vừa đọc được bài tin tức này và cảm giác rất buồn và thương những đứa trẻ không tư này , chúng vừa mất ba mẹ và mang trong mình căn bệnh thế kỷ những phụ huynh kia là bậc cha mẹ bất thông cảm và hiểu trả cảnh của những đứa trẻ cho dù họ thương con mình nhưng họ phải biết rằng những đứa trẻ đó là nạn nhân và những đứa trẻ đó mang trong mình 1 tấm lòng không tư hồn nhiên và vui biết chừng nào khi được đến trường , nếu xã hội dang rộng lớn vòng tay để đón tiếp thì chúng ta sẽ bớt gặp những cảnh đứa trẻ phải xin ăn và sa vào những con đường tội lỗi

khi bài viết bên Dân Trí viết rằng khi biết phải đi về những đứa trẻ này vừa hỏi sơ rằng :"sơ ơi , sao ba mẹ các bạn lại giận dữ với tụi con , sao ba mẹ các bạn bất cho tụi con đi học , tụi con có làm gì sai đâu ?" khi đọc tới đây mình vừa lặng đi và đau lòng thay cho những đứa trẻ và phẫn nộ khi trong bài viết còn đề cập rằng có phụ huynh còn nói :"thà con dốt còn hơn con chết" những vị phụ huynh này bất có kiến thức về HIV mà họ lại nói rằng thà để con mình dốt để rồi con của họ cũng mù mịt như họ .

1 câu nói trong bài viết cũng vừa làm cho mình cảm động :"đừng giết chết trẻ bằng sự kỳ thị , vì các em cũng chỉ là nạn nhân"

 

Stilleman

New Member
Tranh thủ giúp được cái gì thì giúp cái đó. Ngày đó sẽ 0 xa xôi và chúng ta là người chiến thắng cùng...làm những gì tốt đẹp được cho các em. Biểu tình, biểu quyết hả...Ai kêu tui đó..có cái mặt cau có của tui đây^^. Hây da, đi mà hỏng rủ zì hết trơn vậy kà. hahaha^^


Làm cha làm mẹ ai mà 0 lo cho con cái. Có con rùi Cuội sẽ hiểu, nhưng gia (nhà) đình và nhà trường, xã hội có thể hợp tác với nhau làm sao cho vẹn cả đôi đường, hòa nhập, an toàn và đoàn kết: ngoại khóa training kỹ năng an toàn nhỉ.

 

Gilroy

New Member
ha minh khong ngheo, cho nen tu nho minh khong thieu thon j nhieu, o trong minh` nhieu khi minh thix nguoi ta ma bi po~ vi nha` minh` jau hon nha nguoi ta. Chi minh truong hop cung vay^ ban be nhieu dua ngheo khong co lai choi chung so bi ki thi. Voi minh thi` nguoi nhiem HIV khong dang so. Ho co the duoc huong cuoc song binh dang~. nghe ban viet nhox ma 5 tuoi hao huc toi truong nhung ma cuoi cung thi don lay that ving vi su ki thi cua chung ban, that la toi nghiep.
 

Phelan

New Member
mình rất thông cảm với những nổi đau đó cuội à!

nhưng mình chưa thể làm được gì bởi vì mình còn đang đi học

nhưng mình hứa sau này nếu có thể mình sẽ cố gắng giúp các bạn hết mình dù chỉ với những chuyện làm nhỏ nhất !

 

Dunleigh

New Member
Mình cũng buồn lắm bạn ạh! Cầu mong cho các em luôn mạnh khoẻ và may mắn!

Chỉ tiếc là nhiều người có ăn có mặc đầy đủ mà lại luôn tìm đến cái chết không nghĩa!

 

Dino

New Member
biết là như thế nhưng biết làm gì,phép màu bất tồn tại,chỉ còn cách

đứng đó mà nhìn các em thôi.

 

laclongquan

New Member
Trên thực tế , bệnh nhân HIV chỉ có thể lây nhiễm cho người khác qua 3 con đường : từ người mẹ mang thai sang thai nhi trong bụng , qua đường máu và qua đường tình dục , những con đường lây nhiễm này đều "kín" hay nói cách khác là bất quá dễ lây nhiễm từ người sang người .


Nguyên nhân chủ yếu khiến người ta kì thị những người nhiễm HIV bởi đây là bệnh chưa có thuốc chữa , "hệ quả" của nó lại quá nặng nề và quan trọng hơn là chính giới truyền thông vừa góp phần làm tăng sự lo sợ và cách ly của tất cả người với AIDS .


Vấn đề còn nan giải và tâm lý sợ và cách ly bệnh nhân AIDS vừa ăn sâu vào tiềm thức mỗi người , nên thay đổi được nó bất phải một sớm một chiều . . . !

 

Farris

New Member
Dẫu biết rằng như thế, nhưng tâm lý sợ vẫn còn đó. Bởi vì nỗi sợ HIV lây cho mình vừa ám ảnh rất sâu trong mỗi người. Chúng ta nên phải giáo dục lại cả lớp trẻ và người lớn về HIV, bất phải chỉ nói về tác hại và con đường lây lan của nó mà còn phải chỉ rõ HIV là gì, nó có phải nguyên nhân chính gây chết không. Phải để tất cả người có cái nhìn khách quan hơn về HIV mới mong hòa nhập các em vào cộng cùng dễ dàng được.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top