thienthanh202

New Member
"Vì một môi trường xanh - sạch - đẹp"

Môi trường sống đang là sự quan tâm mang tính toàn cầu. Ô nhiễm môi trường và những tác hại của nó đối với cuộc sống ngày càng nặng nề hơn. Do đó chuyện bảo vệ môi trường xanh – sạch – đẹp là nhiệm vụ của tất cả tất cả người.

Ai cũng biết rằng môi trường có một ý nghĩa to lớn và vô cùng quan trọng. Môi trường là không khí, là thức ăn, là sự cân bằng sinh thái đảm bảo cho sự sống của con người. Môi trường quen thuộc và gần gũi với chúng ta như những người bạn thân thiết không thể thiếu được trong cuộc đời. Thế nhưng vì lợi ích trước mắt, con người vừa đối xử tàn tệ với môi trường, thậm chí cố tình hủy hoại môi trường mà không biết rằng làm như vậy là tự hủy hoại cuộc sống của chính mình.

Chặt phá rừng, vứt rác bừa bãi, xả nước thải, rác thải công nghề không đúng quy định của các nhà máy, xí nghiệp… là những nguyên nhân gây ô nhiễm môi trường nghiêm trọng, ảnh hưởng trực tiếp tới đời sống của con người. Khí hậu Trái Đất đang nóng dần lên một cách bất thường và càng ngày càng khắc nghiệt hơn là nguyên nhân dẫn tới những thiên tai như giông bão, sóng thần, lở núi, lũ quét, lũ bùn, hạn hán… ngày càng dồn dập xảy ra trên khắp thế giới, để lại những tác hại ghê gớm khôn lường về của cải và tính mạng. Đó là một thực tế đáng sợ mà ai ai cũng biết qua các phương tiện truyền thống hiện đại.

Nhân loại phải làm gì đây để cứu lấy môi trường ?. Có rất nhiều giải pháp song vấn đề hàng đầu vẫn là giáo dục tuyên truyền nâng cao nhận thức về tầm quan trọng của môi trường sống và ý thức trách nhiệm của mỗi công dân trước cộng đồng. Trước hết, chúng ta phải giữ gìn môi trường sống xung quanh cho sạch sẽ, không vứt rác ra đường, ra những nơi công cộng. Điều này nhỏ nhưng không dễ, phải luyện thành ý thức tự giác thường xuyên. Các nhà máy, xí nghề phải được di dời ra xa khu dân cư. Việc xả khói thải, nước thải, chất thải phải được kiểm tra thường xuyên, liên tục theo quy định. Nếu nhà máy, xí nghề nào cố tình vi phạm thì Nhà nước phải xử phạt thật nặng, thậm chí rút giấy phép hoạt động hay truy tố trước pháp luật. Bên cạnh chuyện nghiêm cấm chặt phá rừng là chuyện trồng cây gây rừng phải được làm thường xuyên, liên tục để phủ xanh đất trống đồi trọc, duy trì lá phổi xanh cho Trái Đất, tạo sự cân bằng sinh thái cho môi trường.

Trong trường học, học sinh các cấp phải được giáo dục về ý thức bảo vệ môi trường sống thông qua các hình thức như tham gia các kì thi tìm hiểu môi trường, tham gia đội tình nguyện bảo vệ môi trường… để có được những hiểu biết cơ bản và từ đó tự giác lũy phần tạo ra môi trường sống xanh – sạch – đẹp.

Bảo vệ môi trường sống không phải là nhiệm vụ của riêng ai. Nhà nước cần tăng cường đội ngũ kiểm tra, giám sát thường xuyên ở những nơi công cộng, những khu công nghề để nhắc nhở, ngăn chặn kịp thời (gian) các hành vi, hiện tượng phá hoại môi trường. Nếu cá nhân hay tập thể nào cố tình vi phạm thì sẽ có những biện pháp xử phạt KẾT đáng tùy theo mức độ nặng nhẹ. Môi trường sống bị ô nhiễm nghiêm trọng vừa và đang đưa ra những lời thông báo dữ dội đối với loài người. Hãy bảo vệ môi trường sống như bảo vệ cuộc sống của chính chúng ta !.

