daigai

Well-Known Member
Link tải luận văn miễn phí cho ae Kết nối
Chương 1

Cha mẹ đều mong muốn sinh ra
những đứa con thiên tài

Sự tái hiện bản thân mình ở thế hệ tiếp theo giúp trẻ càng hoàn mĩ hơn. Đây chính là những tạo phẩm vĩ đại nhất mà những người làm cha, làm mẹ đã tạo ra. Trong đó tính cách và trình độ giáo dục của người mẹ có tác dụng vô cùng quan trọng đối với sự trưởng thành của trẻ.

1. tui có một người mẹ tốt
Sinh mạng nhỏ trước khi chào đời đã nhận được đầy đủ chất dinh dưỡng từ cơ thể người mẹ, có thể nói rằng sự ưu việt ở tất cả các phương diện và mỗi cử chỉ của người mẹ đều ảnh hưởng quan trọng đến trẻ. Tất cả những gì tui đạt được đều chịu những tác động quan trọng từ mẹ. Do vậy tui nên Thank người cha của mình, Thank vì ông đã chọn cho tui một người mẹ tuyệt vời. Cha tui biết rằng mỗi đứa trẻ đều đến thế giới này theo dòng suy nghĩ của thượng đế, đối diện với muôn vàn sự lạ lẫm và phức tạp. Khi tui còn nhỏ, cha mẹ đã muốn bồi dưỡng để tui có được một phẩm chất đạo đức tốt đẹp và một cơ thể khỏe mạnh trong cuộc sống.
Cha mẹ của tui đều là những người có một tầm nhìn khá xa. Trước khi tui ra đời, cha mẹ đã ý thức được tầm quan trọng khi làm như thế này, đồng thời đề ra những phương án thực hiện có hiệu quả. Nhưng nếu muốn hoàn thành kế hoạch một cách viên mãn thì đòi hỏi cần có những điều kiện tiền đề quan trọng, đó chính là họ nhất định phải sinh ra những đứa trẻ khỏe mạnh, đạt chuẩn, thích hợp với yêu cầu của thượng đế.

Trong xã hội lưu truyền một cách nói với tư duy không logic thế này: “Lừa và ngựa nếu kết hôn cận huyết thì có thể sinh ra những sản phẩm tuyệt hảo nhất”, trải qua thực tế khoa học đã chứng minh đó là những lời nói vô căn cứ. Đối với loài người mà nói, cách suy nghĩ này càng không thực tế. Đó là một ví dụ xảy ra ngay bên cạnh tôi, sau khi Mason William kết hôn với người chị họ của mình tổng cộng sinh ra được 9 người con, trong đó có 3 người chết yểu, 6 đứa trẻ khác thì mắc những bệnh không giống nhau. Hai gia tộc của Mason William và người vợ của ông đã giúp cho thời đại của chúng ta hưng thịnh nhưng ông không có được một thế hệ hậu duệ khỏe mạnh để tiếp tục duy trì huyết thống của mình. Hiện nay ông đã bước đến những năm tháng của tuổi già, thường vì điều này mà vô cùng thương cảm nhưng hối hận thì cũng muộn rồi.
tui sở dĩ nêu ra ví dụ này là muốn nói rõ những đứa trẻ sinh ra trong hôn nhân cận huyết thường khiến chúng ta phải lo lắng, khiến cả gia đình rơi vào vòng xoáy của sự đau khổ.
Có một số người trong khi kiếm tìm người bạn đời thường căn cứ theo tình hình của bản thân mình, ẩn giấu những động cơ không giống nhau. Có người cho rằng hoàn cảnh gia đình mình không tốt, cứ tùy tiện tìm một người là được rồi, căn bản là chẳng có tư cách để chọn này chọn kia; có một số người vì cuộc sống sau hôn nhân có thể sung túc với một đống của cải mà nhất định phải tìm một cô gái giàu có làm vợ; có người lại hi vọng tương lai có thể bay nhảy khắp nơi với sự nghiệp tốt đẹp của mình, muốn có được một địa vị mà người khác phải tỏ lòng tôn kính mà nhất định phải lấy một cô gái xuất thân danh giá làm vợ; cũng có người nói tui mê mẩn với những bước nhảy của người vợ nên mới cầu hôn với cô ấy, còn có một số người nói rằng “Do vợ tui vô cùng xinh đẹp, tui mới kết hôn với cô ấy”.
cần biết rằng những điều đó đều là sai lầm. Đó là những cách nghĩ phiến diện và tư lợi, nó có thể đảm bảo cho hạnh phúc trong hôn nhân của bạn không? Với không khí gia đình như vậy có thể đảm bảo cho con của bạn lớn lên khỏe mạnh không? Vì hạnh phúc của chính mình và con trẻ, chúng ta nhất định phải chọn một người phụ nữ khỏe mạnh, lương thiện, phẩm chất tốt đẹp. tui cho rằng chỉ cần đối phương không có tiền sử bệnh gia đình và những khuyết thiếu ai cũng biết, không vì mục đích riêng nào để lựa chọn kết hợp.
Về phương diện này cha tui đã làm rất tốt. Khi chọn vợ, cha không có bất kì mục đích đặc biệt hay cách nhìn phiến diện nào, chỉ cần có thể cùng ông xây dựng một gia đình hạnh phúc vui vẻ, yêu quý lao động, lương thiện, có thể đảm bảo nuôi dưỡng con cái là được rồi. Mẹ của tui không phải là một người xinh đẹp nhưng cha và mẹ vô cùng thương yêu nhau. Cha sở dĩ lựa chọn mẹ chính là vì mẹ có một trái tim ngập tràn yêu thương. Mẹ yêu lao động, thông thư đạt lễ, đồng thời trong bất kì phương diện nào cũng đều hiểu được và ủng hộ cha. Tuy cha tui là một người mục sư bần hàn, không có một đời sống vật chất giàu có nhưng mẹ từ trước đến giờ chưa từng có bất kì oán trách nào với cha. Sau khi có tôi, mẹ đã truyền cho tui sự yêu thương vô bờ bến. tui thường nghĩ thế này: Mình sở dĩ có được sự huy hoàng như ngày nay thì không thể tách rời được một tấm lòng tràn ngập tình yêu thương vĩ đại của mẹ.
