Em nhớ anh khi phố vừa lên đèn

Phố rất rộng lớn những ngả dài xao xác

Trăng cuối tháng mỏng manh như sợi bạc

Một cọng mây hờ hững vắt ngang trời



Có thể nào..nỗi nhớ cứ đầy vơi

Đêm cố ngủ mà lòng vẫn thức

Một vì sao cuối trời xa cháy rực

Lẻ loi buồn nơi ấy không em



Em yêu anh nỗi nhớ cứ đầy lên

Buồn vui khóc ..hồn nghiêng về một hướng

Xin tình yêu đừng là mộng tưởng

Để em trở về nguyên vẹn tình anh !!!





(Sưu tầm)
 

Scandleah

New Member
Chẳng thể nào bay đến được với nhau

Cho dù mình yêu nhau đến mấy

Ở xa anh lúc nào em cũng thấy

Trong lòng mình một khoảng trống mênh mang



Thành phố mùa này gió xe lạnh về đêm.

Một mình em bơ vơ nơi phố vắng

Một mình em với nỗi buồn thầm lặng

Gió thổi rất nhiều làm sống mũi cay cay



Đừng đến gió ơi, mình sẽ lạnh lắm thay

Sẽ lạnh lắm vì anh không bên cạnh

Em thèm một vòng tay xiết mạnh

Một nụ hôn dài bất tận đến hôm sau



Chẳng bao giờ anh về với em đâu

Không phải bởi ngăn sông cách núi

Không phải bởi tình yêu em tàn lụi

Mà bởi vì em nhỏ bé mong manh



Mà bởi vì bầu trời rất xanh

Bởi những điều em làm sao hiểu nổi

Dù tim em có thiết tha thầm gọi

Thì bóng hình anh vẫn mãi ở nơi xa



Trái tim em vẫn chẳng được vỡ òa

Vẫn chẳng được mềm đi trong vòng tay xiết chặt

Vẫn chẳng được dập dồn hôn lên môi, lên mắt

Vẫn chẳng bao giờ được sưởi ấm bởi anh



Bởi vì bầu trời xanh đến là xanh

Bởi những điều em làm sao hiểu nổi

Làn môi em vẫn cháy hồng thầm gọi.

..tên anh...





 

kan8184

New Member
Em chông chênh giữa hai miềng Sáng - Tối

Nhớ và Quên nhức nhối mỗi đêm về

Bao người đi qua, để lại những cơn mê...

Tay chới với, lời thề nào sau cuối?





Em từng tiếc thương một thời (gian) đắm đuối

Rồi cũng ngỡ ngàng, chỉ là hạt muối giữa đại dương

Hãy nói với em, đâu là mộng bình thường.

Để tỉnh giấc, vẫn nghe lòng hạnh phúc?





Mùa thu xưa lối về vàng hoa Cúc.

Rồi cũng tàn sau cơn gió mùa sang

Có lẽ nào thu vừa sang ngang.

Và hoa Cúc vẫn úa tàn như ngày cũ?





Nhớ và Quên, chẳng vỗ đầy giấc ngủ.

Nên mảnh trăng gầy cứ khát một liềm trăng.

Người nói với lòng bằng muôn nỗi ăn năn.

Sẽ trân trọng cho lời yêu lần sau cuối...





Nhớ và Quên, có bao giờ tàn lụi ?

Khi Ngân Hà vẫn hát khúc chia xa.

Chuyện Chức Ngưu sao mãi vẫn chưa già.

Em thổn thức trông hoài cầu Ô Thước...



Nhớ và Quên, như bao điều Mất - Được.

Trăn trở bao lần muôn nỗi Riêng - Chung.

Người sống cùng em trong sâu thẳm tận cùng.

Gần nhau lắm, nhưng xa tầm tay với..!





Nhớ và Quên, như mưa miền nhiệt đới.

Tháng 6 dầm dề, tháng 7 những mùa ngâu.

Em sợ rồi sau bao chuyện bể dâu.

Ta lạc lối, hỏi "đâu người tri kỷ"?





Nhớ và Quên, đắm chìm trong mộng mị.

Người khẽ đi - về nơi hạnh phúc mong manh.

Em cứ trông về một khoảng trời xanh.

Để Quên - Nhớ, nhòe trên mi rất nhẹ...





Nhớ và Quên, rồi sẽ trôi rất lẹ.

Khi thời (gian) gian, lặng lẽ xóa yêu thương
 

spucsuct_218

New Member
Đến một ngày gió bỗng hận mây

Xua mây đi khắp chân trời góc bể

Mây chỉ buồn rồi lặng thinh không nói

Để đêm về lặng lẽ hoá thành mưa
 

Fagan

New Member
Giọt mưa buồn rơi vào lòng nỗi nhớ

Nhớ về Người lòng nhớ mãi khôn nguôi

Tình xa chưa, sao trống vắng, rã rời ???

Em vẫn đó cho ta hoài mơ mộng



Mưa vẫn rơi theo từng cơn gió lộng

Chỉ mình anh, tiếng nhè nhẹ mưa rơi

Dấu chân xưa như mờ xoá đi rồi

Vòng tay ấm ai dìu em chung bước



Giọt mưa rơi nghe tim lòng đẫm ướt

Khóc vơi đầy bao tiếc nhớ thời (gian) gian

Mộng đang xây sao vừa vội tan tành

Giọt mưa mãi, ta mơ tìm chút nắng



Chiều hôm nay, mình anh trên phố vắng

Lòng u hoài cho mắt lệ vương cay

Mưa vẫn rơi gợi niềm nhớ đâu đây ???

Người còn nhớ hay quên rồi dĩ vãng ???



Mưa cuối phố mang từng cơn gió lạnh

Nắng vô tình nên chẳng ghé thăm tui

Giọt mưa rơi hay nước mắt mặn môi

Tình vừa đến mang chi niềm cay đắng???
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top