kiepcodon228

New Member
MƯA XUÂN LẠI BAY



(Chử Văn Long)





Mưa xuân phơi phới lại bay

Hoa xoan lại rụng vơi đầy nghõ quê

Cho tui trở lại hội hè

Áo che mưa bụi đi về cùng ai



Thời gian đâu kể ngắn dài

Đã say thì đắm một đời với thơ

Vẫn còn lắm mộng nhiều mơ

Nhớ thương thì vẫn ngẩn ngơ sớm chiều



Tình yêu muôn thuở chẳng nghèo

Tước đay se võng nhuộm điều cứ mơ

Cứ như người xửa người xưa

Em nhan sắc thế nên giờ tui say.







MỘT NỬA



(Trần Sĩ Tuấn)





Em hẹn mà em không tới

Bài thơ một nửa trên bàn

Em hẹn mà em không tới

Gió trời cứ thổi miên man.



Biết giấu vào đâu nỗi nhớ

Cánh cửa phòng anh khép hờ

một nửa bài thơ dang dở

Biết bao giờ mới làm xong!



Bao nhiêu những nỗi chờ mong

Anh giấu vào trong trống vắng

Bao nhiêu là ngọn gió trời

Cứ thổi vào trong im lặng!





 

haudau_92

New Member
Miếng trầu ai



●BS. PHAN HỮU CƯỜNG





Sương buông sông Đuống xa mờ

Nghe câu quan họ sững sờ lòng tui

Miếng trầu ai, thắm làn môi

Năm canh Quán Dốc bồi hồi ấp e

Theo chân em đến với quê

Nhặt câu quan họ đem về thành thơ

Để rồi năm đợi mười chờ

Hội Lim năm tới hết mơ gặp người

Bây giờ em vừa có nơi

Để cho lẻ bóng xa vời lòng anh

Cành sương nặng trĩu năm canh

Hội tan chào bạn thôi đành kiếp sau!













MÁI TÓC LỆCH

(Nguyễn Đức Mẫn)

Xưa em để mái tóc dài

Bây giờ tóc lệch thành hai nếp mờ.

Một bên sợi mỏng lơ thơ

Một bên thả mượt như vờ ngủ quên

Thoạt nhìn thấy bóng dáng em

Sao mà lạ lạ quen quen thế này?

Ai làm tóc gió thôi bay

Để cho khóe mắt, đuôi mày xô nghiêng



Nụ cười giờ cũng chung chiêng

Còn đâu suối tóc của riêng một thời.

tui về gom lọn tóc rơi

Ủ trong đáy mắt một thời (gian) thầm yêu./.

 

Ma_nu

New Member
Màu hoa thương nhớ

(kim Hoa)

Mỗi khi ngàn phượng buông cành lá

Theo gió nghiêng nghiêng xuống vệ đường

tui thấy lòng tui buồn nhớ lạ

Sân trường cổng khép kỷ niệm vương.

Ồ nhỉ! ngày xưa cũng độ này

Sân trường tan tác lá hoa bay

Tung tăng tui đón hoa hồng thắm

Anh nhé: trao anh ánh mắt say.

Thế rồi thấm thắt mấy mùa qua

Năm tháng cho tui nét mặn mà

Tan học đi về chung lối nhỏ

Vui đùa nào biết chuyện phôi pha.

Rồi những mùa hè phượng trổ bông

tui nghe nhung nhớ dậy trong lòng

nhìn màu hoa cũ tui thầm hỏi

Anh hỡi! Bên nàng hạnh phúc không?





LỜI GIÃ BẠN

(Vương Trọng)

Dây trầu quấn quýt thân cau

Một vườn tay bí, tay bầu kết thân

Tơ hồng níu ngọn cúc tần

Người ơi sao nỡ rời chân, hỡi người ?



Miếng trầu vừa ấm hơi vôi

Bài ca đang lúc làn môi ngọt ngào

Lời tình chưa nhận, chưa trao

Con thuyền quay mũi được sao hỡi thuyền?