2. Không để xảy ra sai lầm trong thời kì mang thai
Người cha người mẹ nào cũng mong muốn sinh ra những đứa trẻ thiên tài, hi vọng con của mình có thể xuất chúng, cha mẹ của tui cũng không ngoại lệ. Trước khi tui chào đời cũng giống như muôn vàn những người cha người mẹ khác, cha mẹ tui cũng ngập trong niềm xúc động không gì tả nổi. Trong lúc đang ngập tràn trên thứ tình yêu khó cưỡng nỗi đó nhưng cha mẹ đã không quên đi những việc cần làm, họ cần tập trung, nỗ lực để sinh ra một đứa trẻ thông minh, khỏe mạnh.
Để tui có một cơ thể khỏe mạnh, ngay từ khi còn đang là một bào thai, cha mẹ đã bắt đầu chú ý đến thể chất và tinh thần cho tôi.
Cha cho rằng những sự hào hoa, xa xỉ thường dễ dàng làm cho người ta trở nên yếu đuối, chìm đắm trong sự hưởng thụ, không dễ gì đạt đến sự thoải mái về tinh thần. Do vậy, cha mẹ vô cùng giản dị và tiết kiệm trong các vấn đề về ăn, mặc, ở. Để hít thở được bầu không khí trong lành thì không nên cứ mãi trong nhà cả ngày, do vậy cha và mẹ thường ra ngoài vận động nhẹ nhàng, thưởng thức vẻ đẹp của thế giới tự nhiên, điều này dễ dàng giúp họ có một trạng thái tinh thần thoải mái. Tính cách của cha và mẹ đều rất tốt, đối với những sự việc vụn vặt trong cuộc sống từ trước đến giờ luôn giữ một thái độ hài hòa, bình tĩnh, rất ít khi tỏ ra kích động. Trong khoảng thời gian đó, cuộc sống của họ vô cùng an bình, hai trái tim như một, do vậy họ hy vọng rằng một đứa trẻ với cơ thể và trái tim khỏe mạnh là tui đây sẽ được sinh ra trong môi trường như thế.
Thưởng thức rượu đối với mọi người mà nói là một chuyện khiến người ta cảm giác vô cùng thoải mái, đặc biệt đối với đàn ông, ít thì một hai chén, nhiều thì cầm cả bình mà uống. Ở Đức dường như mỗi người đàn ông đều thích uống rượu nhưng cha không có sở thích này. Ông cho rằng việc uống rượu không có lợi cho sức khỏe của đứa trẻ, đặc biệt là đối với người phụ nữ muốn sinh con thì nhất thiết phải từ bỏ thói quen uống rượu. Đã từng có một vị bác sĩ khuyến cáo những người phụ nữ đang mang thai, nếu uống rượu sẽ làm cho thai nhi phát triển chậm, trí lực giảm sút, đặc biệt đối với những người phụ nữ uống nhiều rượu thì hậu quả là vô cùng nghiêm trọng. Do vậy vợ chồng ít nhất nên cai rượu 3 tháng trước nếu muốn có con.
Cha của tui đặc biệt rất chú trọng điều này trước khi mẹ của tui mang thai.
Từ trong những ghi chép về việc dạy dỗ con của cha, tui được biết rằng, trong khoảng thời gian đó cha mẹ thường xuyên vận động, bất kể đến đâu cũng là đi bộ chậm từng bước một, không phải những lúc quan trọng thì nhất quyết không ngồi xe ngựa, lúc đó cha mẹ luôn tràn ngập niềm tin với đứa trẻ chưa ra đời là tui đây, tính cách của mẹ thì ngày càng trở nên khoáng đạt hơn. Cha mẹ thường đi bộ ở những vùng đồng quê hay trèo núi ở những thác núi bên cạnh. Có những lúc muốn làm mẹ vui, cha còn thường xuyên ngắt hoa dại, thưởng thức một chút hương vị thuần khiết và tĩnh lặng của thế giới tự nhiên. Như vậy không chỉ có lợi cho tương lai của tui mà còn giúp cho tình cảm giữa cha và mẹ ngày càng trở nên sâu đậm hơn.
Sự tôn kính, việc chung sống hài hòa giữa cha và mẹ không chỉ giúp tăng thêm tình cảm gắn bó giữa vợ và chồng, có lợi khi tạo ra bầu không khí gia đình hạnh phúc mà còn càng có ích hơn đối với sự mạnh khỏe của đứa trẻ. Cha và mẹ tui đã nhận thức được điều này một cách rất đầy đủ, bình thường tình cảm
giữa cha và mẹ đều rất tốt, sau khi mẹ mang thai tôi, cha mẹ dường như chưa bao giờ cãi nhau. Cha mẹ cho rằng, vì đứa con sắp chào đời là tui đây, bất kì việc gì cũng có thể nhường nhịn lẫn nhau.
Trước khi tui sinh ra, tất cả mọi việc cha mẹ đều làm rất tốt, duy chỉ có một chút sai lầm khiến cha mẹ cảm giác vô cùng tiếc nuối. Bác sĩ đã từng nói với cha mẹ rằng, có một loại kí sinh trùng đặc biệt sẽ gây hại đối với thai nhi, loại kí sinh trùng này thường xuất hiện ở phân của chó mèo hay trong thịt sống nhưng lúc đó cha mẹ không chú trọng lắm đến vấn đề này. Để giúp mẹ tui có được tinh thần vui vẻ, ngoài chú mèo vốn có, cha đã bế về một chú chó nhỏ từ nhà hàng xóm, giúp mẹ giải tỏa nỗi buồn phiền. Sau này tui sinh ra, cơ thể không được khỏe mạnh lắm, cha đã hoài nghi xem có phải chính nguyên nhân này đã tạo ra hay không.
