Aronos

New Member
Bài Thơ Tặng Thầy


Con sững sờ sao thầy lại ra đi ?


Khi chúng con không hề muốn vậy .


Sao thầy lại nói lời chia ly ?


Khi lòng con không nghĩ chuyện phân kỳ.


Vào phút chót của giờ học cuối


- "Các con yên nghe thầy nói vài lời".


Con tự hỏi có điều gì vậy nhỉ ?


Mà trông thầy thoáng nét trầm tư .


Và giọng thầy cất lên như tất cả khi,


Nhưng hơn nữa, có gì như trầm lắng.


- "Thầy chuyển công tác..." con nghe lòng chết lặng


- "... Ráng học hành cho giỏi, cho ngoan"


Lời thầy khuyên thấm đượm giữa lòng con,


Và con sẽ mang theo suốt tháng ngày còn lại .


Rồi từ đây - ngày sau - và mãi mãi


Con không còn nghe thầy giảng như xưa


Con nghe lòng vừa phủ một mùa mưa ...





Thầy bước đi như bao lần ra cửa .


Để lại trong con khoảng trống vô bờ.


Thế là hết ! Con khát khao bao lần nữa


Được thấy thầy lên lớp giảng văn thơ


Và mai sau - mai sau không bao giờ


Con có thể quên lời thầy nói


Giữa phút cuối cùng, trong tiếng trống trường tan.
 
Con về trường cũ thầy ơi

Nắng vàng chiếu lá, ngập trời phượng bay

Mơn man khẽ chạm bàn tay

Bảng đen còn đó, mà thầy nay đâu?...

Sân trường im lặng một màu

Con khao khát được nghe câu nói nào

Công thầy to lớn xiết bao

Cho con khôn lớn bay vào tương lai...



(Nhớ về thầy Trịnh Đức Lăng)

 

Các chủ đề có liên quan khác

Top