Bài viết sưu tầm từ
viết một bài phóng sự ngắn mang tính thời sự, một vấn đề hay hiện tượng mà dư luận quan tâm, ví dụ môi trường sống, nạn cờ bạc, hủ tục mê tín ở địa phương

xem thêm
Một số bài nghị luận về môi trường
 

greenagervn

New Member
"Vì một môi trường xanh - sạch - đẹp"



Ngày này, khi xã hội ngày càng phát triển thì vấn đề MT vừa và đang ngày càng trở nên quan trọng hơn, nó làm ảnh hưởng tới cuộc sống và sức khỏe con người. Trên các phương tiện thông tin đại chúng hằng ngày, chúng ta có thể dễ dàng bắt gặp những hình ảnh, những thông tin về chuyện MT bị ô nhiễm. Bất chấp những lời kêu gọi bv MT, tình trạng ô nhiễm càng lúc càng trở nên trầm trọng. Vì vậy, chúng ta phải đấu tranh và cùng nhau hành động để bv MT sống của chúng ta.



MT rất cần thiết cho cuộc sống của con ng`. MT c. cấp cho con ng` những dk để sống như hít thở, ăn, ở…..Nếu không có những dk đó con ng` không thể sống, tồn tại và phát triển dc. Khi sống, làm chuyện và học tập trong MT tốt, bầu kk mát mẽ trong lành… thì chúng ta sẽ cảm giác dễ chịu và hưng phấn hơn, giúp ta hiểu sâu và tiếp thu rộng lớn hơn những vấn đề nan giải, đồng thời (gian) giúp chúng ta thư giản và thoải mái hơn sau những giở LD, học tập thật mệt mỏi, đầy căng thẳng và vất vả…..



Nhưng có thể nói hiện nay con người đang dần dần tự cướp đi sự sống của mình. Để phát triển KT, để thỏa mãn lòng tham vô đáy của mình, con ng` chặt fa’ cây rừng bừa bãi lấy đi bầu kk trong lành và MT xanh của tất cả chúng ta, làm cho MT bị ô nhiễm nặng và lũ lụt tràn về; đồng thời (gian) họ còn đào k/s dưới lòng đất; chặn dòng nước để làm thùy điện; xả khí thải vào MT tạo thành những lớp mây bụi đầy trời và hơn thế nữa những chất thải ấy sẽ làm thủng tằng ozon, gây ra những trận mưa axit làm chết cây cối, ăn mòn các c. trình x. dựng……Nếu cứ để tình trạng ô nhiễm kk này tiếp diễn thì sẽ gây ra hiệu ứng nhà kính làm cho khí hậu TĐ nóng lên, khí hậu toàn cầu biến đổi……… Đồng thời, nước thải CN, sinh hoạt của con ng`, phân bón, thuốc trừ sâu….trên những cánh đồng chảy ra các dòng sông làm ô nhiễm các nguồn nước và nhìu ng` đang uống nc’ từ các nơi đó, mặc # còn gây ô nhiễm MT đất làm cho bệnh tật ngày càng phát sinh nhìu hơn……

Tất cả là do sự thiếu ý thức nghiêm trọng của nhiều ng` dân. Nhiều người nghĩ rằng những chuyện mình làm là quá nhỏ bé, không đủ để làm hại môi trường. Một số người khác lại cho rằng chuyện bảo vệ môi trường là trách nhiệm của nhà nước, của chính quyền mà không phải là của mình. Số khác lại nghĩ rằng chuyện môi trường vừa bị ô nhiễm thì có làm gì đi chăng nữa cũng không đáng kể, và chuyện ô nhiễm môi trường cũng không ảnh hưởng gì tới mình nhiều...Một số nguyên nhân khác gây ra ô nhiễm môi trường chính là sự thiếu trách nhiệm của các doanh nghiệp. Do đặt nặng mục tiêu tối đa hóa lợi nhuận, không ít doanh nghề đã vi phạm quy trình khai thác, lũy phần đáng kể gây ô nhiễm môi trường. Bên cạnh đó, chính sự chưa chặt chẽ trong chuyện quản lý bảo vệ môi trường của nhà nước cũng vừa tiếp tay cho các hành vi phá hoại môi trường tiếp diễn; do tốc độ CN hóa và đô thị hóa khá nhanh …….Còn nhìu nguyên nhân # nữa nhưng không ai # chính con ng` vừa và đang tự hủy diệt chính MT sống của chính mình.