3.Phải chú ý chăm sóc trước và sau sinh
Khi tui sinh ra, cha mẹ đã đi được hơn nửa số tuổi của đời người, lúc đó tóc của cha đã bắt đầu điểm bạc rồi. Vài ngày sau khi tui sinh ra, một người nông dân xấp xỉ tuổi cha tôi, gia đình Burr Williams cũng sinh hạ một đứa trẻ, nhưng đứa trẻ không phải là con của ông mà là cháu của ông, sau này khi tui và người cháu đó của Burr Williams cùng được rửa tội, ông đã hỏi cha tôi: “Mục sư Wit à, tuổi của tui và ông cũng xấp xỉ như sự khác biệt giữa lừa và ngựa vậy, về mặt tốc độ thì có thể thấy rằng ngựa nhanh hơn lừa, nhưng khi đến mục tiêu thì có thể kết quả lại tương phản, ông có tin điểm này không?”. Cha tui cười và nói: “Ông nói thế là có ý gì?”. Burr William hỏi một cách đầy khó hiểu. “À, ý của tui là, ông giống như một con ngựa, có thể nuôi dưỡng con của mình một cách nhanh chóng, nhưng ông chỉ sinh ra nó một cách mù quáng, mà lại không biết dạy dỗ chúng, con trai của ông giống ông, cháu của ông sau này cũng sẽ giống ông, cũng chỉ là một nông phu mắt không nhìn thấy được cái gì là quan trọng. Nhưng tui với ông không giống nhau, tui biết nên dạy dỗ con trai của tui như thế nào, làm thế nào để con trai tui trở thành một người hữu ích cho xã hội. Sau này con trai tui nhất định sẽ trở thành một con tuấn mã, còn con trai ông chỉ giống như loài lừa kia, đó chính là điểm khác biệt cuối cùng giữa chúng!”
Từ việc trần thuật câu chuyện trên có thể nhìn ra một cách đầy đủ nhất tư tưởng chủ đạo trong cách giáo dục con cái của người cha. Trước khi trẻ ra đời, ông đã làm tốt công tác chuẩn bị trong việc giáo dục con cái. Cha của tui không tán đồng cách sinh dưỡng trẻ chỉ vì truyền thống nối tiếp thế hệ, cũng không tán thành cách nói trẻ chính là kết quả trong sự làm ngơ của người đàn ông. Ông cho rằng đứa trẻ chính là món quà mà thượng đế đã trao tặng, không nên là thứ tài sản riêng của cha mẹ, do vậy trẻ nên nhận được sự đối xử công bằng, công chính.
Khi con tui còn chưa ra đời, cha đã nói với tui rằng, nên đưa ra một kế hoạch chi tiết, có hệ thống đối với việc giáo dục trẻ. Sau khi trẻ được sinh ra, nên nuôi dưỡng và chăm sóc trẻ theo đúng kế hoạch đó, nuôi dưỡng trẻ trở thành người có ích cho xã hội. Đó chính là quan điểm của cha tui đối với việc giáo dục trẻ. Giai đoạn đầu tiên, ông thực hiện kế hoạch giáo dục sớm, đối với tui cũng được tiến hành dựa trên quan điểm này.
Khi tui sinh ra chưa đầy tháng với cơ thể yếu mềm, phản ứng chậm chạp, nhìn ra cứ như một đứa trẻ chậm phát triển, trong khi đó cháu của Burr William lại có một cơ thể khỏe mạnh, phản ứng nhanh nhẹn. Ai cũng đều nhìn ra cháu của Burr William giống như một con tuấn mã, còn tui thì giống như một con lừa. Do vậy, sau khi nghe cha tui nói thế, Burr William đã cười và nói rằng: “Thật à? Một đứa trẻ ngốc nghếch như Carl lại có thể trở thành thiên tài sao? Nếu nó có thể trở thành thiên tài thì gà trống cũng có thể đẻ trứng, bò đực cũng có thể cho sữa”. Nhưng cùng với sự thay đổi của thời gian, dưới sự nuôi dưỡng tận tâm của cha tôi, kì tích cũng đã xuất hiện, cách giáo dục của cha giống như chiếc chìa khóa vàng mở toang cánh cửa trí tuệ cho tôi, giúp tui dần bước vào lễ đường của tri thức nhân loại, thực sự đã trở thành một con tuấn mã. Còn cháu của Burr William giống như cha tui tiên liệu, quả nhiên giống với người cha và người ông của mình, trở thành một người nông dân vô cùng tầm thường.
“Sinh ra vô số những người kém cỏi, tầm thường không bằng chỉ sinh ra một thiên tài. Đó mới là cống hiến thực sự cho nhân loại”. Đó chính là triết học trong việc giáo dục con người của cha tôi, cũng là mục tiêu giáo dục con người của ông. Cha tui luôn chuẩn bị sẵn sàng cho điều này trước khi kết hôn.
