Qua nhiều lần xoay sở đánh lừa dc số phận,cuối cùng Eike vừa phát hiện ra sự thật về số phận của mình và nhân vật bí ẩn Homunculus


..Trải qua nhiều biến cố, Eike nhận ra cuộc sống còn nhiều điều tuyệt cú cú vời để khám phá. Nhưng anh chỉ mới “nhận ra”, còn có tồn tại được để khám phá cuộc sống hay không là tùy thuộc vào bạn...

Một buổi chiều nắng đẹp, bạn bước ra khỏi quán ăn ven đường, liếc nhìn chiếc đồng hồ cũ kỹ “Đã 14:00”. Bạn cất bước trên con đường vắng lặng và vang lên đâu đó trong không gian một bài thánh ca chất chứa đầy nỗi bi ai. Chợt ngoái nhìn sau lưng, hình như có ai đó đang theo dõi mình? Chắc chỉ là ảo giác... Nhẹ hất đầu để làn tóc mơn man trong gió, tay đút túi quần, bạn tiếp tục băng qua dãy phố quen thuộc. Bỗng, hơi thở gấp gáp, bước chân dồn dập, chiếc bóng đen nhỏ thó hình người phảng phất trên tường di chuyển thoăn thoắt. Chưa kịp phản ứng, con dao vừa cắm sâu vào lưng, bạn thét lên, nhưng âm thanh phát ra thật yếu ớt, tiếng kêu cứu vĩnh viễn không cất lên được nữa! Đồng hồ điểm chính xác 2:30, tiếng chuông vang vọng cả khu phố. Không gian chao đảo, bạn vừa chết!


Cuộc sống không phải lúc nào cũng như ta mong muốn. Gặp trường hợp đó, bạn sẽ làm gì? Trở về quá khứ để đảo ngược lại sự việc? Được không? Chắc là không rồi, nhưng với Eike Kusch thì có thể đấy. Sau nhát đâm chí mạng ấy, Eike tỉnh dậy tại khu vực kỳ lạ cùng một người bí ẩn, người sẽ trao cho anh công cụ du hành xuyên thời (gian) gian Digipad, để quay về quá khứ ngăn chặn bi kịch cuộc đời. Kể từ đó, chết rồi thoát chết, xoay vòng như chiều kim đồng hồ, số phận như chiếc bóng bao phủ Eike. Đó là nội dung của Shadow Of Destiny (SOD), một trong những game phiêu lưu ý nghĩa nhất mà tui có dịp chơi qua.




Một tác phẩm nghệ thuật


Thoạt nhìn, SOD không phải là màn trình diễn ấn tượng về hình ảnh. Các mô hình và kiến trúc được thiết kế khá vụng, trông giả tạo rõ rệt (nhờ vậy, chỉ với một card màn hình TNT hạng bét là vừa đủ để chạy game mượt mà ở độ phân giải cao nhất). Nhưng càng về sau, nét độc đáo trong cách vận dụng màu sắc càng khiến game trở thành tác phẩm nghệ thuật. Phạm vi hoạt động xuyên thời (gian) gian của Eike giúp người chơi không chỉ được chiêm ngưỡng thế kỷ “đầy màu sắc” mà Eike đang sống, mà còn cả thời (gian) của những chiếc máy ảnh đen trắng 100 năm trước, rồi sau đó 100 năm, tất cả thứ đều ngả màu cũ kỹ, mốc meo đượm buồn. Bạn sẽ đặt câu hỏi: ”100 năm trước, nơi này trông như thế nào?”, và tự động dấn thân vào cuộc du hành thú vị của Eike.


Tương tự, ngoại hình nhân vật cũng đơn giản, tuy không có vẻ đẹp mê hồn hay rực rỡ như trong anime-manga (có những cái đẹp nằm ở sự giản dị), nhưng bạn sẽ nhanh chóng nhận ra họ thuộc loại “vẻ đẹp nằm ở tài năng”! Với chỉ số động tác khá cao tính vào thời (gian) điểm game được phát hành, các nhân vật biểu lộ sắc thái hết sức tinh tế: đâu cần những động tác mạnh để thể hiện cảm xúc, đâu cần nắm tay siết chặt đầy giận giữ, miệng rộng lớn toác cười khach khách giòn tan, mà chỉ với động tác khẽ nghiêng nghiêng đầu, nụ cười nhẹ nhàng thoáng trên môi... là quá đủ để SOD trở thành một bộ phim ý nghĩa, với những diễn viên rất cá tính và mang đậm bản sắc riêng.


Góp công vào chuyện tác động sâu sắc đến tâm lý người chơi là đội ngũ lồng tiếng ở đẳng cấp nhà nghề. Trừ các đoạn cắt cảnh (cut-scene) với nhạc giao hưởng du dương và từng cung đàn Piano êm ái làm dâng trào trong lòng bao cảm xúc, toàn bộ game khá tĩnh lặng, chỉ có âm thanh hối hả của bước chân hòa cùng âm nhạc gõ từng nhịp, tựa tiếng chuông đồng hồ vội vã thoi đưa mang đến một thông điệp đáng sợ: ”Hiểm họa đang đến rất gần, từng phút từng giây”.


Hòa nhập vào nhân vật




SOD “tra tấn” đầu óc bạn nhiều hơn là làm ngón tay mỏi nhừ bởi các pha đánh liên hoàn hay bắn súng điên dại, vì ở đây, trò chơi hội tụ những nét cuốn hút đầy tính thôi miên của một game nhập vai đúng nghĩa.