Môi trường bị ô nhiễm chủ yếu do con người gây ra. Mỗi người vừa vô tình hay vô ý làm cho môi trường sống của chúng ta ngày một ô nhiễm. Để đảm bảo sự phát triển bền vững, con người nên phải sống thân thiện với môi trường, giữ gìn, bảo vệ môi trường trong sạch.



Chúng ta đều biết rằng chuyện bảo vệ môi trường không phải là một nhiệm vụ hay một “công trình” mà đó là ý thức trách nhiệm của từng người, từng cá nhân trên trái đất. Mỗi chúng ta phải biết tự giữ gìn nguồn sống của chính mình. Muốn vậy, chúng ta phải ý thức được trách nhiệm bảo vệ môi trường, củng chính là bảo vệ sự sống của chúng ta.



Các loại rác thải phải được sử lí kĩ càng, không nên vứt rác bừa bãi làm ô nhiểm bầu không khí và mất vẽ mĩ quan. Đồng thời (gian) các trung tâm nhà máy, xí nghiệp, các khu CN và cụm CN.… phải tăng cường cấc biện pháp xử lí khí thải trước khi đưa trực tiếp vào môi trường, có vậy mới làm giảm thiểu luồn khí độc có nguy cơ lấy đi sức khỏe và tính mạng con người. Kế đó, mỗi chúng ta từng cá nhân phải có ý thức trồng nhiều cây xanh, lũy phần làm cho không khí trong lành và tăng vẽ mĩ quan cho đất nược. Các cấp chính quyền phải tăng cường tuyên truyền, giáo dục, nếu cao ý thức bảo vệ môi trường của người dân.



Chúng ta nên phải tiếp tục công cuộc bảo vệ và làm sạch môi trường bằng những biện pháp tốt hơn, thiết thực hơn. phải có các hình thức xử phạt thật nặng và nghiêm minh đối với các cá nhân, tổ chức, cơ quan có hành vi phá hoại môi trường, làm ảnh hưởng tới cuộc sống của người dân. Bên cạnh đó, chúng ta cần tổ chức những buổi giao lưu bàn về vấn đề môi trường tại các đơn vị hành chính cấp phường, xã...Đưa những bài viết rõ hơn hơn về môi trường trong các sách giáo khoa ngay từ cấp tiểu học, giúp học sinh có thái độ và cái nhìn đúng đắn về môi trường và những hậu quả của chuyện phá hoại môi trường, từ đó giúp các em biết yêu và bảo vệ môi trường mình đang sống. Một cách khác để giúp bảo vệ môi trường là phát động thường xuyên hơn những phong trào tình nguyện như bảo vệ môi trường khu dân cư, dọn rác ở các khu vực công cộng, làm sạch bãi biển...



không những thế, hàng năm cứ vào ngày 5/6 thì tất cả ng` dân và chính phủ các nước trên TG đều tổ chức các hđ nhằm cải thiện MT vào ngày này, ngày “ MT TG”. Mỗi năm lại có 1 chủ đề riêng nào đó làm trọng tâm chính cho các hoạt động môi trường trong năm, năm 2009 chủ đề ngày “MT TG” là: “Trái Đất cần chúng ta! Hãy liên kết chống lại biến đổi khí hậu”. không fai chỉ vào ngày này chúng ta mới hành động mà chúng ta fai cùng nhau hành động tất cả lúc tất cả nơi. Chúng ta còn fai hạn chế sd bao nilon để bao gói tp; không săn bắt các đv hoang dã đặc biệt là các loài đang có nguy cơ tuyệt cú chủng; bỏ rác đúng nơi quy định; không nên lạm dụng thuốc bv thực vật wa’ nhìu; tái chế rác thải thàh phân vi sinh; x. dựng các công viên và các c. trình chưa thật nhìu cây xanh, trồng cây ven các con đường, trồng cây cảnh, nuôi cá cảnh trog nhà…..để MT của chúng ta ngày càng xanh, sạch và đẹp. Nhưng điều quan trọng nhất vẫn là ở ý thức của mỗi chúng ta.



Môi trường là mái nhà chung của toàn nhân loại, bảo vệ môi trường không phải là một lời nói xuông mà đang đòi hỏi cấp thiết và nên phải hành động ngay, bảo vệ môi trường là bảo vệ cuộc sông của chúng ta. Bởi vậy ,tất cả chúng ta hãy chung tay lũy sức bảo vệ MT và tránh gây ô nhiễm. Vì tương lai của 1 TĐ xanh , sạch, đẹp và vì cuộc sống của chính chúng ta và của các thế hệ sau.



