tctuvan

New Member
Có thể chọn ngay các nhân vật đã học như: Lạc Long Quân, Thánh Gióng, Sọ Dừa,… hay chọn một nhân vật mà em biết qua các phương tiện thông tin khác. Dưới đây là một dàn ý khái quát chung:

A. Mở bài.

- Giới thiệu về nhân vật mà em sẽ tả (tên nhân vật, nhân vật xuất hiện trong tác phẩm nào? Nhân vật có đặc điểm gì gây ấn tượng?…).
B. Thân bài.
- Miêu tả những nét khác thường về dáng của nhân vật đó? (lúc sinh ra, vóc dáng, sức mạnh,…).
- Miêu tả những hành động khác thường của nhân vật (diệt giặc, diệt yêu tinh, các hành động vướt quá sức của người thường,…).
- Nhận xét về nhân vật (đó là một người tốt hay xấu, nhân vật biểu tượng cho ước mơ gì hay cho điều gì mà con người mong muốn?).

C. Kết bài.

- Nhân vật mà em vừa miêu tả để lại trong em cảm xúc và ấn tượng gì?
- Từ nhân vật ấy, em mong ước điều gì hay rút ra được bài học gì cho bản thân.

Sưu tầm*



Sau đây là bài mẫu cho các bạn trẻ tham khảo:

