Ardell

New Member
Trích từ bài của kawaii298 viết lúc 13:30 ngày 15/01/2009:

Còn chuyện bạn cung cấp nội dung cuốn sách này thì sao không tập hợp lại thành 1 bản đầy đủ và up lên 1 host nào đó cho tất cả người cùng download thì tất cả người sẽ Thank bạn nhiều đấy. Dù sao trong box vừa có topic về trao đổi tài liệu rồi, liệu bạn lập riêng 1 topic để cung cấp nội dung của 1 cuốn sách thì liệu có thực sự cần thiết hay ko?



Bé kawaii nói đúng quá



Được skid_row sửa chữa / chuyển vào 22:56 ngày 15/01/2009
 

mouocxa

New Member
tui vừa theo dõi topic này và cá nhân tui thấy nó có ích. tui thấy Thank home vì những sẻ chia này, về cả nội dung cuốn sách, cách đặt vấn đề cũng những trải nghiệm của bạn ấy. Thiết nghĩ tranh luận sẽ có ích hơn khi nó mang tính xây dựng, khi chúng ta nhìn được những điều tốt ở người khác hơn là tập trung vào những điểm mà chúng ta đánh giá là điểm “đen”. Nếu bạn nhìn quá gần, bạn sẽ không nhìn được rộng. Nếu bạn tập trung quá nhiều vào từng từ chữ, bạn sẽ không thấy được ý tưởng.



Phần tiếp theo là gì bạn home nhỉ?





 

huyen14_10

New Member
Trích từ bài của ohaiio viết lúc 10:24 ngày 16/01/2009-]


tui vừa theo dõi topic này và cá nhân tui thấy nó có ích. tui thấy Thank home vì những sẻ chia này, về cả nội dung cuốn sách, cách đặt vấn đề cũng những trải nghiệm của bạn ấy. Thiết nghĩ tranh luận sẽ có ích hơn khi nó mang tính xây dựng, khi chúng ta nhìn được những điều tốt ở người khác hơn là tập trung vào những điểm mà chúng ta đánh giá là điểm “đen”. Nếu bạn nhìn quá gần, bạn sẽ không nhìn được rộng. Nếu bạn tập trung quá nhiều vào từng từ chữ, bạn sẽ không thấy được ý tưởng.



Phần tiếp theo là gì bạn home nhỉ?



---------------------------------------------------------------------------------------

Thanks chị Ohiio.

Chia sẻ cá nhân: bản thân tui đang tập luyện chuyện kiềm chế suy nghĩ của mình bằng cách đổ đầy đầu mình những suy nghĩ tích cực, không còn thời (gian) gian cho trí óc lang thang với những suy nghĩ tiêu cực. Chính vì vậy, những phản hồi tích cực là những sự hỗ trợ rất lớn cho quá trình tập luyện của tôi. Chân thành cám ơn!

Tuy nhiên, trong cuộc sống không có gì trả hảo. Vì vậy, dù muốn hay không thì vẫn có những điều tiêu cực xảy ra. Các bài viết của tui có thể không làm hài lòng nhiều người, điều đó không quan trọng. Bởi đó những bài phản biện tiêu cực sẽ là thời cơ để bản thân tui tự đánh giá được chuyện tập luyện kiềm chế suy nghĩ tiêu cực và phát huy suy nghĩ tích cực đến đâu. Rất cám ơn!

Đừng cho cái gì là đúng sai, bạn có thể làm theo hay không làm theo là tuỳ bạn. Vì bạn làm hay không làm thì kết quả đem lại bạn sẽ là người đầu tiên nhận nó cơ mà.

HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 13:

NGƯỜI GIÀU CHÚ TRỌNG VÀO TỔNG TÀI SẢN.

NGƯỜI NGHÈO CHÚ TRỌNG VÀO THU NHẬP TỪ LÀM VIỆC.



Thông thường, chúng ta thường hay hỏi nhau là: "Bạn kiếm được bao nhiêu?" Rất hiếm khi bạn thấy mình hay người khác hỏi" Tổng tài sản của bạn là bao nhiêu?" ( Đương nhiên điều này xảy ra đối với những người chưa giàu )

Tại sao lại như vậy?

Có 2 nguyên nhân chính:

1. Thường thì tất cả người không thực sự hiểu tài sản là gì. Họ chỉ hiểu đơn thuần là những thứ có giá trị được coi là tài sản. Như tui đã nói ở phần đầu của topic. Tài sản là những thứ mang lại thu nhập cho chúng ta mà không lấy đi công sức và thời (gian) gian. ( Đương nhiên, để có điều đó, chúng ta phải làm chuyện để làm ra (tạo) ra nó hay mua nó trước vừa )-Theo định nghĩa của RK. Chính vì vậy mà họ không có nhiều tài sản để mà hỏi.

2. Hầu hết, tất cả người nhận thu nhập hằng tháng qua thu nhập trước lương, cho nên tất cả người hay có những câu hỏi như vậy.

Người giàu thì không vậy. Họ thường hỏi nhau xem tổng tài sản hiện nay của họ là bao nhiêu. Chúng ta có thể thấy rất rõ điều đó qua các bản tin trên các phương tiện thông tin đại chúng: Net, truyền hình, báo chí...khi họ đề cập tới người giàu là họ đề cập tới tổng tài sản: Bầu Đức: tổng tài sản đang dẫn đầu top 100 người giàu nhất trên sản chứng khoán với tổng tài sản cổ phiếu là: 6159tỷ ....

Vậy thì rõ ràng rằng: " Thước đo của sự giàu có là tổng tài sản chứ không phải thu nhập từ làm việc".

Người giàu có hiểu rõ sự khác biệt lớn giữa thu nhập từ làm chuyện và tổng tài sản. Người cùng kiệt thì không hiểu về điều đó.

Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa thu nhập từ làm chuyện không quan trọng. Ngược lại nó rất quan trọng bởi nó là nền tảng, là cơ sở ban đầu của sự giàu có.

Để có được cơ sở có tổng tài sản. Người giàu hiểu rằng có 4 thành phần quyết định:

1. Thu nhập.

2. trước tiết kiệm.

3. Các khoản đầu tư.

4. Sự " Đơn giản hoá"

Quá trình xây dựng tổng tài sản là làm cân bằng phương trình chứa tất cả 4 thành phần. Bởi vì tất cả các thành phần trên đều quan trọng.

1. Thu nhập: Thu nhập thường đến từ 2 loại thu nhập. Thu nhập từ làm chuyện và thu nhập thụ động. Thu nhập từ làm chuyện thường là lương tháng, thu nhập từ các hoạt động kinh doanh buôn bán. Và chắc chắn 1 điều rằng thu nhập từ làm chuyện thì bạn phải đổi bằng thời (gian) gian và công sức của bạn. Thu nhập này không đem lại cho bạn sự gaìu có thực sự nhưng nó rất quan trọng vì nó được phân bổ vào các loại thu nhập còn lại. Không có khoản thu này, thì các khoản thu kia sẽ không tồn tại. Chính vì vậy, thu nhập từ làm chuyện càng cao thì các khoản thu nhập còn lại sẽ được bổ sung một cách mạnh mẽ. Tuy nhiên sự mạnh mẽ đó sẽ phụ thuộc vào khả năng quản lý tài chính của bạn. Bạn kiếm nhiều trước nhưng bạn không phân bổ nó vào 3 loại còn lại thì trả toàn không có ý nghĩa. Mọi người thường xuyên có thói quen mua sắm những thứ mình thích chứ không phải những thứ cần thiết cho nên sẽ rất ít khi tất cả người có thể có nguồn bổ sung cho 3 loại thu nhập kia. Đáng tiếc là hầu hết tất cả người chỉ chú trọng vào thu nhập từ làm chuyện thay vì cân bằng cả 4 loại thuy nhập, cho nên, hầu hết tất cả người thường cùng kiệt và khá khẩm 1 chút ( trung lưu)

Thu nhập thụ động thì chúng ta vừa biết, vì vừa được giới thiệu ngay tại phần đầu topic. Tại công chuyện kinh doanh của tôi, có rất nhiều người đang làm công ăn lương, tui cho rằng điều đó là trả toàn cần thiết bởi họ có thể sống và có khoản tài chính để có thể phân bố thêm vào 3 khoản thu còn lại. Song song với điều đó, tui luôn định hướng và tuyên truyền tư tưởng : "BUILD TO LAST". Nghĩa là: Hãy xây dựng cái gì đó để nó trở thành mãi mãi. Đó mới là mục tiêu chính. Bạn chỉ cần hiểu vấn đề: Nếu bạn làm 1 chuyện gì đó, bạn hãy tự đặt ra cho mình 1 câu hỏi, "cái mình đang làm có đem lại cho mình cái gì đó trở thành mãi mãi hay klhông?". Nếu không, hãy thôi không làm nó, hay ít nhất, hãy thôi không chú trọng vào nó. Trong kinh doanh, cái có thể giúp 1 doanh nghề có 1 khoản thu bền vững đó chính là khách hàng thường xuyên. Doanh nghề nào càng có nhiều khách hàng thường xuyên thì doanh nghề đó càng có nhiều nguồn thu bền vững. Hay nói cách khác là doanh nghề đó biết tổ chức ra một hệ thống có thể cho phép có nhiều khách hàng thường xuyên hơn, và họ luôn luôn nhắm đến điều đó thay vì làm ăn 1 cách chộp giật. Kinh doanh mạng cũng vậy, đa phần những người làm kinh doanh mạng tại VN là những người chỉ tập trung vào cái không để lại mãi mãi, hay nói 1 cách nặng nề hơn là làm ăn kiểu chộp giật ( Xin lỗi các thành viên KDM chân chính ). Nghĩa là sao? Nghĩa là phần lớn những người làm kinh doanh mạng tập trung vào thu nhập từ chuyện họ tuyển mộ người vào mạng lưới để ăn hoa hồng, phần lớn tất cả người tham gia kinh doanh mạng không phải để kinh doanh mà là để mua thời cơ. Phần lớn người KD mạng không thích chuyện bán hàng và né tránh nó, họ hay bao biện là doanh nghề kinh doanh mạng là doanh nghề của sự đào tạo. Điều này trả toàn đúng, nhưng nên phải đào làm ra (tạo) cả kỹ năng bán hàng không những thế phải thực sự coi đó là điều kiện cần để tồn tại kinh doanh. Vì kinh doanh không có bán hàng không bao giờ gọi là kinh doanh. Có nhiều người nói rằng, trong mạng lưới của tôi, tui vẫn luôn tổ chức đào làm ra (tạo) và định hương tất cả người bán hàng. Vâng, chính xác thế, doanh nghề nào cũng có, mạng lưới nào cũng như vậy. Chỉ có điều, nó không thực sự được mổ xẻ 1 cách nghiêm túc, bởi tui biết chắc rằng, lượng doanh số ảo trọng thị trường kinh doanh mạng của các công ty tại VN rất lớn. tui vừa từng biết, tại nhà của các người đứng đầu kinh doanh mạng hàng chất chiếm 1 nửa diện tích nhà. Họ làm gì với số hàng đó, ăn không hết, bán không hết, đọng vốn, vì sao? Vì chạy doanh số, vì chạy danh hiệu, chạy theo thứ mà chúng tui hay gọi là "cái xích vàng", hay mua thời cơ thay vì kinh doanh là 1 hiện tượng tiêu cực nhất để làm ra (tạo) ra doanh số ảo. Đọng vốn nhiều quá, họ lại bán ra thị trường theo kiểu phá giá thu hồi vốn nhanh, chấp nhận lỗ, điều này về lâu dài sẽ phá hỏng thị trường của chính họ.

