daigai

Well-Known Member
Bài văn mẫu cho các bạn trẻ tham khảo:


Mẹ đi thăm bà ngoại đã ba hôm chưa về. Ngôi nhà của ba bố con tưởng như trống trải hơn bao giờ hết. Bố đã đi nằm lúc 9 giờ tối. Em Thu học xong bài đã đi ngủ. Gần 10 giờ, em mới tắt đèn đi ngủ.

Tiếng xe máy đi lại càng về đêm càng thưa vắng. Điện đã về quê ba năm nay. Nhưng cảnh xóm làng về đêm vẫn êm đềm, thanh vắng , nhất là những đêm mùa thu.

Nửa đêm, em chợt tỉnh giấc. Có lẽ vì em nhớ mẹ. Chiều nay, bé Thu chỉ ăn một bát cơm. Khi em buông đũa, bố hỏi : “ Sao con ăn ít thế?”, nó bảo : “ Nhớ mẹ”. Cơn mưa thu về đêm nghe rì rầm…rì rầm…Khóm hoa quỳnh và cây trắc bách diệp nơi bờ tường như đang thì thào, thì thầm với giọt mưa thu. Khóm chuối xòe những bàn tay xanh màu cẩm thạch đón mưa; giọt mưa liên tiếp gõ vào tàu lá chuối tơ nghe rất rõ. Em cứ nằm thao thức trong màn lắng nghe dư âm mưa đêm nơi vườn quê. Mưa rơi, gió thổi làm lay động cành cam, cành quất. Âm thanh trầm đục, mơ hồ từ khóm lựu vọng đến, em cảm giác mấy trái lựu đang đung đưa trong màn đêm. Hương lựu, hương chanh, hương cam từ ngôi vườn dâng lên, tỏa ra như ướp lấy hồn em.

Tiếng đồng hồ báo thức nghe “ tích…tích” rất rõ. Tiếng chép miệng “ chắc chắc” của vợ chồng con thạch sung sau cánh tủ. Tiếng chó sủa xa xa. Em mơ màng…ngủ tiếp lúc nào không biết.

Một đêm mưa thu.
Lại một đêm nữa mẹ vắng nhà.

Hoàng Mĩ Ánh, Lớp 5A
Trường Tiểu học Phú Vang, Huế*
 

daigai

Well-Known Member
Bài nữa đây, tả con sông quê em

Sông Châu Giang

Sông Châu Giang làm cho cảnh sắc quê em thêm hữu tình, thơ mộng. Bốn mùa dòng sông trong xanh. Về mùa xuân, nước sông dâng đầy, trong xanh hơn, hiền hòa hơn. Nước xanh trong, xanh biếc lững lờ xanh màu xanh của lúa, cứ êm đềm trôi đi. Cỏ xanh mơn mởn, hương lúa ngạt ngào. Sông cứ chảy, cứ trôi, mát mẻ, thanh bình. Ngắm dòng sông trôi mà lòng lâng lâng kì lạ.

Bên tả ngạn là dãy núi Chúa, núi Vàng, núi Yên Ngựa nhấp nhô ẩn trong đêm trăng. Sông Châu Giang uốn mình theo dãy núi, có đoạn thắt lại, nước chảy ào ào. Bóng núi soi xuống dòng sông cùng những dải mây trắng, đi thuyền qua mới thấy vẻ đẹp sơn thủy hữu tình của quê hương.

Hữu ngạn sông Châu Giang có chùa Thằn Lằn, một cảnh đẹp nổi tiếng. Năm cây muỗm cổ thụ như bọc lấy ngôi chùa cổ kính, như che chở những tượng Phật La Hán sơn son thiếp vàng. Cạnh đấy là bãi pháo với bia đá khắc tên bảy liệt sĩ anh hùng bắn rơi máy bay và bắt sống giặc lái Mĩ như một chiến tích oai hùng sừng sững.

