rica17

New Member
Link tải luận văn miễn phí cho ae Kết nối

MỞ ĐẦU ................................................................................................................1
1. Lí do chọn đề tài………………………………………………………………... 1
2. Lịch sử nghiên cứu vấn đề………………………………………………............. 2
3. Mục đích, nhiệm vụ nghiên cứu……………………………………………….… 4
4. Đối tượng, phạm vi nghiên cứu……………………………………………….. 5
5. Phương pháp nghiên cứu………………………………………………............. 5
6. Đóng góp của khóa luận………………………………………………….…….5
7. Bố cục của khóa luận…………………………………………………….……..5
NỘI DUNG.......................................................................................................... 12
Chương1. NHỮNG VẤN ĐỀ CHUNG VỀ NGƯỜI KỂ CHUYỆN TRONG
NGHIÊN CỨU LÍ LUẬN VĂN HỌC ............................................................. 12
1.1. Khái niệm về người kể chuyện…………………………………………........7
1.2. Chức năng của người kể chuyện………………………………………...... 10
1.3. Các hình thức của người kể chuyện ....................................................... 12
1.3.1. Người kể chuyện ngôi thứ nhất .................................................... 17
1.3.2 Người kể chuyện ngôi thứ hai....................................................... 19
1.3.3. Người kể chuyện ngôi thứ ba ....................................................... 20
1.4. Mối quan hệ giữa người kể chuyện và tác giả........................................ 21
Chương 2. SỰ ĐỘC ĐÁO CỦA NGƯỜI KỂ CHUYỆN TRONG TIỂU THUYẾT
TẠ DUY ANH .................................................................................................... 24
2.1. Ngôi kể của người kể chuyện ................................................................ 24
2.1.1. Người kể chuyện ngôi thứ ba ....................................................... 24
2.1.2. Người kể chuyện ngôi thứ nhất .................................................... 26
2.1.3. Sự xen cài, luân chuyển giữa các ngôi kể..................................... 29
2.2. Điểm nhìn của người kể chuyện ............................................................ 33
2.2.1. Điểm nhìn bên trong .................................................................... 34
2.2.2. Điểm nhìn bên ngoài.................................................................... 39
2.2.3. Điểm nhìn không gian, thời gian.................................................. 41
2.2.4. Điểm nhìn đánh giá tư tưởng, cảm xúc......................................... 43
2.3. Người kể chuyện không đáng tin........................................................... 46
2.3.1. Người kể chuyện hàm hồ về tư liệu.............................................. 47
2.3.2. Người kể chuyện hàm hồ về nhận thức ........................................ 49
2.3.3. Yếu tố huyền ảo và tính bất khả tín của hiện thực ........................ 50
2.4. Ngôn ngữ người kể chuyện.................................................................... 52
2.4.1. Ngôn ngữ thông tục, suồng sã...................................................... 53
2.4.2. Ngôn ngữ giễu nhại...................................................................... 55
2.5. Giọng điệu người kể chuyện.................................................................. 58
2.5.1. Giọng quan hoài, da diết .............................................................. 59
2.5.2. Giọng bỗ bã, dung tục.................................................................. 61
2.5.3. Giọng triết lí, tranh biện............................................................... 63
2.5.4. Giọng trữ tình, ngọt ngào............................................................. 65
KẾT LUẬN...........................................................................................................68
TÀI LIỆU THAM KHẢO .....................................................................................65

2.1.3. Sự xen cài, luân chuyển giữa các ngôi kể
Sự đan xen và dịch chuyển liên tục người kể chuyện cũng là một cách
thức tạo nên tính phức điệu của cách trần thuật. Theo đó, văn bản
nghệ thuật trở thành một cấu trúc đa tầng có khả năng phá vỡ tính đơn âm và
vang lên nhiều tiếng nói khác nhau.
Tạ Duy Anh là nhà văn luôn có ý thức làm mới nghệ thuật trần thuật.
Trong Giã biệt bóng tối chúng ta bị ấn tượng bởi sự tổ chức điểm nhìn theo
lối “kính vạn hoa” của nhà văn. Nghĩa là tác phẩm không đi theo một tuyến
mà có nhiều tuyến và đặc biệt là sự thay đổi vai kể, ngôi kể, người kể chuyện.
Câu chuyện trong Giã biệt bóng tối xoay quanh số phận bi thảm của
thằng bé mồ côi tên Thượng. Nó phải lang thang khắp nơi kiếm ăn qua ngày.
Sau bao lần bị dòng đời xô dạt nay đây mai đó, thằng bé trôi đến cái miếu
thành hoàng bỏ hoang của làng Thổ Ô. Ở đó, trong một lần ốm nặng, mê man
bất tỉnh, nó gặp nhân vật “tao” - “kẻ ẩn mình trong bóng tối” vốn là hồn ma
của một lão ăn mày, đã từng được giao làm chủ tịch xã trong cải cách ruộng
đất, giết người như ngóe, rồi lại thành thân tàn ma dại ngay sau ngày các ông
Đội rút khỏi làng. Lang thang khắp nơi kiếm cơm thừa canh cặn cho đến ngày
lão bị “bó trong một cái chăn đầy rận, nhét đại xuống cái hố bảo là huyệt cho
sang”. Chết mà trong lòng đầy thù hận. Lão gặp thằng Thượng và gạ gẫm
thằng bé kí một “hợp đồng ma quỷ”: “nếu muốn tao sẽ cho mày một điều ước:
hễ kẻ nào hại mày, lập tức nó bị chết bất đắc kì tử” [3, tr.79]. Thế là từ đó cứ
mỗi khi thằng Thượng giận kẻ nào đè nén, ức hiếp mình, dù chỉ là ý nghĩ oán
hận trong đầu, lập tức kẻ đó chết một cách bất đắc kì tử. Mà thằng Thượng thì
có rất nhiều kẻ đè nén ức hiếp. Và thế là hàng loạt cái chết kì lạ liên tiếp xảy
ra với dân làng Thổ Ô, từ lão Tung, anh San, ông Thìn, mụ Hường béo, ông
Phụng, lão Định mắm…