Dựa trên kinh nghiệm của cá nhân, tui biết rằng, có rất nhiều người đang ảo tưởng chuyện kiếm trước nhanh với kinh doanh mạng. Hãy thôi điều đó. tui biết rằng, tất cả các bạn đều vừa học qua chuyện tạo dựng nhóm khách hàng thường xuyên, nhưng nó không được sao chép 1 cách có hệ thống, hay nó được làm 1 cách rất qua loa đại khái, hay nó không thực sự được làm 1 cách nghiêm túc. Để lấy lại những suy nghĩ tích cực của xã hội, tui kêu gọi tất cả người hãy tập trung vào chuyện tạo nhóm khách hàng thường xuyên 1 cách thực sự nghiêm túc, và chỉ cần sao chép điều đó cho hệ thống, bạn sẽ là người thực sự thành công 1 cách bền vững. Cuối topic, tui sẽ xin mạn phép sẻ chia nguyên tắc bán hàng "đồng hành" mà tui đã và đang áp dụng 1 cách thành công với tất cả những người làm mạng tham khảo. Và tui rất muốn nhận được sự lũy ý từ các bạn để trả thiện pp này.



2.Tiền tiết kiệm: Các khoản tiết kiệm cũng hết sức quan trọng. Bạn có thể kiếm nhiều tiền, nhưng bạn không giữ lại chút nào từ số trước ấy thì mãi mãi bạn sẽ chẳng có cái gì.



Những người tiêu trước thường có 3 khẩu hiệu" Chỉ là trước thôi mà", vì thế trước là thứ họ không có nhiều. Khẩu hiệu 2" Cái gì đi rồi sẽ đến" Ít ra họ hy vongthế, bởi khẩu hiệu thứ 3 là:"Xin lỗi, ngay lúc này tui không thể" Tức là:" tui đang khánh kiệt". Không có thu nhập từ làm việc, cũng như không có trước tiết kiệm bạn chắc chắn cùng kiệt túng, nhưng đừng tiết kiệm tất cả trước đểphòng chốngngừa lúc khó khăn, vì theo quy luật hấp dẫn bạn sẽ có khó khăn. Có khoản tiết kiệm khá rồi hãy nghĩ đến đầu tư, vì đó là cách để trước của bạn sinh sôi nảy nở. Đây chính là thu nhập thứ 3: Thu nhập đầu tư. Người giàu thường là những nhà đầu tư tuyệt cú vời, họ nắm rõ các phương pháp chiến lược đầu tư hiệu quả. Người cùng kiệt nghĩ công chuyện đầu tư chỉ dành cho người giàu cho nên họ không quan tâm học hỏi và họ càng trở nên bần cùng. Hay họ thường bao biện rằng: Khi nào tui có trước tui sẽ học đầu tư.. E rằng sẽ không bao giờ xảy ra điều đó.

4. Thành phần thứ 4: "Chú ngựa đen" của bản cờ tổng tài sản. Đó là sự đơn giản hoá. Trong trò chơi Cashflow mà chúng tui hay chơi của RK. Có 2 cách để thoát khỏi vòng chuột, hay nói cách khác là trở nên tự do tài chính: Cách 1: Dùng trước từ thu nhập từ làm việc, tiết kiệm mua tài sản, càng nhiều càng tốt. Vì bạn biết rằng tài sản luôn đem lại dòng lưu kim dương.

Cách 2: Cắt giảm chi phí để nhanh thoát khỏi vòng chuột. Vì thế thường những người có nghề nghề thu nhập thấp ( Lao công, y tá...) thường thoát khỏi vong chuột nhanh hơn những người có nghề nghề thu nhập cao ( Bác sỹ , luật sư, bay công....)

Vì thoát khỏi vòng chuột là khi thu nhập thụ động từ tài sản của bạn bằng tổng chi phí hàng tháng.

Hãy đơn giản hoá cuộc sống của bạn 1 cách tối đa, nếu bạn có công chuyện làm cố định tại 1 chỗ, có thể cân nhắc chuyện đi xe buýt để giảm chi phí đi lại chẳng hạn....có rất nhiều cách. Quan trọng là hãy có lối sống thực sự đơn giản bạn sẽ nhanh đến đích hơn, nếu con N91 của bạn còn tốt, đừng chạy theo mốt sắm Iphone, nếu con Jum của bạn còn tốt đừng đổi thành Dylan nếu bạn không thực cần.....Hãy nhớ thu nhập càng cao, chi phí của bạn sẽ càng tăng.

Hãy tập trung vào chuyện xây dựng tổng tài sản thay vì tập trung vào thu nhập từ làm việc, hãy đặt ra khẩu hiệu BUILD TO LAST để nắch nhỏ mình mỗi khi làm gì đó.









Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 12:29 ngày 17/01/2009
 

Xin trích dẫn cả phần chữ ký:


Cậu homebusiness này chắc là fan hâm mộ của bác Robert Kyosaki... nhưng xem chừng nặng về lý thuyết quá, nắm vững lý thuyết như thế là tốt nhưng cũng phải thực tế một chút, cậu nên nhớ chúng ta đang sống ở xã hội VN, những lý thuyết cậu đưa ra là của phương tây, nên có thể những lý thuyết ấy không trả toàn đúng khi áp dụng vào VN cậu homebusiness ạ.







[/quote]

---------------------------------------------------------------------------------------

Đúng là không có gì là đúng hay sai, vì phạm trù đó thuỳ thuộc vào quan điểm và góc nhìn của mỗi người.

tui có đọc sách của RK và cá nhân tui không hề cho rằng đó là lý thuyết phương Tây. Còn VN thì không phù hợp. tui không biết hiện bạn đang có những mối quan hệ ở đẳng cấp nào, nhưng tui biết những người, hay nói chính xác hơn, là những tổ chức taịo Việt Nam, vừa và đang làm được tương tự hệt như RK đang làm. Đó là làm ra (tạo) dòng trước từ tài sản Bất Động Sản cho thuê. VD để cho bạn thấy thực tế nhé.

Tất cả các toà nhà: Vincom, khu đô thị Phú Mỹ Hưng, Văn Quán, Ciputra, các khu công nghiệp, chế xuất......Đó là những dự án BĐS bán hay cho thuê bằng cách xin cấp đất để làm dự án, đất đó lấy của dân, thường từ quỹ đất nông nghiệp. Sau đó, biến chúng thành các toà nhà, chung cư, khu đô thị, khu chế xuất, khu công nghiệp.... Và bán, hay cho thuê với giá gấp rất nhiều lần giá đền bù, giải toả cho người dân lúc ban đầu.

Chỉ có điều bạn chưa để ý tới tầm vĩ mô đó cho nên bạn không nhìn thấy thôi. tui biết, những ông chủ, những cổ đông của những dự án như vậy đang có cuộc sống thực sự RK nói tới.

Nhưng để làm được điều đó, con đường mà RK vạch ra đó là làm kinh doanh, rồi dùng kinh doanh mua lại những tài sản đó.

Con đường đó không phải là các bước đi rõ hơn như thế nào, nhưng, tổng thể thì theo tui nghĩ đó là con đường khá chuẩn mực. Chỉ có điều, bạn có thể làm được hay không thì còn phụ thuộc vào chính bạn.

Thực tế, tui cũng vừa nói riêng với bản thân minhỳ là chưa làm được ngay những điều như vậy, bởi để có 1 tài sản nhỏ thôi là 1 căn nhà cho thuê cỡ nhỏ tại HN cũng vừa đòi hỏi phải nỗ lực hết sức mình rồi. tui vẫn đang trên con đường hướng tới cái đích đó, bản thân tui cũng thấy những điều hiệu quả khi tui áp dụng các lý thuyết mà tui đã học. Mặc dù đích đến còn phải phấn đấu nhiều hơn nữa, nhưng tui tin vừa đi đúng con đường mà mình mong muốn.

Riêng cuốn "Bí quyết tư duy thịnh vượng" nó không phải là các giải pháp làm giàu cụ thể, nó là cuốn giúp chúng ta thay đổi cách nghĩ, thay đổi và hình thành nên 1 kế hoạch tài chính trong tâm thức sao cho bạn đạt được những điều bạn mơ ước hay phát huy hết khả năng của bản thân mà không bị chính sự hạn chế của những thói quen chi phối. cho nên, nó không biết phân biệt bạn là người da đen, da trắng hay da vàng.

Thêm 1 cái nữa, khi bạn chưa ứng dụng lý thuyết, thì mãi mãi nó là lý thuyết. Chính vì vậy khi bạn nói rằng những gì tui sẻ chia, hay những kiến thức từ cuốn sách đó là lý thuyết không thực tiễn thì cũng dễ hiểu, bởi bạn chưa ứng dụng nó, thì làm gì có thực tế đối với chính bạn.

tui biết, VN bây giờ đang có khá nhiều bạn trẻ, đang tập kiểm soát các suy nghĩ của mình, đang thực hành thay đổi cái tiềm thức dẫn đến sự cùng kiệt túng mà họ bị cài đặt 1 cách vô thức từ nhỏ. Và thực sự là họ chưa đem lại những thành công mang tính đột phá, họ chưa là những triệu phú, tỷ phú của VN, nhưng họ cũng vừa cải thiện cuộc sống và công chuyện của họ khá tốt, thành công của họ chỉ còn là vấn đề thời (gian) gian.

Tháng 6 năm nay, tui sẽ tham gia 1 khoá học do chính tác giả cuốn sách này Harv Eker đào làm ra (tạo) tại Sing. Nếu ông ta chỉ là diễn giả giảng dậy để kiếm tiền. Nếu ông ta chỉ là 1 giáo sư hay giảng viên kinh tế của các trường đại học, thì tui chẳng dại gì bỏ hơn 1000USD để theo học cả. Chương trình đào làm ra (tạo) của ông ta là chương trình được xây dựng từ nền móng thực tế của 1 triệu phú, vì vậy tính thực tiễn của nó tui nghĩ không nhỏ. Bởi cách tốt nhất để học đựơc 1 cái gì đó là hãy học từ những người vừa làm đựơc. Cách tốt nhất để trở thành người giàu là học chính những người giàu.

tui cũng muốn up sách lên cho tất cả người, nhưng tui nghĩ nó không thực sự cần thiết và có khi lãng phí. Bởi nó cũng tương tự như các bạn theo dõi 1 bộ phim, hãy theo dõi từng tập, bạn sẽ thấy cuốn hút, và nóng lòng chờ đến tập kế tiếp. Như vậy sẽ hiệu quả hơn là chuyện tui quẳng cho tất cả người xem cả 1 bộ phim.







 

only_lovetruc

New Member
Cậu homebusiness này chắc là fan hâm mộ của bác Robert Kyosaki... nhưng xem chừng nặng về lý thuyết quá, nắm vững lý thuyết như thế là tốt nhưng cũng phải thực tế một chút, cậu nên nhớ chúng ta đang sống ở xã hội VN, những lý thuyết cậu đưa ra là của phương tây, nên có thể những lý thuyết ấy không trả toàn đúng khi áp dụng vào VN cậu homebusiness ạ.

tui cũng không phản đối chuyện bạn post bài, kể ra nếu đây là những kinh nghiệm của bạn khi áp dụng những lý thuyết ấy và vừa thành công thì sẽ thuyêt phục hơn nhiều bạn ạ.

tui cũng tin là topic này của bạn không phải nhằm mục đích quảng cáo cho bán hàng đa câp, nên tất cả người cũng đừng tranh cãi về chủ đề bán hàng đa cấp ở đây làm gì.