Đối mặt với chuyện hôn nhân, cha tui là một người rất có kiến giải. Ông không giống người khác, kết hôn chỉ vì muốn theo đuổi tình hay dục vọng. Ông cho rằng kết hôn nhằm nuôi dưỡng một thế hệ sau với những tiêu chuẩn thích hợp. Do vậy ông vô cùng thận trọng với việc kết hôn. Trải qua sự lựa chọn kĩ lưỡng, tỉ mỉ, kiên nhẫn trong nhiều năm trời, cuối cùng ông mới cùng với mẹ bước vào lễ đường làm lễ kết hôn. Ông lúc đó đã hoàn toàn không có sự kích động, những tình cảm quá sốc và sự lanh lợi của tuổi trẻ mà là một người trung niên đã rất thành thục và ổn định. Trong con mắt của nhiều người, mẹ tui lại không phải là người có sức hấp dẫn lớn gì, gia đình cũng không thuộc hạng giàu có, mẹ cũng không xinh đẹp gì, nhưng cha tui lại lựa chọn bà bởi vì ông đã nhìn ra chỗ không thường của bà. Cha của mẹ tui là một thầy giáo của vùng thôn quê, do chịu sự hun đúc trong hoàn cảnh giáo dục của gia đình, bà mang trong mình trình độ văn hóa và kiến thức phong phú hơn những cô gái khác. Đặc biệt bà mang trong mình những phẩm chất đạo đức tốt đẹp như lương thiện, khoan dung, độ lượng, nhân hậu, những điều này đều rất nổi tiếng trong mảnh đất này. Bởi vì cha tui chỉ là một vị mục sư thôn quê nên gia cảnh không khá giả gì, nhưng mẹ tui luôn vui vẻ lao động, luôn dạy chúng tui phải dũng cảm đối mặt với cuộc sống.
Những năm tháng hồi nhỏ của tui được người khác coi là “Thần đồng”, sau khi trở thành một tấm gương sáng về học tập cho học sinh toàn cầu, mọi người đều quy kết tất cả mọi thành tích mà tui đạt được đều thuộc về cha tôi. Thực sự, nếu không có một người mẹ vĩ đại thế này, tui không thể đạt được những thành tích như ngày hôm nay.
Thực tiễn đã chứng minh quan điểm về cách ứng xử với hôn nhân của cha tui hoàn toàn chính xác, nhưng những người có thể nhận chính xác về nó như cha tui quả thật lại rất ít. Trong những tình huống thông thường, rất nhiều người đều tỏ thái độ vô cùng thận trọng với hôn nhân nhưng lại rất ít người suy xét kĩ đến
vấn đề có liên quan đến thế hệ sau. Thực tế hôn nhân có một ảnh hưởng vô cùng to lớn đến thế hệ sau, vì vậy mà rất nhiều những bi kịch hôn nhân lại được tạo nên từ chính việc không suy nghĩ kĩ đến điều này. Người anh Keynes của tui chính là một ví dụ điển hình.
Keynes lấy một cô gái gia đình làm ngân hàng. Đó là một cô gái xinh đẹp, trong quan hệ xã ở vùng đất này vô cùng có danh tiếng, gia đình cũng thuộc hạng giàu có nhất nhì trong vùng. Trước khi họ kết hôn, cha tui kịch liệt phản đối cuộc hôn nhân này. Ông nói với Keynes: “Khuyết điểm của cô gái ấy rất nhiều, lẽ nào cháu không nhìn ra một chút nào hay sao?”. “Sao cơ ạ, cô ấy hoàn mĩ như vậy, làm sao có khuyết điểm được? Cháu vô cùng thích cô ấy!”. Anh đã trả lời cha tui như vậy. “Cháu đã bị vẻ mĩ miều đó làm cho mờ mắt rồi, cháu chỉ nhìn thấy vẻ đẹp bên ngoài của cô ta, đến nỗi khuyết điểm rõ ràng như thế mà cũng không nhìn ra nổi. Đó là một cô gái hư vinh, kiêu ngạo, ích kỉ, không nghe lời khuyên răn của người khác, một cô gái như vậy sau này làm sao có thể trở thành một người mẹ tốt được?”. “Ôi, người chú đáng mến của cháu ơi, cháu vinh dự lắm mới lọt được vào trong mắt xanh của cô gái xinh đẹp, giàu có và cao quý như vậy, cháu làm sao có thể còn phải để ý đến khuyết điểm của cô ấy nữa đây? Cháu yêu cô ấy như vậy, cháu có thể nhân nhượng mọi khuyết điểm của cô ấy”.
Keynes không nghe lời khuyên răn của cha tôi, quyết định kết hôn với người con gái đó. Sau khi kết hôn, họ sinh được 3 người con, tuy nhiên người vợ của anh không đảm đương nổi trọng trách làm mẹ của mình, cô giao bọn trẻ cho bảo mẫu, còn bản thân mình thì bận rộn cả ngày với những thứ trang điểm, nữ trang, tham gia các hoạt động xã hội. Cô không lĩnh ngộ được những lời khuyên của cha tôi, không những không chăm sóc con cái, trái lại còn cho rằng chính bọn trẻ đã làm lỡ dở thời gian, ảnh hưởng đến cuộc sống của cô. Do thời gian tiếp xúc giữa cô và bọn trẻ rất ít, bọn trẻ không có cảm tình gì với cô, chúng cảm giác vô cùng lạ lẫm. Keynes cũng cả ngày bận rộn với công việc của ngân hàng, có rất ít thời gian để chăm sóc bọn trẻ.
Những đứa trẻ đã lớn lên trong môi trường lạnh nhạt và không có người chăm sóc như vậy, trong đó có một đứa trẻ do không có người chăm sóc mà sau khi mắc bệnh đã không kịp đưa đi chẩn trị, cuối cùng bệnh nặng đến mức qua đời; còn một đứa sau khi lớn lên, đã làm hại người mà phải vào tù; còn có một đứa suốt ngày chỉ biết chơi bời, ăn uống, sau này vì chỉ biết đánh bài mà đã tiêu tán cả gia sản.
