daigai

Well-Known Member
Bài văn mẫu cho các cụ

Hãy kể một câu chuyện về một tấm gương siêng năng, kiên trì trong học tập đã thành công trong sự nghiệp?

Gợi ý
1. - Siêng năng là đức tính của con người, biểu hiện ở sự cần cù, tự giác, miệt mài, làm việc thường xuyên đều đặn.
- Kiên trì là sự quyết tâm làm đến cùng dù có gặp khó khăn gian khổ.
2. – Hs kể được ít nhất một tấm gương, câu chuyện hay, phù hợp, thục tế, gần gũi…


Bài mẫu
“Có Xem ảnh với kích cỡ đầy đủchí thì nên”đó là câu tục ngữ nói lên lòng kiên trì hiếu học của dân tộc ta.Vào đời vua Trần Thái Tông 1235 ở phủ Thiên Trường có gia đình cùng kiệt sinh được một cậu con trai đặt tên là Nguyễn Hiền. Cậu bé rất ham thả diều.Lúc nhỏ đã biết làm lấy diều để chơi.Hoàn cảnh của nhà cậu bé rất khó khăn.Ngôi nhà che mưa che nắng của gia đình chỉ là một túp lều tranh,xung quanh bao bọc bởi những dãy chuối.Vào mùa mưa,ngôi nhà ẩm ướt và rét lạ lùng.Mùa nắng thì nóng bức và cháy khô.Nhưng những trở ngại đó không là gì đối với cậu bé ham học này.Lên sáu tuổi,chú được đi học ông thầy trong làng.Sáng sớm chú dạy đỡ đần cha mẹ công việc nhà rồi mới đi học,tối về chú chăm chỉ siêng năng làm bài tập đến khuya mới ngủ.Thầy phải kinh ngạc vì chú học đến đâu hiểu ngay đến đó và có trí nhớ lạ thường.Lũ trẻ trong làng chỉ có chú thông minh và sang dạ nhất.Có hôm,chú thuộc hai mươi trang sách mà vẫn có thì giờ chơi diều.Chú cùng lũ trẻ chăn trâu lúc nào cũng ra thảm cỏ thả diều.Cánh diều của chú luôn được bay cao và xa như học vấn của chú mỗi ngày một cao hơn,giỏi hơn.Sau này vì nhà cùng kiệt quá chú phải bỏ học.Ban ngày đi chăn trâu dù mưa tầm tả hay nắng gay gắt đến cỡ nào,chú cũng đứng ngoài lớp nghe giảng nhờ.Đôi mắt trong sáng,hiền từ của chú luôn dõi theo thầy,đôi môi đỏ tươi luôn cười và ít nói.Hai tai của chú luôn chăm chú nghe từ những tiếng giảng bài của thầy hay tiếng cười của các bạn.Tối đến,chú đợi bạn học thuộc bài mới mượn vở về để học.Đã học thì cũng đèn sách như ai nhưng sách của chú là lưng trâu,nền cát,bút làn ngón tay hay mảnh gạch vở;còn đèn là vỏ trứng thả đom đóm vào trong.Ngày qua ngày chú chỉ có một chiếc áo nâu để mặc.Cuộc sống khổ cực như thế mà chú vẫn không nản lòng.Bận làm,bận học mà cánh diều của chú vẫn bay cao,tiếng sáo vẫn vi vút tầng mây.Chú không ngại khổ mỗi lần có kì thi ở trường,chú làm bài vào lá chuối khô nhờ bạn xin thầy chấm hộ.Bài của chú văn hay chữ tốt.Vượt xa các học trò của thầy.Một hôm,thầy hỏi chú:- Ở nhà ai dạy con học? Nguyễn Hiền trả lời:- Dạ,con tự học ạ!Thầy gật đầu mỉm cười với chú bé rồi nói:- Con giỏi lắm! Từ đó,cậu bé càng siêng năng học tập hơn nữa.Thế rồi,vua mở khoa thi.Chú bé thả diều đỗ Trạng nguyên.Ông Trạng khi ấy mới có mười ba tuổi.Đó là Trạng nguyên trẻ nhất của nước Nam ta. các bạn thấy không siêng năng học tập thì có ngày thành tài như Trạng nguyên Nguyễn Hiền.Ông chính là tấm gương tốt cho chúng ta noi theo để có một tương lai rạng ngời phía trước.
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top