Mong manh cái mối tơ duyên

Năm mưa, tháng nắng có bền được không

Mai buồn ra nghõ đứng trông

Leo lên Quan Dốc chỉ mong gặp người.

Ô cầm héo giữa tay tôi

Lệch xô khăn xếp, rã rời bàn chân

Thuyền đi thuyền khuất mờ dần

Chỉ còn sắc nón ba tầm ánh lên.







 
TỰ SỰ...



Xa, gần đo cánh chim bay

Tình yêu nhận phía... lòng tay chạm vào



Xuân về nhận cánh én chao

Heo may, se lạnh, giấu vào áo em



Nỗi niềm trút cả vào đêm

Ngọt bùi chát đắng nằm bên... không người



Đánh rơi tiếng vạc giữa trời

Tình yêu thường nói: những lời... trống không





Dắt dây câu chuyện đi vòng

Bốn mùa Xuân – Hạ - Thu – Đông bay vèo

Sáng nay nghe tiếng chuông reo

Ta đi gom nhặt những điều vu vơ

Trời xuân giăng lớp sương mờ

Vết thương chém lén… đến giờ còn đau

Bạn bè phiêu bạt nơi đâu

Kẻ gian thường nấp… phía sau lưng mình

Lẽ đời, trong đục, nhục vinh

Nào ai tách bạch, phân minh rõ ràng

Phút giây chạm mặt bẽ bàng

Người khôn kẻ dại… chung bàn tiệc vui

Sượng sùng, ly rượu cưa đôi

Đắng lòng vấp phải… những lời đẩy đưa

Bình nghiêng, đũa lệch, chén xô

Xoay chừng ly rượu… có chừa ai đâu

… Em và anh nép vào nhau

Vui xuân khỏa lấp… nỗi đau riêng mình

Biết cho, biết nhận, biết dành…

Chung, riêng hai đứa hợp thành lứa đôi

Đốt lòng em, cháy lòng tôi

Ta như đốm lửa cháy trời thăng thiên.



(Phi Long)



 

no_impos

New Member
Nón lá nghiêng che



(Kim Hoa)





Nửa vành nón lá nghiêng che

Giữa trưa cháy bỏng... Nắng e thẹn nhìn

Qua cầu còn dáng em xinh

Chút duyên rớt lại cho nghìn mắt trông

Mệt nhoài sau buổi chợ đông

Nắng! Đưa tay nóng - xoa hồng má em

Đã quen chân cứng, đá mềm

Đường dài trưa nặng bước thêm nhọc nhằn

Đưa vai... gánh cả phong trần

Nắng - mưa từng vừa bao lần trải qua

Hương dù nhạt, sắc có nhòa

Vẫn vành nón ấy vui ca giữa đời!
 

Shan

New Member
Qua đèo mẹ bồng con



(Lam Giang)





Đỉnh đèo mẹ đứng bồng con

Chuyện xưa còn đọng nỗi buồn chơi vơi

Ở đâu hóa đá kiếp người

Lệ đau cũng thấm cõi đời ta qua

Đất gần mà biển thì xa

Muôn vàn con sóng vỗ nhòa lòng nhau

tui người trần tục đến sau

Nhìn lên vách đá lại rầu rĩ thương

Chuyện tình sao lắm tai ương

Nửa vương cát bụi, nửa đường trầm luân

Nắng mưa thân phận dãi dầm

Vọng phu còn mãi phong trần ngàn năm

Câu thơ tui rút ruột tằm

Có vơi bể khổ sâu trầm người ơi!
 

nh03m_ko0l

New Member
Hà Nội ba sáu phố phường...