Bài viết sưu tầm

 

mybmt9x

New Member
Re: Nghị luận về "an toam giao thong"

Đã từ lâu, an toàn giao thông luôn là vấn đề nhức nhối của toàn xã hội. Những năm gần đây, số tai nạn giao thông xả ra ở nước ta ngày càng nhiều. Số người chết vì tai nạn giao thông theo từng giờ, từng ngày đã lên đến mức báo động. Vậy chúng ta, nhất là những người trẻ, có suy nghĩ và hành động như thế nào để góp phần làm giảm thiểu tai nạn giao thông?



Trước hết, ta cần hiểu tai nạn giao thông là như thế nào? Khi tham gia giao thông trên đường, bất ngờ ta bị tai nạn do nguyên nhân chủ quan hay khách quan. Nhẹ thì chỉ thiệt hại về tài sản, nặng thì để lại thương tật suốt đời hay thậm chí là mất cả tính mạng, để lại biết bao đau thương, tiếc nuối cho những người thân. Từ khi con người sáng chế ra những phuơng tiện để di chuyển thì cũng đồng nghĩa với việc xuất hiện tai nạn giao thông, dù là ở nhiều hình thức khác nhau. Có thể nói, cứ mười lần bước ra đường phố thì đã nhìn thấy hết bảy lần xảy ra tai nạn giao thông. Vậy tại sao lại có được một con số thật khó tưởng tượng, vì đâu mà tai nạn giao thông lại xảy ra một cách quá phổ biến? Có nhiều lý do để giải thích, như đã nói ở trên là do khách quan và chủ quan mà nguyên nhân chủ quan lại chiếm đa số.



Nguyên nhân đầu tiên là do sự thiếu hiểu biết. Số đông dân chúng còn có quan niệm răng tai nạn nói chung và tai nạn giao thông nói riêng là do số mệnh con người quyết định. Họ không thấy rằng phần lớn tai nạn giao thông là có thể phòng tránh được. Thứ hai là có hiểu biết về luật giao thông nhưng do ý thức kém nên đã không chấp hành: uống rượu bia vượt quá nồng độ cho phép khi lái xe, không đội mũ bảo hiểm ở phần đường bắt buộc phải đội mũ bảo hiểm, chở trên ba người phóng nhanh vượt ẩu… Đây cũng là nguyên nhân phổ biến nhất, làm đau đầu các nhà quản lí. Một phần nữa vì không có biện pháp kiểm soát, bắt nóng ngay khi phạm luật nên mọi người cứ vô tư phạm luật khi không thấy có cảnh sát giao thông. Xét về nguyên nhân khách quan, cơ sở hạ tầng của rất nhiều tuyến đường kém chất lượng do sự tắc trách của các cơ quan xây dựng, ăn hối lộ, rút xén vật liệu….đã gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng cho người tham gia giao thông.

Tất cả những nguyên nhân gây ra tai nạn đều bắt nguồn từ ý thức của người dân. Nếu như họ biết quý bản thân mình, biết tuân thủ luật lệ giao thông, biết nghĩ đến sự an toàn cho người lưu thông thì sẽ chẳng có những điều thương tâm và đáng tiếc. Hồi chuông thông báo luôn rung lên, nhắc nhở mọi người hãy biết chấp hành giao thông, vì sự an toàn của bản thân và xã hội. Để góp phần giảm thiểu tai nạn giao thông thì mọi người đều phải chấp hành nghiêm luật giao thông , đi đúng tốc độ ,đúng phần đường ,không điều khiển xe khi đã uống rượu bia ,đi trên đường không nên ganh đua với người khác. Đặt biển báo giới hạn tốc độ, làm gờ giảm tốc, đèn hiệu giao thông, vạch dành cho người đi bộ ở khu vực có đông trẻ em. Phía nhà trường cần đa dạng hoá các sinh hoạt ngoại khoá của học sinh, sinh viên, trong đó có các hoạt động về tuyên truyền, phổ biến pháp luật giao thông. Tích cực phát huy tính kỷ luật nghiêm khắc của một nơi gọi là môi trường giáo dục học sinh, có như thế thì sẽ hạn chế tối đa tình trạng vi phạm luật an toàn giao thông của học sinh.