Lúc đó, người vợ của Keynes mới ngộ ra mình đã phạm phải một lỗi lầm thật lớn nhưng đã muộn rồi. Bọn trẻ không nhìn nhận cô, càng không muốn gặp mặt cô, cuối cùng do quá buồn đau kết thành bệnh tật mà cô đã qua đời, còn Keynes cũng dần ngập sâu trong sự hối hận. Anh nói với cha tui một cách vô cùng đau khổ: “Cháu cho rằng những thứ quý báu này thực ra chẳng đáng một xu nhưng cái mà cháu bỏ qua mới là thứ quý báu nhất trong cuộc sống này”.
Có thể để tránh cho tui không đi vào những vết xe đổ của người anh Keynes, sau khi tui lớn lên, cha đã kể câu chuyện đó cho tui nghe, đồng thời khuyên răn: “Vì hạnh phúc của con và thế hệ sau này, phải thận trọng khi chọn người bạn đồng hành trong cuộc đời mình, không nên vì những thứ ở vẻ bề ngoài như diện mạo, tài sản, đẳng cấp mà bị mê hoặc. Những thứ như diện mạo, tài sản, đẳng cấp đương nhiên là quan trọng, nhưng quan trọng hơn cả vẫn là tấm lòng của cô ấy, một người con gái chân thành, lương thiện mới thực sự trở thành một người bạn đời tốt nhất”. Thực ra quan điểm về lựa chọn bạn đời và giáo dục con cái của tui rất giống với cha. Có thể nói như thế này, người muốn tạo lập hạnh phúc gia đình và nuôi dưỡng những đứa con khỏe mạnh đều nên như vậy. Gia đình như của Keynes chính là một ví dụ nói rõ cho chúng ta!
4. Giáo dục bào thai là một bước quan trọng nhất của trong việc giáo dục thiên tài
Trẻ trước khi được sinh ra, việc nhận được vô số những sự giáo dục âm thầm từ bên trong cơ thể người mẹ đóng một vai trò vô cùng quan trọng, trong giai đoạn này cha mẹ ngoài việc phải loại trừ những nhân tố ảnh hưởng đến sức khỏe của trẻ còn phải dừng ngay những thói quen không tốt có ảnh hưởng xấu tới sự khỏe mạnh của trẻ, quan trọng nhất đối với trẻ chính là giáo dục từ khi trẻ còn là một bào thai, giúp trẻ nhận được sự giáo dục sớm, giúp khai thông trí lực cho trẻ. Cha tui rất coi trọng việc giáo dục từ khi tui còn ở trong bụng mẹ. Thậm chí, khi mẹ còn chưa mang thai tôi, ông đã làm tốt những công tác chuẩn bị cho việc giáo dục. Sau khi mang thai tôi, ông đã thực hiện đúng những gì mà mình chuẩn bị từ trước đó.
Bởi vì nước Đức bấy giờ không coi trọng đến việc giáo dục trẻ nhỏ, thế là ông đã tự mình tìm ra phương pháp hiệu quả nhất để giáo dục con trẻ. Ông tìm đọc một lượng lớn những tác phẩm giáo dục trẻ nhỏ nổi tiếng, bao gồm cả tác phẩm “Lí tưởng quốc” của nhà triết học Hy Lạp cổ đại Plato, “Luận về giáo dục nhi đồng” của nhà giáo dục Italia Venice, “Bé Emile” của nhà tư tưởng người Pháp Rousseau, “Nhà trường gia đình” của nhà triết học Anh Locke, “Luận giáo dục trẻ nhỏ” của nhà giáo dục Bắc Âu Erasmus, “Luận về giáo dục trẻ nhỏ của cơ đốc giáo” của nhà giáo dục Tây Ban Nha Beavis, và cả tác phẩm “Người mẹ nên đọc” mà nhà giáo dục học kiệt xuất người Thụy Sĩ Pestalozzi, người bạn tri kỉ của ông đã viết. Những khảo luận này đã là nền móng cơ bản trong hệ thống tư tưởng giáo dục của cha tôi.
Trong nhật kí của cha tui có viết: “tui càng phản ánh nhiều hơn đối với giáo dục hiện nay thì càng có nhiều sự phản cảm đối với hình thức giáo dục quyền uy này! Cái gì là giáo dục quá sớm sẽ ảnh hưởng đến sự khỏe mạnh của trẻ, tất cả những gì của một người sau này đều do ý nguyện của trời xanh quyết định, tui cho rằng cách nói này là vô cùng sai lầm. Thực ra, tui cảm thấy, giáo dục được tiến hành càng sớm càng tốt. Từ trong những ghi chép cổ xưa chúng ta phát hiện ra rằng, từ rất xa trong thời Hy Lạp cổ đại, người Athens đã tiến hành giáo dục sớm, và nguyên nhân xuất hiện rất nhiều thiên tài trong cộng đồng người Athens cũng bắt nguồn từ đây. Do vậy, do vậy tui muốn tìm kiếm một phương pháp giáo dục thật sự khoa học, thực sự có lợi đối với sự phát triển của trẻ. tui không muốn con tui bị hiểu lầm bởi những phương pháp giáo dục không thích hợp trước đây”.
Trong rất nhiều lí luận giáo dục, cha tui đề cao nhất chính là giáo dục sớm. Để có được những bước nghiên cứu sâu hơn, cha tui đã tìm kiếm rất nhiều những sách vở của người Hy Lạp, La Mã cổ đại có ghi chép về cách giáo dục sớm của người Anthens. Trải qua sự nghiên cứu khắc khổ, cha tui đã dần hình thành lí thuyết giáo dục của riêng mình. Ông đã bắt đầu công khai: Giáo dục trẻ hãy bắt đầu từ ngay thời kì còn ấu thơ. Ông đã từng nói: “Tiếng khóc chào đời đầu tiên của trẻ báo hiệu năng lực học tập của trẻ đã bắt đầu, lúc này nên tiến hành giáo dục với trẻ. Nếu tất cả mọi ông bố bà mẹ đều làm như vậy, mọi đứa trẻ đều có khả năng trở thành thiên tài”.