P/S: mong bài viết của bạn homebusiness mang tính thực tế hơn....



 

congtungheo_qt

New Member
Trích từ bài của homebusiness viết lúc 17:21 ngày 14/01/2009:


Đúng là vừa nói về bán hàng đa cấp 1 cái có phản ứng tiêu cực về nó ngay. Bạn có vẻ căm thù nó quá nhỉ?Tuy nhiên như tui đã nói, tui phải trích nguyên văn của Harv để khách quan nhất trong vấn đề này, vì vậy, muốn chửi bới đa cấp vui lòng sang topic khác. Bởi vì dù bạn có chửi bới nó ở đây hay không, tui vẫn làm hết mục đích của mình: Cung cấp nội dung cuốn sách: Bí quyết tư duy thịnh vượng của Harv Eker. Chỉ có điều, cách giúp tất cả người tốt nhất là đừng làm lây lan sự tiêu cực sang người khác. Vì theo tư tưởng của cuốn sách này, chửi bới không phải là hành vi tích cực, nó không những không giúp bạn cải thiện cuộc sống, nó còn lấy đi năng lượng, thời (gian) gian của bạn, không những thế, tự bản thân bạn bị bực tức, hay ức chế, hay trong trạng thái của sự thù hằn thì cũng chẳng tốt gì cho cái đầu của bạn.

Tốt nhất với thời (gian) gian đó, hãy làm chuyện gì đó cho cái đầu mình được thoải mái thì hơn.



bán hàng đa cấp ở Vn hiện nay điều bị nhìn dứoi hình thức tiêu cực vì những biến tướng của nó.

Còn chuyện bạn cung cấp nội dung cuốn sách này thì sao không tập hợp lại thành 1 bản đầy đủ và up lên 1 host nào đó cho tất cả người cùng download thì tất cả người sẽ Thank bạn nhiều đấy. Dù sao trong box vừa có topic về trao đổi tài liệu rồi, liệu bạn lập riêng 1 topic để cung cấp nội dung của 1 cuốn sách thì liệu có thực sự cần thiết hay ko?



 

kutjt.kjetxu

New Member
Mấy cái con chó lừa người khác kinh doanh đa cấp ra đường xe nó tông chết hết cho bà con nhờ



 

doihong_12c8

New Member
Đúng là vừa nói về bán hàng đa cấp 1 cái có phản ứng tiêu cực về nó ngay. Bạn có vẻ căm thù nó quá nhỉ?Tuy nhiên như tui đã nói, tui phải trích nguyên văn của Harv để khách quan nhất trong vấn đề này, vì vậy, muốn chửi bới đa cấp vui lòng sang topic khác. Bởi vì dù bạn có chửi bới nó ở đây hay không, tui vẫn làm hết mục đích của mình: Cung cấp nội dung cuốn sách: Bí quyết tư duy thịnh vượng của Harv Eker. Chỉ có điều, cách giúp tất cả người tốt nhất là đừng làm lây lan sự tiêu cực sang người khác. Vì theo tư tưởng của cuốn sách này, chửi bới không phải là hành vi tích cực, nó không những không giúp bạn cải thiện cuộc sống, nó còn lấy đi năng lượng, thời (gian) gian của bạn, không những thế, tự bản thân bạn bị bực tức, hay ức chế, hay trong trạng thái của sự thù hằn thì cũng chẳng tốt gì cho cái đầu của bạn.

Tốt nhất với thời (gian) gian đó, hãy làm chuyện gì đó cho cái đầu mình được thoải mái thì hơn.

HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 12:

NGƯỜI GIÀU SUY NGHĨ CẢ HAI.

NGƯỜI NGHÈO SUY NGHĨ "HOẶC LÀ/HOẶC"

Người giàu cho rằng, chẳng có lý do gì khiến họ có trước mà không có hạnh phúc cả. Còn người cùng kiệt thường cho rằng, khi người ta giàu lên, người ta sẽ không còn hạnh phúc và thoải mái nữa.

Người giàu cho rằng, họ có cả 2, có cả sự giàu có lẫn thời (gian) gian dành cho gia đình, bạn bè, người thân và những thú vui của họ.Còn người cùng kiệt thì nói rằng: Khi họ có nhiều tiền, họ sẽ không còn thời (gian) gian để làm những chuyện đó. Họ cho rằng, muốn giàu có phải đánh đổi nhiều thứ, đặc biệt là thời (gian) gian.

Chính vì thế, họ không hề tìm hiểu về các đòn bẩy có thể đem lại cho họ cả trước bạc lẫn thời (gian) gian. Chính vì thế mà họ vẫn nghèo, vẫn trong tình trạng không có cuộc sống thoải mái về trước bạc, chính vì thế họ bị cuốn vào vòng xoáy tui đổi thời (gian) gian lấy tiền, và thực tế, họ không hề có nhiều thời (gian) gian như họ nghĩ.

Trong cuộc sống chúng ta, đòn bẩy là công cụ rất hữu hiệu để bạn có thể làm ít hưởng nhiều. Trước đây, thay vì bạn phải làm các nghề cụ kế toán bằng tay, thì bây giờ bạn vừa có những phần mềm, đó chính là những đòn bẩy, chỉ có điều, bạn không thực sự được tận hưởng giá trị đó, người tận hưởng thường là ông chủ của bạn. Vì sao? Khi bạn không mất nhiều thời (gian) gian cho chuyện kế toán vì vừa có phần mềm giúp đỡ bạn, thì bạn sẽ được giao những chuyện khác nữa để bạn làm cho lượng thời (gian) gian tiết kiệm đó. Còn ông chủ của bạn, thay vì phải thuê 10 kế toán, bg họ chỉ cần thuê 3 kế toán là đủ.

Trong cuộc sống của chúng ta, đòn bẩy có rất nhiều dạng. Tuy nhiên, những dạng đòn bẩy sau là những dạng đòn bẩy mà những người giàu có sử dụng thành thạo nhất.

1. Đòn bẩy về thời (gian) gian:

Ông chủ bạn cũng như bạn, không ai có hơn 24 h 1 ngày, mà để có thể giàu có, họ cần có nhiều thời (gian) gian. Thay vì họ làm nhiều hơn thì họ thuê nhiều người hơn để có thể làm thay những công chuyện của họ: kế toán, bán hàng, quản lý, giám đốc.....

Đòn bẩy thời (gian) gian này là chuyện khả năng sử dụng thời (gian) gian của người khác. Nếu 1 công ty có 500 nhân viên, mỗi người làm chuyện 8h, trong đó 6h là họ làm ra kết quả tương đương với số trước lương họ nhận, còn 2h là họ làm ra lợi nhuận cho công ty. Như vậy mỗi ngày công ty đó có lợi nhuận bằng 10.000h làm việc, bạn thử nghĩ, đó có phải là cách làm ít hưởng nhiều không? Sự hiệu quả của đòn bẩy là ở đó. Công ty nhỏ thì đòn bẩy nhỏ, công ty to thì đòn bẩy to.

2. Đòn bẩy về sức lao động. Tương tự như đòn bẩy về thời (gian) gian, bạn muốn làm nhiều hơn, nhưng sức lao động của bạn có hạn, bạn phải nghỉ ngơi để tái làm ra (tạo) lại sức lao động của mình. Các ông chủ cũng vậy, chỉ khác là, khi họ nghỉ ngơi, thì các nhân viên của họ vẫn làm chuyện chăm chỉ. Ở các nhà máy, khu công nghiệp, đòn bẩy thời (gian) gian và sức lao động được phát huy tối đa. Bởi họ sinh ra cả ca đêm, thời (gian) gian đáng ra là chúng ta đang yên giấc, thì họ vẫn làm chuyện bình thường.

3. Đòn bẩy về tài chính: Đó là trước của mình làm chuyện thay cho mình. Giống như chuyện bạn gửi trước vào ngân hàng vậy, số trước gửi của bạn càng lớn thì khoản tyhu càng cao mà bạn không phải làm gì ngoài chuyện đi rút tiền. Đòn bẩy này thì có rất nhiều người sử dụng, tuy nhiên, đỉnh cao của đòn bẩy này là TIỀN CỦA NGƯỜI KHÁC.

Trước đây, những ông chủ thời (gian) chiếm hữu nô lệ vừa biết đến những đòn bẩy này cho nên họ thường giàu có nhờ chuyện sở hữu và quản lý nô lệ của họ. Nô lệ họ cống hiến thời (gian) gian và sức lao động mà không hề có thoả thuận. Bg, khi xã hội chiếm hữu nô lệ bị xoá bỏ, các ông chủ thời (gian) hiện đại lại sử dụng đòn bẩy này bằng các thoả thuận bằng lương thưởng....

" Người giàu cho rằng, họ vừa có cái bánh ngọt vừa ăn nó, người trung lưu cho rằng bánh ngọt là quá đắt cho nên họ chỉ lấy 1 miếng nhỏ. Còn người cùng kiệt không tin là mình có thể có bánh ngọt cho nên họ gọi món bánh tròn rỗng, rồi họ tập trung vào cái lỗ rỗng đó và than phiền là sao họ không có gì?"

Những suy nghĩ này của người trung lưu và của người giàu xuất phát từ trả cảnh sống của bản thân họ từ nhỏ. Thường thì đa số người cùng kiệt và tầng lớp trung lưu có xuất phát điểm khó khăn. Và họ được in vào đẩu phương châm sống như: "Tất cả chỉ có chừng đó để chia nhau, chừng đó không bao giờ đủ cả, và bạn không thể có được tất cả thứ." Và mặc dù bạn không có khả năng có tất cả tất cả thứ, bạn chắc chắn có " tất cả tất cả thứ bạn thực sự cần"

Tâm lý con người thường là lười tư duy. Cho nên khi cho họ lựa chọn giữa hai khả năng thường thì họ sẽ chọn 1. tui vừa từng nghe 1 câu chuyện nghệ thuật đề nghị bạn trai sắm đò cho bạn gái, đây cũng là 1 bí quyết cho bạn gái khi muốn có 1 thứ gì đó từ ông xã của mình:

1 chàng trai dẫn cô bạn gái mình đi chơi, cô gái rất thích chàng trai đó tặng mình 1 chiếc lắc tay sang trọng. Khi vừa đến tiệm kim hoàn, cô liền lôi chàng trai vào xem. Cô yêu cầu nhân viêc bán hàng cho cô thử 1 chiếc lắc tay, cô đeo nó vào tay và hỏi người yêu; Đẹp không anh? Người yêu đành trả lời, đẹp.

Cô yêu cầu nhân viên đưa cho chiếc khác và đeo tiếp vào tay hỏi: Đẹp không anh? Tội nghiệp, chàng trai trả lời: Đẹp. Cô nói: Vậy thì lấy chiếc nào anh? Chiếc này hay chiếc kia? Chẳng nhẽ lại bảo không lấy cái nào? Chàng trai đành chỉ đại 1 cái và móc tiền.

Vâng, con người khi được lựa chọn thường chỉ nghĩ xem chọn cái nào mà thôi. Ít khi suy nghĩ đến giải pháp thứ 3.