Riêng về phần học sinh chúng ta, ngay bây giờ,khi còn ngồi trên ghế nhà trường, hãy tích cực tham gia các hoạt động thiết thực do Đoàn trường tổ chức để tuyên truyền luật giao thông cho mọi người và gia đình, chấp hành nghiêm luật giao thông, đội mũ khi đi xe gắn máy. Không phải thực hiện theo cách đối phó mà hãy thực hiện vì chính sự an toàn của bản thân mình. Bản thân tui cũng sẽ có gắng chấp hành luật giao thông thất tốt, góp một phần nhỏ nào đó làm giảm thiểu tai nạn giao thông, đem lại an toàn cho chính bản thân và những người xung quanh.

Tóm lại, tai nạn giao thông là một vấn đề bức bách cần giải quyết. Vấn đề này cần sự ý thức trách nhiệm và hành động cụ thể của từng cá nhân trong xã hội này. Hy vọng là một ngày gần đây, tình trạng tai nạn giao thông sẽ giảm thiểu tối đa, đem lại nhiều niềm vui cho những ai tham gia giao thông.
 

sunsmile246

New Member
Vì thế nên rất cần những cty về môi trường như thế này:
 

daigai

Well-Known Member
Thêm bài mẫu nữa nè



Nghị luận về môi trường sống



Giữa bầu trời rộng mở, bằng sự trải nghiệm, người ta hiểu ra được một điều mà vào những thập niên cuối của thế kỷ XX, những đầu óc thông minh đã dự cảm những biến động khó lường của thế giới để đưa ra lời cảnh báo: Thế giới đã thay đổi, kiểu tư duy tuyến tính không còn thích hợp với một thế giới phi tuyến tính. Những ai chần chừ tin rằng tương lai sẽ là sự tiếp tục của quá khứ sẽ sớm thấy mình bị hụt hẫng trước sự thay đổi. Họ sẽ bị buộc phải suy nghĩ lại: sẽ đi đến đâu và bằng cách nào để đi đến đó khi mà đã quá muộn để tránh được điều không thể tránh khỏi!

Và rồi những biến động dữ dội ập đến, nói như K.Marx, khiến con người phải nhìn thế giới với một con mắt tỉnh ngộ. Thiên tai dồn dập. Thảm họa sóng thần tàn phá những nước Nam Á vào những ngày cuối năm 2004 vẫn còn là ám ảnh khủng khiếp khiến cho cuối năm 2007, nhiều cư dân Thái Lan hoảng loạn trước những lời đồn “tiên tri” đã rủ nhau chạy trốn sóng thần được phán bảo sẽ xảy ra vào ngày Giáng sinh. Sau sóng thần là động đất, là bão lũ, là khô hạn, là núi lửa phun, là cháy rừng... Và cuối năm Hội nghị Bali cố tiếp nối tinh thần Kyoto, khởi động ý thức và hành động bảo vệ môi trường. thông báo sự biến đổi khí hậu sẽ đưa tới hiểm họa nước biển dâng đe dọa cuộc sống của nhiều trăm triệu người.

Trời nổi giận vì con người dù đã ý thức hay vô ý thức, đã hủy hoại, thậm chí có nơi là hủy diệt môi trường sống của chính mình. Điều mà từ thế kỷ XIX, F.Engels đã thông báo về sự trả thù của thiên nhiên, xem ra còn dữ dội và tàn khốc hơn sự thông báo đó. Việt Nam thật sự cũng đã lĩnh phần xứng đáng cho hậu quả của sự tàn phá môi trường. Trên màn ảnh tivi, hình ảnh đau thương của những gốc cây bị chém cụt ở những khu rừng vừa bị triệt hạ, như tiếng gào thảm thiết và vô vọng của thiên nhiên, những lá phổi của những cơ thể sống chưa bị ung thư đã bị cắt bỏ vì bàn tay con người.

Bàn tay của người cùng kiệt tìm đến sự hủy hoại môi trường sống chung cho mọi người, trong đó có mình, để tự bươn chải trong cuộc mưu sinh ngặt cùng kiệt và khốn khó cũng của chính mình. Cái đói, cái cùng kiệt cụ thể và trực diện tấn công vào mâm cơm, vào mái nhà rách nát của họ, con cái của họ, mà không chống chọi ngay thì cầm chắc cái khổ, cái chết. Điều này có sức giục giã bạo liệt hơn những khuyến cáo tuy rất thiết tha, đầy đủ lý lẽ về hiểm họa môi trường, nhưng dù sao cũng có phần trừu tượng. Thế là người ta xông vào chặt cây, đốn gỗ “hữu thân hữu khổ phàn nàn cùng ai”, sẵn sàng làm “cửu vạn”, thậm chí tiếp tay, che giấu “lâm tặc” hay tự mình thành “lâm tặc”, miễn là có dăm ba triệu giắt lưng nuôi con, sắm cho chúng quyển sách dạy về “bảo vệ môi trường như bảo vệ sự sống của mình”!