Bởi vì quan điểm giáo dục thời bấy giờ hoàn toàn tương phản với quan điểm giáo dục của cha tôi, do vậy không có ai tin vào lí luận giáo dục của ông, cũng chẳng có người nào ủng hộ, vì thế ông thường xuyên tranh luận với người khác. Ông nói với mẹ tui rằng: “Hy vọng chúng ta nhanh chóng có một đứa con, tui sẽ dùng lí luận của mình để giáo dục con, để thực tiễn chứng minh lí luận của tui là đúng đắn”. Có thể những lời thỉnh cầu của cha tui đã cảm động trời đất nên không lâu sau, anh trai tui đã chào đời. Lúc đó, cha tui đã lên một kế hoạch giáo dục vô cùng chi tiết, chỉ đợi được đặt trong thực tiễn. Rất đáng tiếc, không lâu sau, anh trai tui đã chết trong dịch bệnh, kế hoạch giáo dục của cha tui đã không thể thực hiện được. Tuy nhiên cha tui đã nhận được rất nhiều sự khởi phát từ trong đó, đó chính là vấn đề giáo dục trong thời kì mang thai. Khi nghe nói vợ của tui mang thai, ông đã đặc biệt viết cho tui một bức thư, nói cho tui biết những vấn đề cần lưu ý.
“Hiện nay là thời kì then chốt, quan trọng nhất. Trong đầu óc của mọi người đều cho rằng “Thiên tài là thiên bẩm”, cha cho rằng thiên tài được quyết định ở chính giai đoạn này, ở thời điểm mà người mẹ đang mang thai. Khi mẹ mang thai anh trai con, ta đã không chú ý đến vấn đề này. Khi mang thai con, cha mẹ đã chú ý hơn nhưng vẫn có một số việc làm không tốt. Bây giờ con cũng sắp có con rồi, ta cho rằng con biết được những điều này thì sẽ tốt hơn.
Sau khi mẹ mang thai con, chúng ta đã đặt ra một kế hoạch vô cùng chu đáo, tạo cho cuộc sống có quy luật, ngủ sớm dậy sớm. Do vậy ta đã bỏ thói quen đọc sách vào buổi đêm. Cha thường dẫn mẹ con ra ngoài dạo bộ, hít thở không khí trong lành. Để con càng khỏe mạnh hơn, cha mẹ đã tiết kiệm chi tiêu để cho mẹ con có thể ăn uống đủ chất dinh dưỡng. Phụ nữ trong thời kì mang thai thường cảm giác e sợ do tâm trạng bất an. Những lúc mẹ con lo lắng, để giúp mẹ con có thể duy trì một trạng thái tinh thần thoải mái, cha đã cho mẹ con càng nhiều tình yêu, sự quan tâm và sự chăm sóc hơn nữa. Lúc đó mẹ của con cũng hiểu rằng, tâm trạng của người mẹ đang mang thai sẽ ảnh hưởng ngay đến việc giáo dục thai nhi, do vậy cho dù gặp bất kì chuyện không vui nào, mẹ con luôn cố gắng giữ một trạng thái tâm lí vui vẻ, bình an, không khóc lóc. Giọng của mẹ con rất tốt, mọi người đều biết điều đó, mẹ con hát cũng rất hay. Trong khi mang thai con, bất kể là đang nấu cơm, trước khi đi ngủ hay đi dạo bộ, mẹ đều hát cho con nghe, để con lúc nào cũng có thể thưởng thức giọng ca tuyệt vời đó của mẹ con. Cho dù là những buổi hòa nhạc ngoài 5 dặm, mẹ con đều đến tham gia. Mỗi ngày khi về nhà, cha đều mang cho mẹ con một bức tranh hay một đóa hoa tươi, đồng thời giới thiệu cho mẹ những quyển sách hay. Buổi tối trước khi đi ngủ, cha sẽ đọc cho con nghe một bài thơ. Tất cả những gì chúng ta làm, đều hi vọng con sẽ cảm nhận được cái đẹp từ trong chính người mẹ của mình.
Trong thư, con nói, vợ của con thích chó, thế là định nuôi vài con chó trong gia đình. Ta cảm giác như vậy không tốt. Bình thường nuôi chó chẳng vấn đề gì nhưng phụ nữ trong thời kì mang thai thì không nên, bởi vì trên cơ thể chó mang nhiều loại vi khuẩn không có lợi cho thai nhi. Mẹ con cũng nuôi chó trong thời kì mang thai con và anh trai con, về sau cả con và anh trai con đều không khỏe, cha cho rằng điều này có liên quan đến việc nuôi chó. Do vậy con nhất định phải cho vợ con nghe chuyện này. Nuôi dưỡng trẻ nhỏ là một chuyện vô cùng trọng đại, con sắp có con rồi, cha hi vọng sẽ truyền cho con kinh nghiệm của mình, điều đó có thể giúp con thuận lợi hơn”.
tui đã nuôi dưỡng con của mình theo kinh nghiệm của cha tôi, quả nhiên con tui khi chào đời đã vô cùng thông minh, hơn nữa còn rất khỏe mạnh và đáng yêu.
5.Từ thiểu năng thành thiên tài
Sau khi tất cả công việc chuẩn bị đã đầy đủ, cha tui lại mang trong mình một tâm trạng thấp thỏm, e sợ về sự ra đời của tôi. Bởi vì anh trai tui đã sớm qua đời nên cha mẹ chưa thể nguôi ngoai bước ra khỏi nỗi đau buồn đó, còn sự ra đời của tui lại đem đến cho cha mẹ một niềm vui cực lớn. Người bác sĩ đỡ đẻ đã nói, khi ông cho cha tui nhìn đứa trẻ mới chào đời, cha tui đã vô cùng xúc động, liên tục nói: “Thank thượng đế”. Ông đặc biệt quý trọng ông, đồng thời đặt tên cho tui là “Carl. Witt”.