Người giàu thì trả toàn khác, họ biết rằng chỉ chuyện động não 1 chút là họ có giải pháp cho chuyện có cả hai thay vì phải lựa chọn 1 thứ. Cho nên, họ luôn có trước và có thời (gian) gian là vì vậy.

Tiền bạc là dầu bôi trơn. Nó cho phép bạn " trượt đi" trong cuộc sống thay vì bạn bị xước liên miên. Tiền bạc mang sự tự do, sự tự do để mua những gì bạn muốn với thời (gian) gian của bạn. Tiền bạc cho phép bạn hưởng thụ những điều tốt đẹp trong cuộc sống cũng như cho bạn thời cơ giúp đỡ người khác có được những thứ cần thiết trong cuộc sống. Quan trọng nhất, có nhiều trước bạc cho phép bạn không phải tiêu hao năng lượng của mình để e sợ về chuyện không có tiền.

Hạnh phúc cũng rất quan trọng. Tuy nhiên, đây là chỗ người cùng kiệt và giới trung lưu thường nhầm lẫn. Rất nhiều người cho rằng trước bạc và hạnh phúc là 2 phạm trù loại trừ, triệt tiêu nhau, rằng bạn có thể giàu hay là bạn có thể hạnh phúc. Tất nhiên, đó không là gì khác ngoài sự cài đặt sai lầm trong tâm thức từ quá khứ.

Những người giàu có trong tất cả ý nghĩ của từ này hiểu rằng bạn phải có cả hai. Đôi chân, và đôi tay của bạn, cái nào quan trọng hơn? Câu trả lời hẳn là cả hai.

Trong công chuyện của tôi, thường có 1 câu hỏi trắc nghiệm cho tất cả người, " Người giàu có phải là người tham lam?" Có 1 số cho rằng, người giàu tham lam, 1 số thì không bình luận, nhưng chỉ 1 % cho rằng người giàu là người tốt.

Họ luôn nghĩ rằng, khi mình giàu có lên, có nghĩa là có ai đó, hay rất nhiều người cùng kiệt đi. khi mình có trước thì người khác mất tiền, như kiểu đánh bạc vậy.

Nhưng thực tế, đồng trước không vận hành như vậy. Có 1 ví dụ trong hội thảo của Harv: gọi 5 người mang 5 loại đồi vật lên sân khấu. Harv đưa cho 1 người tờ 5 USD và bảo họ mua của người bên cạnh 1 món đồ mà người đó mang lên. Giả sử là cây bút,giờ người số 2 có được 5 USD. Số 2 lại dùng 5 USD để mua, 1 bìa hồ sơ chẳng hạn, từ người số 3. Theo cách đó đồng 5USD cứ thế chuyện đi cho đến khi qua hết cả 5 người. Tờ 5 $ được sử dụng và mang lại giá trị cho những người có nó, có nghĩa là 5$ đó đi qua tay 5 người khác nhau và làm ra (tạo) ra giá trị 5$ cho mỗi người, hay là 25$ cho cả nhóm.

Bài học đó rất rõ ràng, thứ nhất: trước không bị tan biến đi;bạn có thể sử dụng nhiều lần từ năm này sang năm khác và cho hàng ngìn, hàng ngìn người.

Thứ 2: bạn càng có nhiều tiền, càng đưa nhiều vào vòng xoay để người khác có càng nhiều trước vào chuyện mua bán hay thu lại giá trị lớn hơn.

Thực sự mà nói, để trở nên giàu có, hãy xua tan ngay sự ngộ nhận rằng trước bặc là xấu theo bất cứ nghĩa nào.

Người dễ chịu, hào phóng, và yêu thương không có gì liên quan đến cái có hay không có trong ví bạn. Thuộc tính đó đến từ thứ ở trong đầu bạn.Người trong sáng và có lý tưởng không có liên quan đến thứ bạn có hay không có trong tài khoản. Thuộc tính đó đến từ cái có trong tâm hồn bạn.. Nghĩ là trước bạc làm bạn tốt hay xấu, kiểu nào cũng vậy, là kiểu suy nghĩ " hay là/hoặc." Và đó chỉ là " rác rưởi được lập trình" không thể hỗ trợ cho hạnh phúc và thành công của bạn.

Điều đó cũng trả toàn không hỗ trợ những người xung quanh bạn, đặc biệt là trẻ em. Nếu bạn cứng rắn thế với chuyện làm người tốt, hãy tốt vừa đủ để không tiêm nhiễm sang thế hệ tiếp theo với những nhiềm tin làm suy yếu mình mà bạn có thể vừa tiếp nhận không hề cố ý.









Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 17:32 ngày 14/01/2009
 

Trentin

New Member
Ôi

Ngưỡng mộ bác homebusiness quá

Dân Vn ta ai mà cũng như bác này thì kinh tế Vn phát triên có thể sánh ngang với các nước được rồi đo.

Tiếc là nhận thức mình có hạn



 

COBE_THIENTHACH

New Member







Em ủng hộ bác homebusiness, em ban đầu cũng không tin tưởng lăm vào mấy cái lý thuyết kia của bác, nhưng càng đọc, em càng thấy có ý nghĩa đối với bản thân em.

Em thấy có nhiều bác trên này phản biện bác homebusiness nhưng rồi chẳng đi tới đâu cả.

"Cái ta biết là hữu hạn, cái ta chưa biết là vô hạn" --> có thể người này biết rồi nhưng người khác chưa chắc vừa biết. các bạn hãy cứ để yên cho bác home post bài đê. Ai thấy hứng thú, có ích cho bản thân thì tiếp thu, không thì cũng là một bài viết cho chúng ta tham khảo, thế nhé các bạn !!!







Được nguoiquansat_6314 sửa chữa / chuyển vào 23:08 ngày 12/01/2009







được skid_row sửa chữa / chuyển vào 23:32 ngày 12/01/2009
 

Drummond

New Member





Tại sao lại không được phản biện hả bạn, tớ không thích bài viết thì tớ sẽ nói là không thích, với tư cách cá nhân người đọc. Chả lẽ 100 người thích mà cá nhân tớ không thích tớ không được nói hay sao



Thật ra vì như tớ nói ở trên, tớ nhận được một số Phần mềm của các members khác yêu cầu tớ vào lock topic này, nên tớ mới phải vào đây đọc, vì giai đoạn này tớ cũng rất bận. Sau khi đọc sơ qua tớ thấy không có lý do gì để lock, nên tớ không lock, nhưng không thích thì là không thích, rất đơn giản

Nếu nhờ vào những bài viết này mà có những người giàu lên được thì thật vui quá

Chúc các bạn trao đổi vui





P.S: vừa xóa 2 bài trao đổi của tớ và bạn homebusiness vì không liên quan trực tiếp tới nội dung topic >"<











được skid_row sửa chữa / chuyển vào 23:33 ngày 12/01/2009
 

ngoctrang0108

New Member
: skid_row !

tui đồng ý trả toàn với những ý kiến của bạn! Với khả năng suy nghĩ logic vấn đề của riêng bạn, với tầm nhìn và khả năng tư duy của bạn thì bạn trả toàn đúng. Thank bạn vừa góp ý!

HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 11:

NGƯỜI GIÀU CHỌN ĐƯỢC TRẢ CÔNG THEO KẾT QUẢ.

NGƯỜI NGHÈO CHỌN ĐƯỢC TRẢ CÔNG THEO THỜI GIAN.

Người cùng kiệt thường muốn được trả lương ổn định hay trả công theo giờ. Họ cần sự an toàn khi biết một số trước chính xác vào 1 thời (gian) gian chính xác, hàng tháng, hàng tháng. Điều họ không nhận ra là, cái gì cũng có cái giá của nó.Và cái giá phải trả cho sự an toàn là sự giàu có. Nhiều người cho rằng: " anh trả toàn sai, tui thấy rất nhiều người giàu có bằng con đường tui đánh giá là an toàn. Họ làm cái gì cũng rất chắc". Vâng, chắc hẳn các bạn biết quy luật của lợi nhuận: cái gì lợi nhuận càng cao thì rủi ro càng lớn. Đã là giàu có, ít nhất là phải kiếm được nhiều tiền, mà kiếm được nhiều trước thì có nghĩa là lợi nhuận cao, mà vừa là lợi nhuận cao thì rủi ro lớn. Cái quan trọng như vừa nói ở phần trước, người giàu biết rằng, họ có những rủi ro tiềm ẩn, nếu họ không may gặp phải, họ vẫn có cách giải quyết hay ít nhất có thể đứng lên đi tiếp và lấy lại những gì vừa mất.

Thực ra, mong muốn được an toàn xuất phát từ 1 điều, đó là sợ hãi. Sợ hãi điều gì? Sợ hãi sự không an toàn, không thoải mái. Bạn nghĩ sao nếu như bg bạn đang có xe máy đi, có lương ổn định hàng tháng, tối tui về coi ti vi, cuối tuần rủ bạn gái đi xem xi nê? Bạn đang trong vùng thoải mái của bạn. Nhưng bỗng dưng, bạn lao vào kinh doanh, và có thể xảy ra rủi ro, bạn có thể mất tất cả sự thoải mái của bạn. Bạn không còn xe để đi, bạn không còn thu nhập hàng tháng vì có nó bạn cũng phải trả nợ hết. Bạn không còn thời (gian) gian xem tivi vì phải đau đầu cho công chuyện kinh doanh của bạn, bạn không còn nhiều thời (gian) gian dành cho bạn gái của mình nữa. Bạn cảm giác thế nào. Hầu hết khi chúng ta chưa ra khỏi vùng thích nghi, hay vùng thoải mái, chúng ta đều cảm giác rằng tất cả sự trở nên rất tồi tệ nếu không còn những thứ đó. Cho nên họ không dám vượt qua ranh giới đó. Họ cần sự an toàn vì họ sợ phải đối mặt với những gì có thể xảy ra cho họ nếu họ ra khỏi vùng thoải mái. Và như vừa nói, cái giá phải trả cho sự an toàn là sự giàu có.

Hãy nhớ 1 quy tắc" không có gì là không ổn với chuyện có được lương ổn định , trừ khi điều đó làm cản trở bạn có thể đạt được thu nhập theo những gì bạn xứng đáng. Cản trở là ở đó, và thường là vậy."

Đại đa số các tỷ phú trên thế giới đều làm công cho chính công ty của họ. Vì nó không hề vi phạm quy tắc trên.

Người giàu thích chọn được trả công trên kết quả của họ đạt được, bởi họ tin vào năng lực của chính bản thân mình. Còn người cùng kiệt thì họ không thích như vậy và đó là tại sao họ cần sự bảo đảm. Bạn thử hình dung xem, đại đa số trong cuộc sống của chúng ta đều tìm 1 công chuyện ổn định, có mấy ai nói rằng: thôi, sếp đừng trả lương tháng cho em nữa, em muốn sếp trả công cho em theo kết quả em làm ra. Chẳng có ai, dù ít dù nhiều, họ vẫn cố gắng bám vào " Lương cứng ".

Trong công chuyện của tôi, tui gặp rất nhiều người như vậy. Khi tui tuyển việc làm 1 nhân viên kinh doanh. Sau khi tui đã giới thiệu toàn bộ thông tin liên quan đến công việc.

tui hỏi họ: "bạn muốn thu nhập của mình bao nhiêu mỗi tháng cho công chuyện này?".