Thế còn những ông chủ giấu mặt hay công khai, nhởn nhơ chường mặt ra với tư cách là thủ phạm đích thực của kẻ hủy diệt rừng, kể cả rừng đầu nguồn, rừng phòng vệ thì có ý thức hay không? Miễn bàn. Cây gỗ quý với đường kính cả mét, bề dài nằm thò ra khỏi xe tải chuyên dụng cả mấy mét chứ đâu phải những sản phẩm mỹ nghệ tinh xảo chế biến từ gỗ, mà nói chuyện “chúng nó cất giấu kỹ, hành động khôn khéo, rất khó kiểm soát, bắt giữ quả tang” như một vị chức sắc giải thích trên tivi. Những “ông chủ” này không hề có mặt nơi “rừng thiêng nước độc”, họ ở thành phố, ngồi trong ôtô máy lạnh, điều khiển cuộc mưu sinh bằng hủy diệt môi trường qua điện thoại di động. Đừng hòng tóm cổ bọn này, cho dù theo quy luật lợi nhuận “dù có bị treo cổ cũng không từ” thì về nguyên lý, họ cần được treo cổ đấy, nhưng cái thế lực “bảo kê” cho họ hùng hậu quáá, lẫm liệt qúa. Thế là, diện tích rừng ngày càng teo lại, góp phần vào những hiểm họa tàn khốc đã xảy ra những năm qua, đặc biệt là năm 2007, cơn bão trước gọi cơn bão sau, lũ chồng lên lũ, lở đất, lở núi.

“Ngôi sao mới nổi” trên bầu trời có tỏa sáng được hay không còn tùy thuộc vào nhiều yếu tố, song yếu tố quyết định nhất là con người VN phải tự thắp sáng mình lên để không bị chìm lấp trong bầu trời đầy sao.

Thiên tai dồn dập cũng như những biến động trên chính trường quốc tế từ sau sự kiện ngày 11 tháng 9 dạo nào, thời gian đã đủ để con người sống vào thập niên đầu thế kỷ XXI này thấm thía về tính bất định và không thể dự báo được của thế giới chúng ta đang sống. Cuộc sống đang diễn ra không hề là một chuỗi sự kiện liên kết với nhau theo trình tự cái này sau cái kia, mà là, một chuỗi đụng độ, va đập làm biến đổi những sự kiện tiếp theo, mà kiểu tư duy tuyến tính không thể nào lường được hết. Vấn đế là phải biết học cách chung sống và tìm cách thích nghi với nó. Để làm được điều ấy, thì như ai đó nói, cần một đôi mắt mới để nhìn vào thế giới mới và sáng tạo ra những ý tưởng mới về con đường cần đi, chân trời cần hướng đến. Chân trời mới ấy không phải được đo bằng lãnh thổ và lãnh hải mở rộng, khuyến khích mộng bành trướng, khiến cho những chữ vàng hào nhoáng, rực rỡ trở thành chữ chì có màu xỉn đen của âm mưu và tội ác, trong một thế giới mà tôn trọng biên giới của chủ quyền các quốc gia đã là điểm quy chiếu cứng rắn của pháp luật quốc tế hiện hành, để cá lớn không được nuốt cá bé, cá bé không nuốt tôm tép, như Lý Quang Diệu, nhà lãnh đạo kỳ cựu của Singapore, vừa trả lời nhật báo International Tribune. Chân trời mới ấy hiện ra từ đôi mắt mới.

Đã từ lâu, Marcel Proust, văn hào Pháp từng gợi ra ý tưởng đó: Một cuộc thám hiểm thật sự không phải ở chỗ tìm kiếm những vùng đất mới, mà là ở chỗ có đôi mắt mới nhìn vào thế giới. Với đôi mắt mới ấy, thế giới hiện ra với những lung linh, kỳ ảo cũng như những bạo liệt, dữ dằn không sao lường hết. Thì chẳng thế sao: Đổi mới tư duy kinh tế, rồi từ đó đổi mới cách nhìn, cách nghĩ để vỡ ra những điều mình tự trói mình, khiến cho đất nước tiến gần đến vực thẳm của sụp đổ đã bật dậy, đi tới để có diện mạo như hôm nay, phải chăng là vì có đôi mắt mới của Đại hội VI?