Cho đến lần gặp cô giáo dạy lớp Một, mặc dù rất yêu mến cô, nhưng
chỉ vì muốn thử quyền năng của lão già – bóng tối, vô tình thằng Thượng đã
làm hại cô giáo. Từ đó thằng bé vô cùng ân hận, nó quyết tâm từ bỏ cái “hợp
đồng” ma quỷ với lão già - bóng tối. Một trận chiến đấu thầm lặng giữa một
bên là lão già, quyền năng của bóng tối và một bên là thằng Thượng - bé nhỏ,
mong manh, côi cút giữa đời. Thằng bé quyết định chống lại lão bằng cách
không hề hé răng than thở hay chỉ thoáng một ý nghĩ nguyền rủa anh chàng
Bính, mặc dù người này tự nhiên điên khùng, tra tấn, chửi rủa và đánh đập
thằng Thượng một cách man rợ. Lòng kiên trì, sự nhẫn nhục của thằng bé
được thử thách đến tận cùng trước lão già - bóng tối luôn thường trực đeo
bám, cổ vũ cho cái ác... Cuối cùng thằng bé đã chiến thắng.
Cốt truyện Giã biệt bóng tối chỉ có thế, tuy nhiên ai đọc tác phẩm cũng
thấy mình như bị lạc vào một “mê cung”. Tất cả đều lộn tùng phèo, nhàu nát,
gấp khúc, vỡ gãy. Cảm giác ấy trước hết là do cách kể, cách sắp xếp, dàn
dựng khá công phu của tác giả. Mạch chính của truyện không liền và gọn như
tóm tắt ở trên, nó bị cắt khúc, xé ra làm nhiều mục, đoạn, bằng các chuyện kể
của nhiều nhân vật, người, ma, lẫn lộn, đan xen, “chen ngang”, “loạn khẩu”
rất nhiều thông qua sự đan xen, luân chuyển giữa ngôi thứ nhất và ngôi thứ ba.
Ngôi thứ nhất trong cuốn tiểu thuyết này biến hoá khôn lường, theo
nguyên tắc một nhân vật ngôi thứ ba như là đối tượng được kể ở chương
trước có thể biến thành ngôi thứ nhất đảm nhận vai trò người kể của chương
sau. Tùy theo người kể mà ngôi thứ nhất xưng tôi, xưng tao, hay xưng tớ. Xen
kẽ là phần kể của người dẫn truyện. Và nhà văn đã công khai thông báo kĩ
thuật xử lí ngôi kể qua các tiêu đề chương truyện: Lời người dẫn truyện;
Nhân vật xưng tôi: thằng bé; Nhân vật xưng tao: kẻ ẩn mình trong bóng tối;
Nhân vật phụ thứ nhất: gã đào mỏ, xưng tớ cho thân tình và dễ phân biệt…
Trong Giã biệt bóng tối, người kể chuyện ngôi thứ nhất chiếm tỉ lệ lớn
trên các trang viết. Ở đây, dường như Tạ Duy Anh không tạo nên sự khác biệt
giữa người kể chuyện là nhân vật chính hay nhân vật phụ mà chuyển tất cả
về ngôi thứ nhất. Cách sử dụng ngôi thứ nhất tạo nên sự bình đẳng giữa các
nhân vật, các nhân vật đều có quyền phát ngôn, đưa ra cái nhìn của cá nhân
mình, tạo cho tác phẩm tính đa thanh, đa giọng, tầm khái quát hiện thực từ đó
cũng được nâng cao.
Lời kể ở ngôi thứ ba chiếm một tỉ lệ rất ít trong tác phẩm (các trang từ
89 đến 98, từ 100 đến 125, từ 213 đến 223, tổng cộng là 45 trang, chiếm
16,4%) tuy nhiên việc xuất hiện của ngôi kể này tạo nên sự xen cài, luân
chuyển giữa các ngôi kể, khiến cho câu chuyện trở nên chân thực và đầy hấp dẫn.
Ví dụ:
Vị trí Ngôi kể Nội dung
Trang 89 - 98 Ngôi thứ ba
Kể lại các sự kiện xung quanh cái chết
của lão Tung, anh San
Trang 99 Ngôi thứ nhất Lời của nhân vật quỷ ẩn mình trong
bóng tối, xưng tao
Trang 100 – 125 Ngôi thứ ba
Kể về nguyên nhân cái chết của những
người xấu số còn lại (lão Thìn, mụ
Hường, lão Phụng, lão Định mắm)
Trang 125 - 136 Ngôi thứ nhất
Cuộc tranh luận giữa nhân vật quỷ xưng
“tao” và nhân vật thằng bé xưng “tôi”
Trang 207 - 213
(Lời tác giả chen
ngang và bị chen
ngang )
Ngôi thứ nhất
Bao gồm lời của tác giả, lời người dẫn
chuyện, lời của nhân vật “tao” và của
thằng bé về những việc làm của nhân vật
Bính
Link Download bản DOC
Do Drive thay đổi chính sách, nên một số link cũ yêu cầu duyệt download. các bạn chỉ cần làm theo hướng dẫn.
Password giải nén nếu cần: ket-noi.com | Bấm trực tiếp vào Link để tải:

 

Các chủ đề có liên quan khác

Top