Có rất nhiều câu trả lời: 2tr,3tr,4tr,5tr....

tui hỏi:" theo bạn, khi tui trả trước cho bạn như vậy bạn sẽ làm được gì cho công ty? "

Trả lời: " Em sẽ làm hết khả năng của mình để có thể đem lại doanh thu và lợi nhuận cho công ty."

tui hỏi: " Vậy nếu bạn cho rằng bạn có thể đem lại cho công ty lợi nhuận thì tui có thể thương lượng với bạn là sẽ trả cho bạn hoa hồng cao thay vì trả lương tháng cho bạn, bạn nghĩ sao?"

Trả lời: " Dạ không, em vẫn muốn có thu nhập ổn định"

Bạn thử nghĩ xem, nếu như họ thực sự muốn chứng tỏ khả năng của mình, có lẽ họ vừa không làm như vậy. Mục đích của họ là tìm kiếm sự ổn định bằng lương tháng. Không phải là hoa hồng vì họ không tin vào chính bản thân họ. Bởi nếu bạn có năng lực thật sự thì thu nhập của bạn cao hơn rất nhiều so với lương tháng. các bạn không tin có thể hỏi hầu hết các nhân viên Sale. Lương cứng của họ có bao giờ bằng trước hoa hồng doanh thu hàng tháng của họ hay không? Nếu bằng, hay hơn, có nghĩa rằng ông chủ của họ đang lãng phí tiền.

Với những công chuyện hành chính văn phòng, thật tiếc là thời cơ để họ có thu nhập phụ thuộc trên kết quả là rất hiếm. Các vai trò như Sale, nhân viên bán hàng thì có khá hơn vì 1 phần thu nhập của họ đến từ kết quả công việc. Đó là lý do khiến cho hầu hết những luật sư, kế toán viên...còn chưa phải là đối tác của các chủ doanh nghiệp.

Những người được trả lương tháng thường có 1 câu than phiền rất tiêu biểu: Sếp không đánh giá đúng năng lực của tôi, thằng A nó kém hơn tui mà lương nó cao như thế, đáng ra sếp phải trả cho tui nhiều hơn...

Những điều đó theo quan điểm của ai? tui tin là Sếp của bạn cho rằng bạn được trả như vậy là rất công bằng. Nếu bạn không đồng ý, bạn thử yêu cầu sếp bạn là cho phép bạn nhận thu nhập theo kết quả công việc? Bạn có thực sự đem lại giá trị lớn hơn?

Để trở thành giàu có, hãy cố gắng tìm kiếm những công chuyện được trả trên kết quả của chính bạn, hãy nói chuyện thẳng thắn với sếp yêu cầu đó. Nếu tính chất công chuyện của bạn không thể làm vậy, hãy tìm công chuyện khác, hay hãy tự kinh doanh. Khi tự kinh doanh, bạn sẽ có thu nhập chính xác bằng giá trị của bạn.

tui vừa làm điều đó từ cách đây 4 năm - tự kinh doanh- cũng chỉ vì 1 điều, tui muốn có thu nhập cao hơn. Và khi bước chân vào kinh doanh, tui mới thấy mong muốn của mình không liên quan đến giá trị của mình. Hơn 4 tháng vất vả làm đối tác ( không có lương, chỉ có hoa hồng) thu nhập của tui còn tệ hơn khi tui chưa làm kinh doanh. Và lúc đó tui hiểu ra 1 điều, không phải tỷ lệ hoa hồng nhỏ, ( tỷ lệ hoa hồng rất cao lên đến hơn 40% nếu thực sự làm tốt), quan trọng là tui phải nâng cao giá trị của mình. Và bắt đầu từ lúc đó, tui có suy nghĩ thực sự của 1 người chủ doanh nghề : "Thu nhập của bạn tỷ lệ thuận với giá trị mà bạn bỏ ra tuỳ theo tình trạng thị trường".

Nỗi sợ không an toàn khiến dẫn hầu hết người ta tìm kiếm thu nhập ổn định xuất phát từ tiềm thức của bạn, hay nói cách khác là bạn bị cài đặt một cách vô thức từ thủa mới lọt lòng. Hầu hết khi cha mẹ sinh ra chúng ta, họ hết lòng thương yêu và bảo vệ chúng ta. Từ khi chúng ta uống sữa ''Friso bảo vệ bé yêu khôn lớn" đến khi chúng ta chập chững trưởng thành. Câu nói mà chúng ta hay nghe thấy là: " Hãy học cho giỏi con ạ, chỉ có học giỏi thôi thì con mới có 1 công chuyện ổn định và lương cao." Và tất cả chúng ta đều nghe thấy câu nói đó, nó đi sâu và tiềm thức và khiến chúng ta hình thành 1 kế hoạch tài chính trong tâm thức mình là: " Học giỏi, tìm chuyện ổn định, lương cao". Và chúng ta thực tế vừa làm điều đó.

Như tui đã nói, cách đây 4 năm. tui bỏ làm, và đi kinh doanh. Bố mẹ tui bảo " mày đúng là, sướng không muốn, muốn khổ. Thế bao giờ thì mày có 1 công chuyện thực sự đây?"

Đó là những phản ứng nổi tiếng của cha mẹ khi họ thấy chúng ta bắt đầu có những ý định hành động bước ra khỏi cái vòng mà họ đánh giá là an toàn. Quả thực ,với bản thân tôi, tui không hề muốn có 1 công chuyện "ổn định", mặc dù vừa có lúc tui thất bại và hết sức suy sụp, nhưng tui tin là mình sẽ làm được, tui tin và con đường của mình bởi tui xứng đáng có những điều mà tui muốn. Và tui tin rằng, tất cả chúng ta đều xứng đáng trừ khi bạn không muốn thế.

Hãy tự kinh doanh, nếu bạn muốn thay đổi cuộc sống. Kinh doanh cái gì không quan trọng, quan trọng là bạn sẽ biết được giá trị thực của mình.

dẫn nguyên văn của Harv Eker: " Nếu bạn thực sự không có ý tưởng KD tuyệt cú cú vời, đừng lo,bạn có thể dùng ý tưởng của người khác. Thứ nhất, bạn có thể trở thành người bán hàng theo hoa hồng. Bán hàng là 1 trong những nghề được trả cao nhất trên thế giới. Nếu bạn giỏi, bạn có thu nhập cả cơ nghiệp. Thứ 2, bạn có thể tham gia công ty kinh doanh đa cấp. Có hàng chục những công ty tuyệt cú cú vời, và họ có sẵn tất cả sản phẩm và hệ thống bạn cần để bắt đầu ngay lập tức. Với chuyện bỏ 1 số trước nhỏ bạn có thể trở thành nhà phân phối và có tất cả những lợi ích của chuyện sở hữu một doanh nghề với rất ít rắc rối hành chính.

Nếu điều đó là phù hợp với bạn, kinh doanh đa cấp có thể là công cụ thuốc nổ cho thịnh vượng. Nhưng, và đây là 1 nhưng lớn, đừng bao giờ nghĩ dù chỉ 1 phút rằng bạn sẽ có tất cả miễn phí. Kinh doanh đa cấp chỉ thực sự hiệu quả nếu bạn làm chuyện hiệu quả. Nó sẽ đòi hỏi đào tạo, thời (gian) gian và năng lượng để thành công......"

tui phải trích dẫn nguyên văn điều này để có thể truyền đạt 1 cách khách quan nhất tư duy của Harv. tui biết là có làn sóng tẩy chay kinh doanh đa cấp trong cuộc sống, tui cũng không thích vài công ty, tui cũng không thích cách làm của nhiều người trong ngành này. Nhưng tui biết, đó là những mặt tiêu cực, nó có mặt tích cực. tui muốn nói rằng: Nó cũng đáng để cho tất cả người tìm hiểu bởi nó có thể là thời cơ của nhiều người.

Hãy làm đúng theo nguyên tắc "vào hành lang" khi tìm hiểu vấn đề gì đó. Bạn muốn biết nó 1 cách chính xác: Hãy vào 1 vài công ty để tìm hiểu, hãy chọn những công ty có đầu vào là vài chục hay miễn phí để khi có rủi ro thiệt hại của bạn là thấp nhất, vì mục đích của bạn là tìm hiểu. Đừng nghe hội thảo không mà đánh giá, hãy làm nhà phân phối của họ. Nếu bạn có tìm ra sự lừa đảo của họ, bạn cũng không mất gì, thời (gian) gian và vài chục ngàn đó để có được 1 kết quả chính xác về điều bạn tìm kiếm. Nhưng hãy nhớ hỏi người vừa thành công. Biết đâu, bạn có thể tìm thấy thời cơ.

Nói như vậy không có nghĩa rằng chỉ có KD ĐC mới là thời cơ, bạn có thể tự làm ra (tạo) ra thời cơ cho chính bản thân mình, bạn có thể kinh doanh cái gì mà bạn đánh giá là bạn mạnh nhất, bạn thích nhất. Cơ hội luôn có, nếu không có, hãy làm ra (tạo) ra.

tui tin là bạn sẽ đánh giá chính xác được bản thân mình từ đó.

Tóm lại: " Cách duy nhất để có thu nhập thực sự xứng đáng với giá trị của bạn là chọn được trả công theo kết quả công chuyện của bạn. hãy nhớ" Bạn sẽ không bao giờ trở nên giàu có được chỉ bằng chuyện làm cho ai đó để ăn lương. Nếu bạn phải có 1 chuyện làm, hãy đảm bảo bạn được trả theo phần trăm. Nếu không, hãy làm chuyện cho chính mình."





 

boyhayvegai

New Member
HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 10:

NGƯỜI GIÀU RẤT BIẾT ĐÓN NHẬN.

NGƯỜI NGHÈO KHÔNG BIẾT ĐÓN NHẬN.

Hầu hết tất cả người không đạt được trả toàn tiềm năng tài chính của mình phần lớn là vì: Họ là người không biết đón nhận. Họ có thể- hay có thể không- giỏi trong chuyện cho đi nhưng họ trả toàn kém trong chuyện đón nhận. Vì vậy họ không được đón nhận.

Có 1 số lý do:

1. Họ cảm giác mình không xứng đáng, điều đó đồng nghĩa với không có giá trị. Hội chứng này rât phổ biến trong xã hội. Có lẽ hiếm tới 90% cá nhân có cảm giác mình không giỏi lắm. Suy nghĩ này xuất phát từ những điều họ nghe thấy từ những người xung quanh. Họ thường nghe được từ không gấp đôi từ được về số lượng. Họ nghe được 5 câu mày kém thế cho 1 câu mày giỏi thế. Mày sai rồi 10 câu, mày đúng rồi 5 câu.

2. Có nhiều người lớn lên trong môi trường giáo dục áp dụng hình phạt, thường là cha mẹ hay thầy cô.Kiểu như "Mày mà làm sai là ăn đòn đấy", ngày xưa chúng tui đi học có kiểu trừng phạt của thầy cô là đứng xó lớp, véo tai, bây giờ làm thế 9x nó "oánh cho".