Đôi mắt dám và biết nhìn vào cuộc sống, thấy được sự bung ra, sự phá rào của dân để do đó thấy ra được sự phi lý, kỳ quặc của mô hình từng chi phối, áp đặt những chính sách, đường lối, giải pháp sai lầm, từ đó, định hình một đường lối mới, chính sách mới, giải pháp mới để hôm nay có thể công bố những kỷ lục làm náo nức lòng người: Năm 2007, tốc độ tăng trưởng GDP đạt mức cao nhất trong nhiều năm qua: 8,5%. Đầu tư nước ngoài (FDI) đạt hơn 15 tỷ, kim ngạch xuất khẩu vượt ngưỡng 100 tỷ USD, trong đó dự trữ ngoại tệ quốc gia cũng đạt đến 20 tỷ USD. Ở đầu vào, vốn đầu tư so với GDP vượt qua ngưỡng 40%, tức là một tỷ lệ cao trên thế giới (sau Trung Quốc: 44%), trong đó, tăng trưởng vốn của khu vực dân doanh đạt cao nhất, chiếm tỷ trọng cao trong tổng vốn đầu tư v.v... Nhiều, còn nhiều nữa để thống kê. Mà làm sao thống kê cho khắp?

Hơn hai mươi năm nhìn lại mới thấy ra một điều mà các cụ dạy từ lâu, lâu lắm rồi: ý dân là ý trời, như lời Mạnh Tử , “quân dĩ dân vi thiên” (vua lấy dân làm trời), “dân vô tín bất lập” (dân không tin thì không đứng được). Từ đó mà xét cho cặn kẽ, đôi mắt của Đại hội VI là Đôi mắt của dân. Dân bung ra trước, như nước cuộn chảy từ bên dưới dòng sông phá bung những rào cản để tìm lấy đường sống, và Đảng tiếp nhận sức sống từ dân, từ ý dân, đề ra đường lối.

Nay như vậy, nhưng hóa ra xưa, các cụ ta cũng dạy như thế từ lâu. Cụ đồ dạy trẻ trong làng đã bắt chúng gào thật to thiên “Thái thệ” trong Kinh Thư “thiên tính tự ngã dân thính” (trời nghe từ dân nghe), “thiên thị tự ngã dân thị” (trời nhìn từ dân nhìn). Câu răn đe “trời có mắt đó con ạ, ông ạ, bà con ạ...” chính là nói đến con mắt của dân đấy, là nhắc đến ý dân là ý trời , “dân vô tín bất lập”, dân không tin thì không đứng được, chứ còn gì nữa. Chẳng thế mà có tượng đức Phật “nghìn mắt, nghìn tay”. Con mắt của những người trần thế đấy, trời đâu mà nhiều vậy để có những “nghìn mắt”!

Thế là, ngẫm cho kỹ, những kỷ lục, những thành tựu người ta hay nói cũng là chuyện con người. Nét khởi sắc đáng nói vẫn là “con người”, và “mùi tục lụy lưỡi tê tân khổ” cũng lại do con người. Con người được giải phóng, con người được thăng hoa trong sáng tạo, hay con người cùn gỉ ẩm mốc trong những lối mòn, con người bất thành nhân dạng bị tha hóa bởi quyền lực, trong dục vọng.

Phát triển là tự phát triển và là làm bừng nở khả năng bất tận của con người. Trong cái “ngôi làng toàn cầu” đã ngày càng trở nên gần gũi hơn và cũng chật hẹp hơn, mỗi con người đang đối diện với cả thế giới, và cả thế giới cũng bày ra trước con người những thách thức và vận hội. Con người là nguồn lực rất quan trọng, nhưng cái quan trọng hơn rất nhiều, con người là mục tiêu của toàn bộ sự nghiệp cách mạng, mục đích tối thượng của phát triển. Phát triển là vô nghĩa nếu không lấy con người, sự giải phóng con người, hạnh phúc của con người làm mục tiêu.



Sưu tầm
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top