Nhưng sự việc thì chẳng bao giờ thuận buồm xuôi gió như vậy, bởi vì mẹ của tui bị té ngã khiến tui bị sinh sớm 1 tháng, khi sinh ra tui lại bị tràng hoa cuốn cổ, chỉ không thở được một tí nữa là sẽ tử vong. Lúc đó, bác sĩ vừa đánh vừa vỗ tôi, thật khó khăn lắm tui mới cất tiếng khóc đầu tiên, nhưng tứ chi vẫn co giật, thở gấp. Đối mặt với tình cảnh đó, bác sĩ muốn bỏ cuộc, nói với cha tui rằng: “Đứa trẻ này trời không cho khỏe mạnh, có điều trị xong e rằng cũng trở thành một người đần độn, ông bà hãy cùng sinh một đứa trẻ khác đi”. Mẹ tui lại không bằng lòng: “Không, tui đã mất một đứa con rồi, đứa trẻ này bất luận thế nào đi nữa, tui vẫn muốn nuôi nó, quyết không thể đánh mất một
lần nữa”.
Người mẹ anh dũng và vĩ đại vì muốn chăm sóc tui mà sau khi sinh xong, bất kể mệt mỏi và yếu đến mức nào vẫn ngày đêm ôm tui vào lòng để dễ dàng cảm nhận được yêu cầu của tôi. Bởi vì lúc đó tui không uống sữa, mẹ tui đã chắt từng chút sữa một, cho vào miệng của tôi. Trải qua vô vàn sự khó nhọc, vất vả của mẹ, kì tích cũng đã xuất hiện, tui đã tiếp tục sống.
Nhưng điều đó cũng đồng nghĩa với việc mọi khó khăn mới chỉ đang bắt đầu, bởi vì cơ thể tui quá yếu cứ hai ba ngày lại mắc bệnh, mọi người đều nói tui giống với anh trai, nuôi thì cũng không sống nổi nhưng mẹ tui đã nhất quyết không chịu từ bỏ, mẹ chạy khắp nơi tìm thầy thuốc kê đơn, sau này vẫn là mục sư Gelabisi đã giới thiệu một vị bác sĩ đã trị khỏi bệnh cho tôi, những nỗi e sợ bước đầu của cha mẹ cũng đã kết thúc.
Để tỏ lòng biết ơn tự đáy lòng đến với người mẹ của mình, tui đã viết nên những chuyện không liên quan gì tới giáo dục, đối với những sự việc này, mặc dù không lưu lại bất kì tì vết nào trong kí ức của tui nhưng tui vẫn có thể cảm nhận được sự gian khổ đó của cha mẹ. Bây giờ tui đã có con, cảm nhận được những điều đó càng sâu sắc hơn, càng cảm nhận được sự vĩ đại đó của cha mẹ. Trong quá trình nuôi nấng, cha mẹ đã phải chịu rất nhiều sự phê phán, nhưng vì nghị lực và lòng kiên định của mình đã giúp họ nhất định không chịu từ bỏ việc giáo dục. tui có được thành tựu như ngày nay đều bắt nguồn từ chính sự giáo dục và khích lệ của cha mẹ.
Sau khi được cứu chữa, mọi người thấy tui rất đần độn, phản ứng lại rất chậm, tui dần bị mọi người nói là đồ thiểu năng. Bây giờ tui nghĩ điều đó đại khái do sự thiếu hụt dưỡng chất, sau này mới tạo ra bệnh! Xem ra kế hoạch giáo dục của cha tui dường như đã tiêu tan. Lúc đó mẹ tui không có cách nào chấp nhận thực tế đó do không thể chấp nhận nổi sự thị phi này, mẹ tui dường như rụng rời chân tay. Mẹ đã trách móc thượng đế: “Chúng con đã làm chuyện gì xấu? Vì sao người lại trừng phạt chúng con như vậy? Một đứa con của chúng con đã ra đi rồi, đứa tiếp theo lại đần độn như thế này”.
Ban đầu cha tui vô cùng tuyệt vọng, nhưng rất nhanh sau đó ông đã trấn tĩnh lại, khuyên nhủ mẹ tui rằng: “Thì cứ đánh giá là sự trừng phạt của thượng đế đi! Chúng ta phải chấp nhận. tui tin rằng thượng đế an bài như vậy cho con của chúng ta nhất định có cái lí của người, điều này thì không thể thay đổi được. Nhưng chúng ta không được từ bỏ, nhất định phải giáo dục con thật tốt”.
“Cái gì? Nó đần độn như thế thì chúng ta dùng cách nào dạy dỗ bây giờ? Điều chúng ta có thể làm được thì cũng chỉ chăm sóc được những vấn đề như ăn, uống, mặc, ở mà thôi”. Mẹ tui đáp như vậy. “Không, không được như vậy! Mấy ngày hôm nay tui đã xem kĩ rồi, con chúng ta sinh sớm, chúng ta hãy giáo dục thật tốt cho con thì con sẽ không thể đần độn được, chỉ có điều sinh non và bệnh tật đã ảnh hưởng không tốt đến sự phát triển của não bộ. Chỉ cần chúng ta tiến hành giáo dục đúng đắn, về sau nó nhất định sẽ vượt xa người khác”. Cha nhìn thấy ánh mắt đầy nghi hay của mẹ liền nói một cách đầy chắc chắn: “Yên tâm đi, con của chúng ta bây giờ tuy không lanh lợi nhưng tui nhất định sẽ giáo dục con thật thành công”.
