Satordi

New Member
Ngày X tháng Y năm 200Z.

Có 1 chàng trai trẻ mới tốt nghề THPT

Chàng trai quyết định lên thành phố để thi Đại học mặc dù biết sức mình rất khó.Nhưng bất sao cả, cố gắng thì sẽ tốt thôi - Chàng trai luôn nghĩ như vậy Cuộc sống xa nhà quá khắc nghiệt. Năm đầu thi kết quả bất được như mong muốn cho lắm. Mặc dù cũng được vài trường lớn học chấp nhận nhưng bất được đúng ngành nghề mà chàng trai thích.

Năm thứ 2, chàng trai đăng ký ôn thi tại 1 trường lớn học danh tiếng và quyết tâm đạt được ý nguyện của mình

Nhưng quả thực cuộc sống bất như những gì mà anh nghĩ. Cám dỗ. Cái gì cũng lạ lẫm

Thế rồi chàng trai trẻ ngây thơ bất biết rằng mình vừa bị cuốn vào cám dỗ như lúc nào nữa

Những cuộc chơi làm cho anh chàng ngất ngây

Thi trượt một cách thảm hại. Về nhà với sự thất bại ê chề

Anh bất có được niềm tin vào sự cố gắng của mình nữa. Chấp nhận học ở 1 trung tâm Tin học

Liên tiếp học bổng và khen thưởng, anh chàng cũng giỏi quá ha. nhưng lại thêm lần nữa cuộc sống đưa đẩy. Lô đề, nợ nần. Học được 1 năm thì phải về nhà vì nợ nần cùng với sự ra đi của tất cả : tình yêu, tài sản và bạn bè

Về nhà, ba mẹ nhìn chàng trai mà chỉ biết khóc. Cuộc sống là vậy, ba mẹ thương con mà bất biết cách nào để trị thằng con ngỗ nghịch.

Chán nản, lao đầu vào những bữa nhậu và game online. Một đêm anh chàng về nhà. THấy mẹ vẫn ngồi đợi cửa. Mẹ bất nói gì và chỉ khóc

Mình bất thể cứ thế này được, mình phải làm gì đó - Chàng trai tự nghĩ

Từ 1 dân chơi, anh chàng trở thành 1 thằng bồi bàn ở 1 quán bar. Bạn bè nhìn thấy cười khẩy: " mày đi chơi với tao, hàng tháng tao trả cho mình lương bằg lương quán đó trả mày" - 500 ngàn/ tháng

Với thành tích học tập của mình anh chàng đi dạy Tin học và tiếng anh ở trung tâm mà chị anh gắng công mở ra. - 1 triệu/ tháng

Rồi anh chàng cũng yêu - một cô gái nhà giàu nhất nhì vùng

Ba mẹ cô bé chê anh cùng kiệt - Chia tay

Buồn!!! Phải chứng tỏ cho họ thấy

Bây giờ thì khác rồi. Anh chàng đang có thu nhập khoảng 1000 USD/ tháng

Là chuyên viên kinh doanh của 1 tập đoàn lớn của Hàn Quốc - Chỉ bằng thực lực tự học, kinh nghiệm thực tế, mồ hôi, nứoc mắt của mình mà thôi.

Theo bạn - Bằng cấp có thực sự quan trọng không?

 

Moran

New Member
tui rất cảm khái trước nghị lực vươn lên của bạn này nhưng tốt nhất bạn nên dành cho mình một thời (gian) gian để có 1 tấm bằng cấp (xin là bằng THẬT nhé vì trong thời (gian) gian dài bạn sẽ thấy được giá trị của nó trong chuyện làm ,

Trong chế độ hiện tại đôi khi bạn cãm thấy bực bội với 1 kẻ thua kém mình , bất ra gì nhưng vì 1 cái bằng mà mình lại bị thuộc quyền họ, bất có tiếng nói quan trọng và nặng ký hơn họ.

Trong xã hội tư bản vấn đề bằng cấp là rất quan trọng , nó quyết định mức lương , vị trí công chuyện và nếu tham gia (nhà) chính trị thì nó là không cùng quan trọng .

 

Coy

New Member
bằng cấp cũng rất quang trọng, nếu bất có bằng cấp vậy đi học tùm lum làm gi, chủ yếu cũng để co bằng, tuy là 1 cái chứng chỉ. Tình huống tren nếu anh ta chỉ làm bồi bàn mà bất học liệu có thành công không
 

quaydau_labo

New Member
Bằng cấp quan trọng lúc bạn nộp hồ sơ xin việc, và phỏng vẫn,còn trong quá trình làm chuyện bằng cấp bất quan trọng bằng năng lưc thực sự của bạn. Hãy cố lên chàng trai.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top