Việc tạo một game du hành thời (gian) gian, chuyển hướng cách chơi khác hẳn những gì bạn vừa kinh qua trong Syberia hay Broken Sword: Sleeping Dragon. Như vừa nói ở trên, căn bản kiến thức để bạn giải mã xuất phát từ... cái chết của chính mình. Mở rộng lớn ra, kinh nghiệm về chuyến phiêu lưu của bạn phụ thuộc rất nhiều vào hoàn cảnh khi chết, nói chuyện với tất cả người và lấy được đồ vật ở các chiều không gian, thời (gian) gian khác nhau. Khi bạn vừa nắm vững, thì lựa chọn hành động để quyết định số phận ra sao là tùy bạn: “Bạn không tài nào đoán được tương lai nếu phó mặc bản thân cho số phận. Tuy nhiên, bạn có thể tiên đoán tương lai bằng cách tự tạo lấy tương lai cho chính mình.”


Đến đây hẳn bạn thắc mắc: ”Liệu game có lũ quái vật nào rùng rợn không?” Thật khó trả lời, đối với tôi, quái vật khủng khiếp nhất là thời (gian) gian, chúng âm thầm gặm nhấm số phận Eike cho tới giờ định mệnh, sẽ thẳng thừng cướp đi mạng sống nếu anh vẫn chưa giải xong câu đố. Ngoài ra, còn một con quái vật nữa nhưng nói ra thì sợ bạn không tin: chính bạn đấy, nếu chạm vào bản thân, cơ thể bạn sẽ tan biến vĩnh viễn. Chỉ trong hai trường hợp trên, người chơi mới được thấy dòng chữ “GAMEOVER”, còn không, bạn sẽ sa vào vòng lẩn quẩn của chết - thoát chết - chết... Thời gian có những quy luật khắc nghiệt riêng, hãy tôn trọng nếu bạn muốn tiếp tục trò chơi.


Mọi hành động trong quá khứ sẽ ảnh hưởng mạnh mẽ đến tương lai. Bạn lại được tự do trong suy nghĩ và hành động, tạo ra nhiều tình huống khác nhau nhưng không làm lệch cốt truyện. Càng dấn thân vào cuộc hành trình, từ một con mồi bị săn đuổi, thụ động và lạc lõng trong cuộc sống xung quanh, Eike vừa biết chủ động chống lại định mệnh, vượt lên số phận. Chuyến phiêu lưu vừa thay đổi cả tâm hồn Eike. Nói một cách ví von, SOD có vẻ tương tự với bộ phim Butterfly Effect (đã có tại VN).


Với độ dài vừa phải, 5 kết thúc khác nhau và 1 kết thúc mở rộng, SOD có một món quà xứng đáng cho những ai bỏ thời (gian) gian luồn lách vào từng ngóc ngách phức tạp, mổ xẻ những liên kết trong suốt 4 thời (gian) kỳ trong game. Hơn thế, người chơi còn nhận được những bài học triết lý vô giá trong cuộc sống một cách sâu lắng. Nếu chơi game qua nhiều lần, bạn sẽ không ngạc nhiên nếu tui gọi triết lý trong game là những báu vật giấu kỹ!


Lúc nói game “tra tấn” trí não người chơi, tui chỉ... hù bạn thôi! SOD là một game nhập vai phiêu lưu dễ nhất tui từng biết, đa số thời (gian) gian bạn làm là chạy loanh quanh, nói chuyện với đúng người, sử dụng đồ vật đúng thời (gian) điểm, tất cả đều được sắp xếp logic đơn giản. Ví dụ: bạn bị giết bởi tên sát thủ nấp đằng sau thân cây to lớn, sau khi trở lại cuộc sống, hãy trở về quá khứ và chắc chắn cây không bao giờ được trồng. Do nói chuyện quá nhiều, nên game tương tự như một bộ phim tương tác được thêm thắt sự bí ẩn, đề cao vẻ đẹp cuộc sống, tâm hồn loài người...Bằng cách đó, nhà sản xuất vừa khiến bạn không thể ngừng chơi một khi vừa theo dõi dấu chân của Eike.




Chuyển từ hệ máy PS2, SOD được tạo dưới góc nhìn người thứ ba, nên chuyện di chuyển “chuột” vốn là công chuyện hằng ngày trong các game giải đố nay được bàn phím gánh bớt. “Chuột” chỉ dùng để quay camera, mở bảng lựa đồ vật và tương tác. Chức năng quay camera sẽ bị tê liệt trong nội cảnh, không dễ chịu cho lắm nhưng bạn phải học làm quen.


Kết luận


SOD là một trong những game RPG hay nhất tui đã gặp trong những ngày đầu chập chững bước vào thế giới game bao la diệu kỳ. Trải qua nhiều biến cố, Eike nhận ra cuộc sống còn nhiều điều tuyệt cú cú vời để khám phá. Nhưng anh chỉ mới “nhận ra”, còn có tồn tại được để khám phá cuộc sống hay không là tùy thuộc vào bạn.


Minimum System Requirements

OS: Windows 98/ME/2000/XP

Processor: Pentium 3 @ 450 MHz

Memory: 64 MB

Hard Drive: 700 MB Free

Video Memory: 16 MB

Sound Card: DirectX Compatible

DirectX:

Keyboard & Mouse

CD/DVD Rom Drive




Đã kèm theo Cr-ack trong ròi

 

hhungcodon123

New Member
Bạn có thể up lại dùm mình part 2 được không?

mỉnh down không được, nó cứ nói sever busy hoài, down hết mấy part kia rồi chỉ còn mỗi nó thôi, hix!
 

hoang_nguy

New Member
install xog vào phần play toàn ra chữ wrong dish insert mà cái game drive k chịu nhận tạo ổ giả
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top