Sau khi tui đã hiểu chuyện, những người già trong nhà thường lấy chuyện này ra kể cho tui nghe nhiều lần, sau khi kể xong, họ luôn nói một câu đại khái như: “Cha của cháu thật sự là một người vĩ đại! Cách làm của ông ấy thật đáng để cháu phải tự hào. Cứ lấy cháu mà nói, bây giờ cháu đã trở thành một người tài giỏi, nhưng khi cha cháu dự báo sau này cháu sẽ trở thành một người tài giỏi thì không có bất kì ai tin lời ông ấy nói”. Sự thật đúng như vậy, rất nhiều người đã bỏ qua chủ đích của mình chỉ vì những lời phản đối của người khác, nhưng kế hoạch quyết tâm giáo dục sớm của cha đối với tui lại trở nên vô cùng vững chãi vì tình hình sức khỏe của tôi.
Lúc đó rất nhiều người trong thôn tin rằng, cha tui về căn bản đang ôm một mộng tưởng thật sự viển vông, bởi vì ông muốn bồi dưỡng một đứa trẻ đần độn thành thiên tài. Bọn họ có cơ sở để nói về những gì thất bại mà cha tui sắp phải đối mặt, mẹ tui vì thế mà phải chịu sự thị phi, vì thế mà bà thường xuyên khóc thầm.
Vì muốn có được niềm tin của mẹ tôi, cha không ngừng nói cho mẹ nghe về những lí luận giáo dục của ông. Đến Heidelberg công tác cũng không ngoại lệ, ông viết thư cho mẹ và nói: “tui ở độ tuổi 52 mới có được một đứa con, tui yêu nó như thế này. Khi nhìn thấy hình hài của nó, tui càng đau lòng và e sợ hơn em. Tuy nhiên, khi nó được sinh ra, chẳng phải em đã từng nói, dù bất luận thế nào cũng không được bỏ cuộc sao? tui vẫn quyết định sẽ giáo dục con theo đúng kế hoạch giáo dục sớm đó, như vậy có thể tránh được việc con sẽ bị lạc hậu về sau này trong quá trình trưởng thành của mình so với những trẻ khác. Quá trình giáo dục này cần đến sự ủng hộ và phối hợp của em, hơn nữa nó cần có một sự kiên nhẫn và nghị lực phi thường, do vậy em nhất định phải đứng dậy từ trong sự tuyệt vọng. tui đã nói qua với em nhiều lần, theo phương pháp của chúng ta, đứa trẻ mà chúng ta sinh ra nhất định sẽ không đần độn, tuy phản ứng của con bây giờ so với những đứa trẻ khác có hơi chậm hơn một chút, nhưng có thể bù đắp được điều đó thông qua sự giáo dục của chúng ta. Thực ra thiên tài là năng lực mà mỗi người đều có trong lòng, hơn nữa không phải ít người có khả năng thiên bẩm, chỉ có điều có người sẽ có nhiều hơn, hay có ít hơn mà thôi. Nếu chúng ta dùng những phương pháp thích hợp để bồi dưỡng cho con, vậy thì tư chất của con sẽ không bị hạn chế nữa. Dưới chế độ giáo dục không khoa học như ngày nay thì ngay cả những năng lực thông thường của trẻ cũng không có cách nào phát huy ra được, nếu không tiến hành một cách có hiệu quả, cho dù một đứa trẻ có trí thông minh cao thì năng lực phát huy của nó cũng chỉ đạt 20 – 30 điểm.
Em có nhớ một đứa trẻ rất thông minh không? Đó chính là con trai của người thợ may Becker. Nó từ nhỏ đã có được tư chất thông minh, bất luận dạy cái gì cũng chỉ cần dạy một lần là nhớ ngay, chưa đến một tuổi mà đã biết làm toán, lúc đó mọi người đều coi nó là một thiên tài. Chúng ta đã khuyên Becker nên đưa nó đến trường học nhưng ông ta lại không nghe, bây giờ đứa trẻ đó đã giống với cha mình, chỉ là một thợ may rất bình thường. Do vậy, tui nghĩ rằng giáo dục sao cho có thể kích phát được 9 phần tiềm năng của trẻ, lúc đó thì một đứa trẻ tuy chỉ có 50 điểm IQ thì cũng sẽ xuất sắc hơn so với những đứa trẻ sinh ra đã có 80 điểm. Đương nhiên nếu chúng ta có thể sinh ra một đứa trẻ có điểm IQ là 100 thì đó là niềm hạnh phúc. Tuy nhiên niềm hạnh phúc đó lại rất ít người may mắn có được. Phần lớn được sinh ra trên đời đều là những đứa trẻ bình thường. Chúng ta tuy sinh ra một đứa trẻ thiếu khuyết nhưng cũng không nên vì thế mà đau lòng, bi ai, điều mà bây giờ chúng ta cần làm là: Nhanh chóng phát huy tiềm năng của con, hãy để tiềm năng của con được phát huy 80 – 90%, càng nhiều càng tốt. Xin hãy tin rằng, đối với con mà nói, những gì trời ban cho không phải là những thứ quan trọng nhất, mà đó chính là sự giáo dục về sau này. Sự giáo dục cho trẻ từ 0-5 tuổi sẽ quyết định xem trẻ sẽ trở thành thiên tài hay đần độn, điều này không phải quyết định ở việc trời có ban cho nhiều hay không”.
Thông qua sự chỉ dẫn kiên nhẫn của cha, mẹ tui cuối cùng đã không còn tuyệt vọng nữa, dần tích cực tham gia việc giáo dục mà cha đã dành cho tôi. Cứ như vậy, trong sự đan xen giữa hi vọng và nghi ngờ, công việc giáo dục tui đã dần bắt đầu.
Link Download bản DOC
Do Drive thay đổi chính sách, nên một số link cũ yêu cầu duyệt download. các bạn chỉ cần làm theo hướng dẫn.
Password giải nén nếu cần: ket-noi.com | Bấm trực tiếp vào Link để tải:

Audio book
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top