Tất nhiên, khi chúng ta khôn lớn, tất cả sẽ qua. Có phải thế không? Không, với phần lớn chúng ta, ấn twợng về sự trừng phạt ăn sâu đến nỗi không có ai trừng phạt chúng ta thì chúng ta tự trừng phạt mình 1 cách vô thức.Lúc nhỏ hình phạt có thể là" Con hư quá, con sẽ không được sờ ti mẹ tối nay đâu ". Hôm nay, hình phạt này có thể tồn tại dưới dạng: " Bạn kém qua cho nên bạn sẽ không có trước đâu". Điều đó 1 phần giải thích cho chuyện 1 số người tự hạn chế tiềm năng thu nhập của mình, và 1 số khác thì tự phá hoại thành công của mình 1 cách vô thức.

Thực tế mà nói, thì toàn bộ chuyện bạn có xứng đang hay không trả toàn do suy nghĩ bạn quy định. Và nó chả liên quan gì đến chuyện bạn có giàu có hay không nếu bạn cảm giác mình có xứng đáng hay không. và bạn hãy vứt ngay cái tư tưởng đó đi bởi vì chẳng ai đi xung quanh thế giới để đóng dấu vào đầu từng người là người này xứng đáng, người kia không xứng đáng, người này giàu có, còn người kia thì không. Chỉ có chính bản thân bạn tự làm điều đó mà thôi.

Hãy nhớ: " Nếu bạn cho rằng bạn xứng đáng, bạn xứng đáng. Nếu bạn cho rằng bạn không xứng đáng, bạn không xứng đáng. Bao giờ bạn cũng sống đúng với câu chuyện của mình." Nó cũng tương tự như câu nói của Henry Ford:" bạn nói bạn làm được hay không làm được bạn đều đúng."

vậy tại sao người ta lại tự nghĩ ra cái chuyện đánh giá bản thân mình là xứng đáng hay không xứng đáng?

Đó chỉ là bản chất tự nhiên của trí óc con người, là do " hệ miễn dịch tinh thần" của chúng ta luôn cố tìm kiếm những gì không ổn. Cho nên cách chữa đơn giản nhất và rẻ nhất là thay vì tập trung vào chuyện thay đổi giá trị của bạn hãy thay đổi câu chuyện của bạn.

3. Lý do nữa là tất cả người phần lớn tin vào câu châm ngôn: " Cho tốt hơn là nhận". Điều này thật nực cười và lố bịch, cái gì là hơn? Cho và nhận, trong và ngoài, trên và dưới, nóng và lạnh?Bất kỳ ai cho rằng cho đi tốt hơn nhận thì chắc chắn người đó dốt môn toán. Vì bạn phải biết rằng:" Đối với mỗi một người cho luôn phải có 1 người nhận. Đối với mỗi một người nhận luôn phải có 1 người cho".

Bạn thử cảm nhận xem nếu như bạn cho bạn mình 1 cái bàn là còn mới, bạn của mình nói: "không, tó không lấy đâu, tớ chẳng bao giờ là quần áo cả". Bạn thấy vậy cho tiếp nó cái đồng hồ mà bạn rất thích, nó bảo:" Tao cũng không thèm, tao đầy đồng hồ xịn". Bạn bảo "thôi thì tao cho mày cái điện thoại này nhé tao mới mua xong". Nó bảo " tao không thích dung kiểu máy này"

.....Bạn cho nó cái gì tiếp? Bạn cảm giác thế nào khi cứ cho, còn nó chẳng thém nhận? Cảm giác của bạn chắc hẳn là, tất cả những gì mình có đều không có giá trị, kể cả bản thân mình, mình không xứng đáng.

Cho nên bạn hãy nhớ, nếu bạn không sẵn sàng để nhận thì bạn đang bóc lột người đang muốn cho bạn.

Người giàu thì trả toàn khác. Họ làm chuyện chăm chỉ và luôn cho rằng họ xứng đáng với những tưởng thưởng vì các nỗ lực của mình, cũngcoi nhưnhững giá trị mà họ đem lại cho người khác. Người cùng kiệt làm chuyện vất vả, nhưng vì những cảm giác không xứng đáng làm họ tin rằng họ không phải là người thích hợp để nhận những tưởng thưởng, bất kể những nỗ lực và giá trị mà họ vừa cho đi.

Nhiều người cùng kiệt cho rằng, họ là người tốt hơn bởi vì họ nghèo. Không hiểu sao họ tin là họ hiếu thảo hơn, sống tình cảm hơn hay chỉ đơn giản là tốt hơn những người giàu có. Thật là ảo giác vớ vẩn. Cái duy nhất mà họ nhiều hơn đó là sự cùng kiệt túng. Người cùng kiệt tin rằng: khi có tiền, trước bạc sẽ làm thay đổi tôi, sẽ thành kẻ hợm hĩnh, tham lam. Thực ra, đó chỉ là bao biện cho những gì họ không có. Bởi:" Tiền bạc chỉ làm cho bạn càng trở thành là người vốn là hơn"

Bạn là người hào phóng, bạn sẽ hào phóg hơn. Bạn là người hay giúp đỡ người khác lúc khó khăn, có tiền, bạn càng giúp đỡ được nhiều người hơn. Bạn là người hiếu thảo, bạn càng có điều kiện để chăm nom cha mẹ tốt hơn. Không tin cứ so sánh 2 gia đình của người giàu và người cùng kiệt khi cha mẹ họ bệnh hiểm cùng kiệt xem. Cả hai cùng đều hết lòng muốn cứu chữa người thân của mình, nhưng có rất nhiều trường hợp người cùng kiệt không đủ trước lo thuốc thang, chữa bệnh cho họ nên có nhiều điều đáng tiếc xảy ra. Ở đây tui không nói tới đạo lý, tui chỉ nói tới khả năng thôi.

Vậy làm sao để trở thành người biết đón nhận hơn?

Trước tiên, hãy chăm nom bản thân bạn. Nhớ là con người là làm ra (tạo) hoá của thói quen, vì thế bạn phải thực tập có ý thức đón nhận vì cuộc sống tốt của bạn. Hãy dành ra 10% số trước kiếm được hàng tháng phục vụ cho chuyện vui chơi giải trí của bạn để cân bằng cuộc sống. Hãy ăn tối hay uống cà fê ở những khách sạn sang trọng mỗi cuối tuần, hãy đi matxa, hay xông hơi hay làm bất cứ cái gì bạn thích một cách thật sang trọng nhất mà bạn chưa từng làm, nhưng nhớ là 10% thôi đấy. Tài khoản này phải được giải ngân hết hàng tháng. Chỉ cần làm như vậy vài tháng là bạn sẽ cảm giác rằng bạn sẵn sàng đón nhận những thứ tốt nhất của cuộc đời này, và trước bạc cũng sẽ tìm đến bạn.

Hãy nhớ: " hãy luôn là người biết đón nhận. Hãy cởi mở và sẵn sàng đón nhận thật nhiều, thật nhiều trước trong cuộc đời mình"









Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 23:48 ngày 10/01/2009
 

nicho_las16

New Member
Thế cái chữ ký " kinh doanh tại nhà lợi nhuận cao " đầy khiêu khích kia đâu rồi ???



Thời buổi khủng hoảng kinh tế đầy khó khăn như thế này mà có mấy cái này đọc cũng vui chứ nhở ;) ; hy vọng bớt được khủng hoảng tinh thần do khủng hoảng kinh tế gây ra...



Ừ để bookmark nghiên cứu dần. tui không thích kd đa cấp chỉ thừa nhận đó là một hình thức (hay một pp bán hàng) nên phải đọc kỹ chỉ dẫn sử dụng trước khi dùng chứ không phải dùng kỹ trước khi đọc hướng dẫn.

Không thích ít nhất 2 chỗ (ở VN, NN thì không bit):

- Thuận mua vừa bán : không có

- Mua theo nhu cầu sử dụng: không có

---> không kích thích lượng cầu thật trong tiêu dùng.

tui chỉ thích 1 pp phát triển mạng lưới dạng cây nhị phân của nó (mô hình toán).

Cái này khi nào viết thành sách Phần mềm cái. Thanks !









 

thisi_baby

New Member
Trích từ bài của gotmoney viết lúc 01:30 ngày 11/01/2009-]


Thế cái chữ ký " kinh doanh tại nhà lợi nhuận cao " đầy khiêu khích kia đâu rồi ???



Thời buổi khủng hoảng kinh tế đầy khó khăn như thế này mà có mấy cái này đọc cũng vui chứ nhở ;) ; hy vọng bớt được khủng hoảng tinh thần do khủng hoảng kinh tế gây ra...



Ừ để bookmark nghiên cứu dần. tui không thích kd đa cấp chỉ thừa nhận đó là một hình thức (hay một pp bán hàng) nên phải đọc kỹ chỉ dẫn sử dụng trước khi dùng chứ không phải dùng kỹ trước khi đọc hướng dẫn.

Không thích ít nhất 2 chỗ (ở VN, NN thì không bit):

- Thuận mua vừa bán : không có - Mua theo nhu cầu sử dụng: không có

---> không kích thích lượng cầu thật trong tiêu dùng.

tui chỉ thích 1 pp phát triển mạng lưới dạng cây nhị phân của nó (mô hình toán).

Cái này khi nào viết thành sách Phần mềm cái. Thanks !

-------------------------------------------------------------------------------------

Chữ ký đó cất đi rồi, lâu lâu lại mang ra chơi cho đỡ nhàm.

Hnay chủ nhật, rỗi rãi ngồi post linh tinh chút cho đỡ nhàm chán.

Vàng vàng:Trong kinh doanh, chẳng có chỗ nào tuyệt cú đối cả. Bạn mua xăng không được mặc cả đâu, bạn mua điện cũng vậy, mau thuốc tân dược cũng thế. Tớ thích thằng đa cấp, vì tớ hiểu nó, tớ vẫn dùng sp của nó: Nước hoa của Oriflame, nước giặt và nước rửa bát của amway, kể cả mấy món dinh dưỡng chức năng tớ cũng vừa dùng, nhưng có lẽ vì dân trí của tớ vẫn còn thấp, cho nên tớ không dùng dinh dưỡng chức năng thường xuyên. Còn mấy món kia, tớ vẫn dùng thường xuyên, chất lượng rất phù hợp. Người chủ động là người biết kiểm soát bản thân, KD ĐC cũng là kinh doanh, đều có thể đàm phán và thương lượng. Tớ luôn đàm phán để mua được SP trong ngành này 1 cách hợp lý nhất.

Nhu cầu thật hay không cũng vậy, thằng nào không chịu phân tích thị trường, tham trước xông vào mua để có thời cơ kiếm trước thì thằng đó chết, VN theo tớ bít có 3 công ty điều kiện tham gia của nó không làm ra (tạo) ra thị trường ảo: Ori, amway, Avon. Ở những công ty này bạn bỏ ra mấy chục ngàn, hay hơn trăm để mua 1 bộ tài liệu kinh doanh bào gồm các cataloge, sách hướng dẫn... Sau đó có thể kinh doanh.