(HÒNG THANH QUANG)

Cập nhật lúc 13:01, Thứ hai, 17/01/2011 (GMT+7)













Hà Nội ba sáu phố phường

Ðể ta đi những nẻo đường khác nhau

Nửa đời có ngắn gì đâu

Sông Hồng cứ chảy nông sâu lạc phần





Thuở tim tui vẫn còn xuân

Thanh tân em vừa ân cần với ai

Khi hồn em rất ban mai

Riêng tui mộng mị canh dài buồn tênh

Những ngày sáu bảy lênh đênh

Thuyền em vừa cứ nổi nênh lạ dòng

Cũng nhiều nhớ cũng nhiều mong

Nhưng ta nào có trao lòng cho ta

Hàng Ðào - Dốc Bưởi bao xa

Bàn chân không mỏi lại qua nửa đời

Ðã vui khi thấy ai cười

Ðã từng khóc trước những lời chia tay

Thế mà chỉ tới hôm nay

Bỗng dưng lá rụng lại bay giữa trời

Em như cơn gió vô hồi

Thổi trong anh những rối bời sáng trong

Phường dù chật phố dù đông

Nhưng tui lại thấy mênh mông nỗi niềm

Khi ta vừa mệt kiếm tìm

Ơn giời run rủi cho em gặp mình...
 
Thời gian của trăng



Cập nhật lúc 13:01, Thứ hai, 17/01/2011 (GMT+7)













Lần tay mở áo đêm ra

Trăng nhu nhú sángcoi nhưtrăng non

Ðặt môi lên đỉnh trăng tròn

Ðể hư vô biết ta còn chiêm bao





Trăng đầy đặn - trăng hư hao

Tuổi trăng lồ lộ trong dào dạt đêm

Mở rằm - trăng đến rước em

Con thuyền vô định ngủ quên bên trời

Ta là ngọn gió mải chơi

Hái trăng đem rải khắp đồi núi xa

Những sông không bóng thuyền qua

Mượn trăng, ta đón em ra sông này

Những rừng trụi lá không cây

Em gieo trăng xuống cho đầy ắp trăng

Một mai trăng mọc thành măng

Ðể sông gặp núi để giăng gió còn

Biển ngoài kia sóng vừa mòn

Mà anh vẫn sóng đang còn hư vô

Trăng ngoài kia vừa san hô

Mà trăng anh vẫn còn mờ mịt trăng

Cát ngoài kia vừa vĩnh hằng

Mà anh vẫn cát đang dằng dặc xe

Suốt đêm sóng biển nằm nghe

Chuyện trăng và cát... kể đi dã tràng.









NGUYỄN VIỆT CHIẾN
 
Làm thơ

(Trương nam Chi)



Em ngồi ghép chữ thành thơ

Đặt niềm khao khát lên bờ môi ai

Gởi theo gió nụ hôn dài

Đem thương nhớ dệt lâu đài tương tư...

Em ngồi vẽ giấc mộng du

Nghe xao xác tiếng lá thu bên thềm

Nghe làn hơi ấm dịu êm

Là khi anh đến bên em, thật gần...
 

buomtrang6988

New Member
Phụ nữ

Nếu người phụ nữ không nồng cháy

Làm sao ta có lửa xông pha

Nếu người phụ nữ không rực lửa

Thì bếp nhà ta tàn lụi tự bao giờ!

PHÚC YÊN Tranh: KIM PHIẾN

Ký ức quê nhà

Tuổi thơ trôi với bóng chiều

Khát khao lồng lộng cánh diều buông lơi

Thấm vào trắng giấc chơi vơi

Ngẩn ngơ lạc giữa bời bời nhớ thương



Tiếng chim chanh chỏi góc vườn

Lắng nghe cá quẫy dưới mương trưa hè

Khẽ khàng gió động bụi tre

Mái chèo khua nước ụ ghe ai về

Cỏ bùn dính gót chân quê

Lúa non ươm cả đường đê qua làng

Gập ghềnh cầu khỉ vắt ngang

Cuộn tròn khói bếp bàng hoàng trong mơ.

THANH YẾN
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top