Bài làm

Chỉ mới nghe cái tên con người này đã thấy nó khác lạ. Thà rằng cứ gọi là Kenh hay Càng thì dễ lọt tai, nhưng đằng này, anh ta lại tên là Quyềnh, Chu Văn Quyềnh. Đọc cái tên này, chắc chắn các bạn phải uốn éo, phải vặn mồm đúng không nào? Cái tên lạ chỉ một phần thôi, chứ còn ngoại hình, hành động của anh ta mới lạ tới mười phần. Neu bạn chỉ gặp anh ta một lần thôi, chắc chắn bạn sẽ còn nhớ mãi.
Quy ềnh sinh ra và lớn lên ở mảnh đất Giếng Chùa, một vùng quê nghèo. Quy ềnh có thân hình cao lớn, thô đậm, đầy chất bụi đời. Bộ quần áo Quyềnh mặc đã bạc phếch. Ống quần, ngực áo, bên sườn, đằng trước, đằng sau, chi chít chằng chịt những túi là túi. Nghe nói đây là bộ Quyềnh giữ làm kỉ niệm thời gian Quyềnh đi đào vàng ở tận đâu Hòa Bình hay Lào Cai, Yên Bái gì đóể Bộ quần áo lúc nào cũng nhàu nát, lại ít được giặt bằng xà phòng mà chủ yếu bằng nước ao, nước giếng nền màu cứ xám xịt lại. Cái màu này dường như phù họp vói màu da ngăm ngăm của Quyềnh nên Quyềnh có vẻ thích thú lắm. Quyềnh tính hay la cà, bạ đâu ngồi đấy, vì thế bộ quần áo đã loang lỗ nay lại càng loang lỗ thêm. Ấy thế mà, ít khi Quy ềnh rời nó.
Quyềnh dương dương tự đăc vì cả cái làng Giếng Chùa này chang có đứa nào có bộ quần áo giống mình. Đe tôn thêm cái vẻ từng trải ở cái tuổi ba mươi của mình, Quy ềnh đội mũ cũng khác kiểu. Tròi nắng hay mưa, sáng hay tối, lúc nào Quyềnh cũng xùm xụp cái mũi cối to đùng, nặng trịch trên đầu. Mà Quyềnh có đội ngay ngắn đâu, nó cứ lệch hắn về một bên lại sụp xuống tận nửa mặt, nhìn thấy đã ngứa mắtể Dân Giếng Chùa đồn rằng đầu Quyềnh đã rụng hết tóc khi Quyềnh đi đào vàng nên về làng, cái đầu trọc lốc nên anh ta chang muốn mọi người biết điều đó. Lời bàn tán ấy đúng sai thế nào, chỉ có Quyềnh mới biết.
Nhìn Quyềnh, dân Giếng Chùa thấy cái gì cũng nhâng nháo. Nhâng nháo từ kiểu ăn mặc, nhâng nháo trong cách đội mũ, đến nhâng nháo trên cả khuôn mặt. Đôi mắt lúc nào cũng đỏ ngầu như hai miếng tiết. Hai thái dương giật giật liên hồi như Quyềnh đang nhai cái gì trong mồm chưa nuốt được. Cái trán dô hẳn ra, lồi lên, lúc nào cũng lấm tấm mồ hôi và nhờn nhờn như vừa bị ai quệt mỡ. Tất cả những cái đó họp lại trên khuôn mặt đã khiến cho Quyềnh lúc nào cũng như đang bực tức điều gì, dù rằng lúc đó Quyềnh chang gây chuyện với ai. Dân Giếng Chùa ai cũng ngại gặp Quyềnh.
Cái thân hình xăm trố đầy người của Quyềnh mới càng ngang ngược hon. Trên mình Quyềnh đầy những hình thù quái dị. Đây là cái đầu hố, kia là hình rồng phượng, tất cả cứ như chằng chịt trên ngực, chang theo một trật tự nào cả. Những hình này đâu chỉ có trên ngực mà suốt dọc hai cánh tay, chỗ nào cũng thấy loang lố. Nhiều người đoán rằng những hình này chắc Quy ềnh được các chiến hữu đào vàng vụng tay xăm cho.
Cùng cái ngoại hình khác đời ấy, tính tình của Quyềnh cũng chẳng bình thường chút nào. Quy ềnh là người nóng tính, lại hay tức giận nên mặt mũi Quyềnh lúc nào cũng đỏ phừng phừng như vừa uống rượu. Chả thế mà, Quy ềnh uống rượu hay không đố ai biết được. Lúc nào Quy ềnh cũng đi liêu xiêu như sắp ngã. Người thì bảo đó là vì Quyềnh say, người khác lại quả quyết vì sau khi đi đào vàng về Quyềnh đã kiệt sức, đi không vững nữa. Lúc giận dữ điều gì, mắt Quyềnh long lên sòng sọc, thái dương giật liên hồi. Khi ấy chỉ cần ai chạm đến Quyềnh, thậm chí chỉ nói bóng, nói gió về Quyềnh, ắt sẽ có chuyện ngay. Nhung cũng có lúc, trông Quyềnh có vẻ rất hiền lành. Đó là khi Quyềnh ăn hay Quyềnh ngủ.
Người ta bảo Quyềnh cũng là người biết giữ lòi, biết trọng nghĩa. Quyềnh đã hứa với ai điều gì, Quyềnh sẽ làm bằng được. Nghe lời Thank của họ, Quyềnh chỉ cười hềnh hệchẵ Đã có lần, lang thang trên đê, gặp một cô gái đang bị bọn đầu gấu trêu chọc, Quy ềnh ra tayễ Trông cái dáng bụi và giọng quát Ồm Ồm của Quyềnh, cả bọn bạt vía, bỏ chạy tán loạn. Quyềnh đỡ cô gái dậy, dựng xe cho cô và trông chừng cho tới khi cô đi khuất hắn.
Nói đến Chu Văn Quyềnh, không phải dân xóm Giếng Chùa mà cả dân những vùng lân cận đều biết. Họ không phải chỉ biết mà còn thêu dệt nên nhiều chi tiết li kì về Quyềnh. Nào là Quyềnh biết võ, nào là Quyềnh đêm nào cũng ra sông bơi hay ngủ đêm dưới gốc đa, gốc gạo đầu làng. Nghe chuyện này, bọn trẻ con chúng tui đứa nào đứa nấy rợn tóc gáy. Không hiếu những chuyện ấy về Quyềnh có thật đến chừng nào? Điều này chỉ có Quyềnh mới biết, phải không các bạn?
(Nguyễn Quang Ninh - Những bài làm văn tự sự và miêu tả 6 -
NXB GD, 2005)
 
Các chủ đề có liên quan khác

Các chủ đề có liên quan khác

Top