Cầu xưa bị giặc bm nay đã được bắt lại to đẹp. Ngày đêm , xe cộ, dòng người đi lại nườm nượp. Bãi sông có nhiều cò, vịt trời, con két…bơi lội, đi lại kiếm mồi. Thuyền chở rau, chở hàng hóa, thuyền câu ngược xuôi rộn ràng.

Sông Châu Giang là nguồn nước cho cả một vùng quê lúa bao la. Con sông như chở nặng bao ân tình đã bao đời nay. Chúng em đang lớn lên cùng dòng sông. Mỗi sáng mỗi chiều đi học về soi bóng xuống dòng sông xanh mà cảm giác lòng mình dạt dào yêu thương đối với dòng sông thơ ấu.

Nguyễn Thị Minh Hà, Lớp 5C
TrườngTiểu học Nho Quan, Ninh Bình*
 

daigai

Well-Known Member
Tả một dòng sông, hay một ngọn núi, một cảnh quan đẹp của quê hương em.

Bài đọc tham khảo

Sông Hương

Huế đẹp và thơ. Sông Hương là bài thơ trữ tình của Huế. Một nhạc sĩ đã hát lên lời ca :

“Nếu như chẳng có dòng Hương,
Câu thơ xứ Huế giữa đường đánh rơi….”

Điệu ca Nam Ai làm cho sông Hương thêm phần thơ mộng :

“ Nếu không có điệu Nam Ai,
Sông Hương thức suối đêm dài làm chi ?”

Bắt nguồn từ những khe suối Đông Trường Sơn mang theo chất ngọt và hương thơm của bạt ngàn rừng già, sông Hương mang màu xanh trong như lọc đổ về xuôi. Lượn qua chân núi Kim Phụng đổ về ngã ba Tuần, sông Hương hiền hòa đang rộng cánh tay ôm lấy Kinh thành Huế và những xóm làng trù mặt đáng yêu.

Kia là núi Ngọc Trản – điện Hòn Chén thờ mẫu thần Thiên Y A Na linh thiêng. Đây là bãi Nguyệt Biều, Lương Quán xanh rờn ngô, đậu; đồi Thiên Mụ với tiếng chuông chùa diệu huyền hòa cùng tiếng sóng Hương Giang lao xao. Những đêm trăng, tháp Phước Duyên ngẩn ngơ soi bóng xuống dòng sông xanh. Vượt qua Cồn Dã Viên, du khách xuôi đò đến Cồn Hến.

Rời Cồn Hến, một hòn đảo xanh mơ màng, sông Hương nhẹ trôi về xuôi giữa đôi bờ biếc xanh của vùng Vĩ Dạ qua ngã ba Sình…nhập vào phá Tam Giang. Chị và anh còn nhớ câu hò xứ Huế man mác nhớ thương? XIn khẽ đọc, khẽ ngâm thôi nhé!

“ Đò từ Đông Ba đò qua Đập Đá
Đò rời Vĩ Dạ xuôi ngã ba Sình
Lờ đờ bóng ngả trăng chênh
Nhớ câu Mái Đẩy nặng tình nước non…”

Những sớm mùa xuân, những chiều mùa hè, những đêm trăng mùa thu, hỡi ai xa gần có đến thăm Huế nhơ dừng bước trên cầu Tràng Tiền nhìn về núi Bạch Mã, núi Ngự Bình, ngó sang Gia Hội, Bao Vinh…mới cảm giác vẻ dịu dàng của “ tấm lụa mềm” cố đô.

Màu sắc trong xanh như ngọc bích long lanh, những con đò xuôi ngược, dọc ngang với điệu hò Mái Nhì, Mái Đẩy thiết tha, trầm lắng giữa đêm thanh, anh và chị sẽ thấy hồn mình chơi vơi với sông nước Hương Giang. Tà áo trắng của cô thiếu nữ Huế làm cho bài thơ sông Hương thêm man mác.

Trương Mỹ Ái, Lớp 5A
Trường Tiểu học Bao VInh, Huế*
 
Các chủ đề có liên quan khác

Các chủ đề có liên quan khác

Top