Còn đa phần các công ty khác đều có phần đầu vào là 1 khối lượng hàng nhất định ( 1 vài triệu cho đến 1 vài chục triệu). Theo luật bán hàng đa cấp 2005 của VN thì các công ty không được phép ép phân phối viên mua hàng mới được đăng ký kinh doanh ( luật là luật, còn bít lách hay không lại là chuyện khác, hầu hết họ vừa lách được )

Công bằng mà nói, thì cũng không có gì sai nếu quy định người ta phải mua 1 lượng hàng nào đó. Bởi kinh doanh cái gì bạn chả phải nhập hàng thì mới có hàng bán. Cái khó lớn nhất là, những người kinh doanh kiểu truyền thống họ sẵn sàng nhập hàng của các nhà cung cấp bởi họ chuẩn bị tư tưởng rất chủ động của 1 doanh nhân, họ bít kinh doanh là có lỗ có lãi. Họ chịu trách nhiệm về điều đó, họ tư duy như 1 doanh nhân, họ làm ra (tạo) ra 1 thực thể kinh doanh thực sự. Còn KD ĐC, nhiều người không ý thức được rằng, đó là 1 công chuyện KD thực thụ, họ chỉ nghĩ đơn thuần tương tự như chuyện làm công ăn lương thôi, họ không có tư duy của 1 chủ doanh nghiệp, họ không sẵn sàng chịu rủi ro, trách nhiệm, nên khi thất bại họ đổ cho công ty là lừa đảo. Đương nhiên trách nhiệm này không thể đổ lỗi cho họ 1 cách trả toàn, trách nhiệm này còn thuộc về người tư vấn kinh doanh của các công ty. Họ tư vấn theo kiểu, cứ làm đi, không rủi ro đâu, nhanh kiếm được nhiều trước lắm, họ tư vấn rất phiến diện ( Đương nhiên, ở đây tui chỉ nói tới 1 bộ phận như vậy thôi, chứ tui không nói là tất cả những người kinh doanh đa cấp chân chính). Họ tư vấn chủ yếu đến chuyện giới thiệu người tham gia là có rất nhiều tiền, họ không tư vấn cho người mới 1 cách thực sự như 1 doanh nhân. Các giải pháp cụ thể để có thể tiêu thụ hàng hoá khi nhập về, các phuơng pháp bán hàng hiệu quả.

Lời thông báo cho những người đang làm kinh doanh đa cấp:

Nếu bạn không có, và mạng lưới của bạn không có mỗi người 1 nhóm khách hàng thường xuyên ( Người tiêu dùng thực sự), để đáp ứng yêu cầu tối thiểu về doanh số cá nhân của công ty bạn thì bạn đang lũy phần làm ra (tạo) ra 1 thị trường ảo. (Hàng hoá không đến tay người tiêu dùng mà chỉ nằm lại trong nhà bạn thôi). Và điều đó sẽ giết chết công chuyện kinh doanh của bạn không sớm thì muộn. Không những thế, bạn còn bị những người thân của bạn tẩy chay, xã hội lên án. Hãy chỉ làm chuyện với những ai, với những mạng lưới thực sự quan tâm tới điều đó.

Hãy nhớ: Để trở thành người giàu có, bạn phải thành thạo kỹ năng đầu tiên đã: Kỹ năng bán hàng. Bởi xã hội của chúng ta chỉ có 2 loại người thôi: người bán và người mua.















Được homebusiness sửa chữa / chuyển vào 11:47 ngày 11/01/2009
 
Trích dẫn:



Hiện tại các ngành Thuốc lá, Rượu Bia....ở VN vừa và đang đóng lũy doanh số cho quốc dân những con số khổng lồ.

Tuy nhiên sự đóng lũy đó là rất nhỏ bé so với những nguy hại mà những ngành trên gây nên cho sức khỏe người dân và bất ổn xã hội (đạo đức , dân trí ....)...Gọi đúng bản chất là tệ nạn xã hội.

và bạn có từng nghĩ đến điều này không vậy ?

Có lẽ vì không ai nghĩ tới điều này cho nên VN vẫn là nước đói nghèo, lạc hậu .?

---------------------------------------------------------------

. Vui thật, bạn đang lái vấn đề trên thế giới chẳng có nước nào phát triển còn tổ chức kinh doanh theo mô hình kinh doanh đa cấp thành vấn đề xã hội về sản phẩm.

tuy nhiên vấn đề này cũng hết sức thiếu khách quan khi cho rằng chỉ VN bán thuốc lá , bia rượu nên vẫn là nước đói cùng kiệt lạc hậu. . Bạn thử kể cho mình tên nước nào phát triển hơn VN mấy chục năm về kinh tế mà cấm bán những thứ đó?

Hãy tập trung vào những gì bạn có thể gây ảnh hưởng, thay vì mất thời (gian) gian cho những thứ bạn không kiểm soát được. Vì bạn có kêu ca, hay chỉ trích, hay than phiền thì Việt Nam và thế giới vẫn cho bán thuốc lá bia rượu. Cách tốt nhất bạn làm để giúp đỡ những người cùng kiệt là hãy đừng trở thành người tương tự như họ.



 

Godfrey

New Member
Bài viết khá hay đấy. mổi người có những suy nghỉ khác nhau.Nhưng nó có sự thu hút cao đó



 

Brady

New Member
HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 9:

NGƯỜI GIÀU ĐỨNG CAO HƠN NHỮNG VẤN ĐỀ CỦA HỌ.

NGƯỜI GIÀU NHỎ BÉ HƠN NHỮNG VẤN ĐỀ CỦA HỌ.

Con đường làm giàu không được trải toàn bằng hoa hồng. Hành trình đó đầy ắp những trở ngại, bước ngoặt và đầy gian truân với vô số những khúc quanh bất ngờ. Con đường đó luôn giăng nhiều cam bẫy, đường vòng và những điều không lường trước được. Và đó chính là lý do đa số tất cả người không giám bước vào. Họ ngại những vấn đề phức tạp, hoc búa, rắc rối và trách nhiệm. Tóm lại, họ không dám đối mặt với những khó khăn.

Đây chính là điểm khác biệt lớn nhất giữa người giàu và người nghèo. Người thành công và giàu có luôn đứng cao hơn những vấn đề của họ. Còn người cùng kiệt khó lại tỏ ra nhỏ bé hơn những vấn đề của họ.

Người cùng kiệt sẽ tìm tất cả cách để né tránh vấn đề. Vừa thoáng nhìn thấy khó khăn vừa chùn bước, quay đầu. Oái oăm là chính điều đó khiến họ phải đối diện vấn đề lớn nhất trong tất cả vấn đề: họ túng quẫn và tàn tệ.

Cho nên: "Bí quyết thành công không phải là cố tránh hay chùn bước hay co rúm lại trước những vấn đề của bạn. Bí quyết thành công là phát triển bản thân bạn lên để bạn có thể đứng cao hơn bất kỳ vấn đề nào".

Nếu thước đo cho các vấn đề có thang từ 1-10. Và bạn đang ở mức số 2 thì chuyện bạn giải quyết vấn đề ở mức 5 đương nhiên là một vấn đề quá tầm của bạn. Hãy hình dung rằng bạn phát triển lên mức 8 thì vấn đề ở mức 5 có còn thực sự là vấn đề? Nó gần như không còn là vật cản đường của bạn nữa, bạn sẽ xử lý nó đơn giản và dễ dàng như chuyện đánh răng hay rửa mặt vậy.

Thực ra thì bất cứ ai, bất cứ người nào, dù giàu có hay cùng kiệt khó đều có những vấn đề của riêng mình. Nhưng cái cách chúng ta xử lý các vấn đề đó có thể cho biết bạn là người có thể giàu có hay cùng kiệt khó. Kích cỡ vấn đề không quan trọng, quan trọng là kích cỡ của bạn.

Và hãy nhớ" Nếu bạn cho rằng bạn đang gặp phải 1 vấn đề lớn trong cuộc sống, tất cả điều đó có nghĩa bạn đang là 1 người nhỏ bé"


Dù có điều gì xảy ra, thì hãy thôi đừng chú tâm, ntập trung vào các vấn đề, mà hãy chú tâm và tập trung làm sao để có thể phát triển bản thân bạn lên trên các vấn đề đó.

Vậy khi bạn thực sự muốn trở thành 1 người thành công hay giàu có, bạn hãy đặt mục tiêu là phát triển bản thân mình lên trên bất cứ vấn đề nào. Hãy nhớ, bạn ở mức nào thì sẽ phải giải quyết các vấn đề ở mức đó, không thoát được đâu, cho nên, hãy chuẩn bị tư tưởng, suy nghĩ của 1 người giàu có: Mỗi lần gặp vấn đề, hãy đối diện với nó, hãy tìm cách phát triển bản thân mình lên trên nó thay vì cách không như thế.

bản thân tôi, và rất nhiều người mà tui đã từng làm việc, hay từng gặp có 1 điểm khá chung trước khi tui biết về Bí quyết tư duy thịnh vượng đó là: Biết kiếm tiền, biết kiếm khá nhiều trước là đằng khác. Tuy nhiên, chúng tui lại trở về tay trắng gần như ngay sau đó. Đến bg tui đã hiểu vấn đề nằm ở chỗ nào? Vấn đề chính là ở chỗ: " Hộp công cụ nghề " của chúng tui chưa đủ lớn để có thể gìn giữ được số trước mà chúng tui làm ra. Chúng tui như những chiếc container thịnh vượng rất nhỏ hay nói cho đúng hơn là kế hoạch tài chính trong tâm thức của chúng tui quá nhỏ so với số trước chúng tui có thể kiếm được. Chính vì vậy mà hát bài "tiền có kiếm như nước rồi cũng sẽ tiêu hết". Việc giải quyết vấn đề này chỉ có 1 cách: phát triển bản thân để trở thành chiếc container thịnh vượng to hơn, to hơn để có thể giữ được nhiều trước hơn. Và quả thật, khi tui tin chắc rằng, tui có 1 kế hoạch tài chính trong tâm thức lớn hơn, tất cả sự vừa thực sự diễn ra 1 cách rất dễ chịu, không những tui biết giữ tiền, mà bây giờ tui còn biết nhân số trước đó lên như thế nào.

Bạn không tin ư? hãy làm 1 ví dụ nhé.

Trước đây bạn làm nhân viên kinh doanh, bạn mỗi tháng kiếm 4 triệu. Bạn đi "rim chiến". Bạn uống cà fê cỏ, bạn ở nhà trọ như những sinh viên.

Khi bạn có lương cao hơn, bạn kiếm được mỗi tháng 20 triệu. Bạn gom lũy tiền mua PS, SH, cho nó sành điệu, cho nó dễ cua gái cho nó.... tốn xăng . bạn bỏ con 8250 ghẻ của bạn đi, thay vào đó bằng con 8800 cực xịn, bạn không uống cà fê cỏ nữa, bạn bg chở toàn chân dài đến nách, lông nách dài đến chân bạn phải vào new window, nắng sài gòn, KFC....bạn không ởphòng chốngtrọ cho sinh viên nữa, bạn dọn đến căn hộ độc lập ( đôi khi dùng để hành sự cho dễ )

Trước đây 4 triệu 1 tháng, cuối tháng bạn hết xiền. Bây giờ 20triệu 1 tháng, cuối tháng vẫn hết xiền. Vì sao? Vì kế hoạch tài chính trong tâm thức bạn khiến cho bạn trở về xuất phát điểm ban đầu. Những thứ bạn sắm được, không được coi là tài sản, vì nó không mang lại trước cho bạn, nó lại tiêu đi trước của bạn, cho nên nó được gọi là tiêu sản. Và bạn vẫn là người nghèo, chỉ khác là trông sành điệu hơn. Khi cái nhu cầu sành điệu hơn của bạn trở thành 1 thói quen, bạn sẽ phải rất vất vả cho chuyện kiếm trước để duy trì nhu cầu đó nếu khó khăn xảy ra.

Cái quan trọng là: Người giàu không tập trung vào các vấn đề, họ luôn tập trung vào mục tiêu của họ: Mục tiêu là giàu có thực sự. Điều đó có nghĩa là khi bạn đang rên rỉ với những vấn đề của mình và vật lộn với nó thì người giàu có và thành đạt luôn có thời (gian) gian và năng lượng để vạch ra chiến lược, lên kế hoạch trả lời cho những thách thức có thể nảy sinh, đồng thời (gian) họ làm ra (tạo) ra các hệ thống để đảm bảo vấn đề đó không xảy ra 1 lần nữa.

Người cùng kiệt và người không thành công thwờng có thiên hướng tập trung vào chính các vấn đề. Họ dành thời (gian) gian và sinh lực để chê bai, trách móc, than phiền, mà hiếm khi đưa ra được bất cứ sáng kiến nào giải quyết khó khăn, chứ đừng nói là làm sao để cho rắc rối không xảy ra nữa.

Điều cuối cùng: Mấu chốt là nếu bạn phát triển bản thân thành chuyên gia lão luyện trong chuyện xử lý và vượt qua bất kỳ khó khăn nào thì điều gì có thể ngăn cản bạn đến thành công? Câu trả lời là " KHông gì cả" Và nếu như vậy thì bạn trở thành "người không thể ngăn cản được". Và nếu bạn trở thành người không thể ngăn cản được bạn sẽ lựa chọn điều gì trong cuộc đời bạn? Câu trả lời là tất cả lựa chọn. Nếu bạn là người không thể ngăn cản được, bất cứ điều gì và tất cả tất cả thứ đều là có thể với bạn. Bạn chọn cái gì thì vì đơn giản nó là của bạn. Hãy hình dung nếu đó là tự do?

Cá nhân tôi, tui tin rằng, Khi bạn đang phát triển mình để có thể đạt được điều đó, cho dù bạn chưa thực sự làm được điều đó thì bạn cũng vừa có cuộc sống vô cùng thoải mái rồi.



 

hoatuyet_8891

New Member
HỒ SƠ THỊNH VƯỢNG SỐ 8:

NGƯỜI GIÀU SẴN SÀNG TÔN VINH BẢN THÂN VÀ CÁC GIÁ TRỊ CỦA HỌ.

NGƯỜI NGHÈO SUY NGHĨ TIÊU CỰC VỀ BÁN HÀNG VÀ QUẢNG BÁ.

Phẫn nọ với chuyện bán hàng và quảng bá là 1 trong những rào cản lớn nhất để chạm đến thành công. Những người có vấn đề với bán hàng và quảng bá thường là những người khánh kiệt. Điều đó là tất nhiên. làm sao bạn có thể làm ra (tạo) ra 1 khoản thu nhập lớn cho doanh nghề của mình hay cho công ty nơi bạn làm chuyện nếu bạn không sẵn sàng để tất cả người biết rằng bạn, sản phẩm hay dịch vụ của bạn đang tồn tại?Thậm chí với tư cách là 1 nhân viên, nếu bạn không sẵn sàng quảng bá những ưu điểm của mình, thì những người khác sẽ dễ dàng vượt qua bạn trong nấc thang doanh nghiệp.

Mọi người có vấn đề về bán hàng và quảng bá thường vì 1 số lý do:

1. Do bạn từng có 1 trải nghiệm khó chịu trong quá khứ với những người quảng bá vừa tiếp cận bạn không phù hợp. Có thể bạn vừa cảm nhận rằng họ vừa cố ép bán bằng được cho bạn. Có thể họ quấy rầy bạn ở 1 thời (gian) điểm rất không thích hợp nào đó. Có thể họ vừa không chấp nhận bị từ chối. hay họ bị người bán hàng đốt vía, bị chửi, mắng té tát vào mặt..( VN mình có cái này à nha)

2. Bạn có thể vừa từng có trải nghiệm thất vọng khi bạn vừa cố gắng bán 1 thứ gì đó cho 1 người nào đó và họ từ chối bạn thẳng thừng..

3. Có thể vấn đề của bạn xuất phát từ những định kiến trong quá khứ của cha mẹ bạn. Nhiều người trong số chúng ta được dạy rằng" Việc bóp còi của mình " hay " tự đánh bóng bản thân" hay "tinh tướng" hay "tinh vi con gà ri" là thiếu khiêm tốn, không lịch sự.

Việc bạn không thích hoạt động quảng bá chỉ là biểu hiện của nỗi sợ hãi thất bại và sợ bị từ chối của riêng bạn.

Trong thế gioíư thực, khi nói đến trước bạc và kinh doanh, nếu bạn không " Tự đánh bóng bản thân" thì bảo đảm rằng sẽ không có ai đánh bóng bạn cả. Người giàu sẵn sàng phô trương các thế mạnh và giá trị của mình với bất kỳ ai lắng nghe và cũng hy vọng có thể làm ăn với họ.

Cuối cùng, có 1 số người cho rằng chuyện quảng bá không xứng đáng với vị týi của họ. Đây là triệu chứng của căn bệnh : Kiêu kỳ", còn được biết với thái độ: " tui không đặc biệt sao?" Những người này chỏằng nếu thiên hạ muốn những thứ họ có thì bằng cách nào đó người ta nên tìm ra và đến gặp họ. Những người có niềm tin này thường hay là túng quẫn hay sắp khánh kiệt. Họ có thể hy vọng rằng ai đó sẽ lùng sục khắp trái đất để tìmn ra họ, nhưng thực sự là thị trường luôn đây ắp những SP và dịch vụ tương tự, và thậm chí thứ của họ có thể là tốt nhất, vẫn không ai biết đến điều đó, do họ quá kiêu kỳ để nói điều đó với bất kỳ ai.

Chắc hẳn một số người sẽ phản đối và cho rằng:" Hữu xạ tự nhiên hương" . Vâng, điều đó chỉ đúng nếu bạn thêm năm từ nữa: "nếu họ biết đến nó."

Hầu như những người giàu có là những người quảng bá rất tuyệt cú cú cú vời. Họ có thể và sẵn sàng quảng bá sản phẩm, hay dịch vụ của họ kể cả những ý tưởng của họ với sự đam mê và hăng say. Hơn nữa, họ biết trang trí 1 cách khéo léo và rất thu hút.

Người giàu thường là những người lãnh đạo, và tất cả những lãnh đạo tuyệt cú cú cú vời đều là những người quảng bá tuyệt cú cú cú vời. Để trở thành nhà lãnh đạo, bạn phải có người đi theo và ủng hộ, có nghĩa là bạn phải lão luyện trong chuyện bán hàng, khích lệ, và động viên tất cả người hưởng ứng theo tầm nhìn của bạn.

Điểm mấu chốt ở đay không phải là bạn có thích quảng bá hay không, mà là tại sao bạn phải quảng bá. Điều này liên quan đến những niềm tin của bạn. Bạn có thực sự tin tưởng vào giá trị của mình không? bạn có trả toàn tin tưởng vào sản phẩm và dịch vụ mà bạn đang cung cấp không? bạn có chắc chắn rằng những gì bạn có sẽ mang lại lợi ích cho bất cứ người nào mà bạn tiếp xúc để quảng bá không?

Nếu bạn tin tưởng vào những giá trị của bạn thì làm sao có thể là hợp lý và thoả đáng khi bạn cứ giấu điều đó trước những những người cần nó. Giả sử bạn có thuốc chữa bệnh viêm khớp, và bạn đang gặp 1 người đau đớn vì chứng bệnh này. Liệu bạn có giấu nó với người đó không? Liệu bạn có đợi người đó đọc được trong đầu bạn hay đoán ra rằng bạn có sản phẩm đó và nó có thể giúp họ? Bạn nghĩ sao về những người không mang khả năng của mình ra giới thiệu với những người bị nạn bởi vì họ quá xấu hổ, quá e sợ hay quá lạnh lùng với chuyện quảng bá?

Nếu bạn tin tưởng vào cái bạn đang chào bán có thể thực sự giúp đỡ tất cả nguowì thì trách nhiệm của bạn là làm cho càng nhiều người càng tốt biết điều đó. Bằng cách đó bạn không chỉ giúp tất cả người , bạn còn trở nên giàu có.

hãy nhớ:" hãy quảng bá các giá trị của mình với sự nhiệt tình và đam mê"



 

mr.puta_1988

New Member
Trích từ bài của homebusiness viết lúc 10:46 ngày 10/01/2009:


dẫn:

Khá thông minh vì nó được đánh giá trên một công đồng dân trí thấp kém.



tui vừa hỏi một chuyên gia kinh tế rằng:



1) KInh doanh đa cấp (KDDC) có phải là lừa đảo hay không ?

-Đáp :

Tùy theo luật pháp của nước sở tại.

Ở VN chưa có luật để chế tài nó.

2)Về mặt đạo đức và phát triển xã hội thì sao :

-Đáp:

rất nguy hại.

3)KDDC phát triển như thế nào ở các nước có trình độ dân trí cao ?



Không tồn tại và dĩ nhiên không phát triển.



Tại sao .?



Bởi vì không có người sa sút về mặt nhận thức lẫn đạo đức để tổ chức cái đó.

Và có tổ chức, nói rả cổ cũng không ai quan tâm...



------------------------------------

Harv Eker nói rất chính xác, bạn hãy hỏi người thành công nếu bạn muốn thành công, bạn hãy vào hành lang để đánh giá vấn đề từ bên trong bạn mới có thể hiểu vấn đề 1 cách chính xác. Bạn muốn biết bạn có bệnh gì thì tốt nhất đến hỏi bác sỹ, đừng hỏi người bán cá. tui không biết chuyên gia kinh tế của bạn là ai, và tui không biết trình độ của chuyên gia kinh tế của bạn đến cỡ nào, nhưng phụ thuộc trên những câu trả lời mang tính phiến diện như vậy đủ hiểu chắc chắn người này chẳng biết gì về bán hàng đa cấp cả, như vậy chẳng khác gì 1 người bán cá chẩn đoán bệnh.

tui không có ý định bàn về vấn đề bán hàng đa cấp ở đây. Tuy nhiên, tui có thể cung cấp cho bạn 1 số thông tin. Tập đoàn Amway có mặt trên thế giới 50 năm, đóng lũy doanh thu 6tỷ USD hàng năm. hay bạn có thể tìm trên Google bà Mary Kay. Sáng lập ra tập đàon mỹ phẩm Mary Kay. Bạn sẽ biết, trên thế giới có bao nhiêu nước không có người sa sút về mặt nhận thức lẫn đạo đức để tổ chức cái đó..

Có lẽ VN chúng ta mới là nước có nhiều người sa sút về mặt nhận thức để không hiểu rõ vấn đề. Có lẽ vì thế mà kinh tế luôn đi sau các nước khác cũng là 1 nguyên nhân chăng.













Hiện tại các ngành Thuốc lá, Rượu Bia....ở VN vừa và đang đóng lũy doanh số cho quốc dân những con số khổng lồ.

Tuy nhiên sự đóng lũy đó là rất nhỏ bé so với những nguy hại mà những ngành trên gây nên cho sức khỏe người dân và bất ổn xã hội (đạo đức , dân trí ....)...Gọi đúng bản chất là tệ nạn xã hội.

và bạn có từng nghĩ đến điều này không vậy ?

Có lẽ vì không ai nghĩ tới điều này cho nên VN vẫn là nước đói nghèo, lạc hậu .?
 
Các chủ đề có liên quan khác

Các chủ đề có liên quan khác

Top