zenki282

New Member
Lời khuyên của bác sĩ

Trong phòng mạch, bà mẹ kể lể với bác sĩ về bệnh tình của con. - Cháu đêm thì tỉnh như sáo và lại hay nói xoen xoét như con vịt, nhưng ban ngày thì cứ ngủ gà ngủ gật, ho như quốc kêu mùa hè, thở khò khè như mèo hen.

Bác sĩ :

- Vậy thì tui khuyên bà nên dẫn cháu đến bác sĩ thú y.

- !!!!!!!

Đòi cạo râu liên tục

Bác sĩ nói với bệnh nhân: "Anh cần hạn chế uống rượu, nhiều nhất là một cốc Grog, thứ rượu pha nước nóng ấy"

- Nhưng vợ tui sẽ không đưa nước nóng cho tui uống Grog.

- Hãy nói với cô ấy rằng nước nóng rất cần cho chuyện cạo râu.

Một tuần sau, vợ bệnh nhân đến phàn nàn với bác sĩ:


- Thưa bác sĩ, chồng tui phát điên mất thôi. Cứ mỗi tiếng, anh ta lại đòi cạo râu.

Trả giá

Jim đang đăng ký phòng ở khách sạn thì thấy một phụ nữ xinh đẹp quyến rũ đang nháy mắt với mình. Ông ta bị hấp dẫn, vội bước tới và nói với cô ta:

- Ôi, em chính là người phụ nữ của đời anh!!!


Thế là cả hai cùng bước tới bàn tiếp tân và đăng ký phòng là ông Jim và bà Jim.


Sau 3 ngày, Jim cho nhân viên tiếp tân biết ông muốn thanh toán tiền phòng khách sạn.


- Tất cả là 1.600 đôla thưa ông - người nhân viên nói.


- Chắc là có gì nhầm lẫn ở đây - Jim quả quyết - tui chỉ mới ở đây có 3 ngày thôi mà.


- Ồ vâng, nhưng vợ ông thì vừa ở đây một tháng rồi.

Ai là huấn luyện viên?
Trong một lần tham gia hội thi thể dục thể thao do trường tổ chức. Hai chị em Hà và Nam cùng đạt giải nhất môn chạy cự li 100m nam nữ.


Phóng viên tìm đến phỏng vấn:


- Xin hai em cho biết, ai tập luyện và chỉ dẫn cho các em chạy?


- Dạ, không có ai tập cho các em hết!

- Sao các em đều về nhất trong cuộc thi hay quá vậy?


- Dạ... tại vì ngày nào ba em cũng say rượu, mà say là ông lại rượt đuổi cả nhà chạy toán loạn. Lâu dần quen nên tụi em mới chạy nhanh như vậy.


- Nếu mẹ em mà đi thi, mẹ em còn chạy nhanh hơn- đứa em chen vào.


Phóng viên: - ???!


Truyện cười ngắn

Một anh chàng sau khi nhậu quắc cần câu, liền lấy di động gọi về nhà:- Chồng cô đây, cô xem trong nhà tui đã về chưa hay còn ở nhà thằng Ba Đen?
Nhầm


Một cô gái xinh đẹp lái xe đi về miền Tây. Xe của cô ta hết xăng, và một anh chàng da đỏ bay ngựa tới, cho cô ta đi nhờ tới trạm xăng.


Cứ vài phút anh da đỏ lại kêu lên những tiếng hú hoang dại.


Cuối cùng anh ta đưa cô gái đến nơi cần đến. Rồi anh tạm biệt và quất ngựa bay nước đại ra đi, để lại sau lưng tiếng hú dài vang lừng không trung.


- Lạy Chúa tôi! - Người bán xăng ở trạm nói. - Cô vừa làm gì với anh chàng da đỏ để đến nỗi anh ta la hét ầm lên như vậy?


- Làm gì ư? Chả có gì cả! - Cô gái nói. - tui chỉ ngồi sau, quàng tay quanh anh ta và nắm lấy mấu ở đầu yên ngựa thôi.


- Thưa quý cô thân mến! - Anh chàng bán xăng nói. - Những người da đỏ không dùng yên ngựa đâu.


----

Chồng và vợ


Anh chồng say xỉn về nhà, gọi cửa mãi mà không có ai ra mở. Cuối cùng, anh nghĩ ra một kế và gọi thật to:


- tui mang bó hoa đẹp nhất về tặng cho người phụ nữ đẹp nhất trần gian đây!


Lập tức, cánh cửa mở toang, cô vợ sung sướng chạy ra và hỏi:


- Đâu, bó hoa đẹp nhất đâu?


Anh chồng liền bảo:


- Thế người phụ nữ đẹp nhất trần gian đâu hả em?


----

Giảng bài


Cảnh sát chặn một ông đi ngoài phố lúc nửa đêm:


- Ông đi đâu vào giờ này?


- tui đi nghe giảng bài.


- Lúc này thì ai giảng cho ông nghe?


- Vợ tôi.


----

Đàn Ông Khác Đàn Bà


Đàn ông khác đàn bà


- Đàn ông luôn trả 2 USD cho cái vật cần mua đúng giá chỉ 1 USD. Đàn bà luôn trả 1 USD cho cái vật không cần mua được đặt giá 2 USD.


- Trước lúc lấy chồng, phụ nữ lo sợ cho tương lai. Đàn ông không phải lo tương lai cho tới lúc cưới vợ.


- Người đàn ông thành đạt kiếm được nhiều hơn số tiền vợ anh ta tiêu. Người phụ nữ thành đạt là người phụ nữ biết tìm ra người chồng kiểu đó.


- Để có hạnh phúc trong hôn nhân với một người đàn ông, cần hiểu anh ta nhiều nhưng lại ít yêu anh ta. Để có hạnh phúc trong hôn nhân với người phụ nữ, cần yêu chị ta nhiều chứ không cần hiểu.


- Mọi người đàn ông có vợ đều có thể quên lỗi lầm của mình. Còn người vợ sẽ thay đổi anh ta để nhớ tới các lỗi lầm đó.


- Lúc lấy chồng, người phụ nữ hy vọng là với thời (gian) gian, chồng mình sẽ thay đội. Và chị ta vừa lầm. Lúc lấy vợ, người đàn ông hy vọng, vợ mình sẽ không bao giờ thay đổi. Và anh ta cũng bị lầm.


- Lúc cãi nhau, bao giờ người vợ cũng nói câu cuối cùng. Còn cái điều người chồng nói sau đó sẽ mở ra một cuộc cãi nhau mới.


----

Thà tui Uống Thuốc Độc


Một ông ngồi trong phòng đợi ở nhà ga đang hút thuốc thì một bà bước vào ngồi xuống cạnh ông ta và nhận xét:


- Thưa ông, nếu ông là người lịch sự thì không nên hút thuốc ở đây!


Người đàn ông nói:


- Thưa bà, nếu bà là người đàn bà thanh lịch thì bà vừa ngồi xa nơi này!


Một lát sau người đàn bà nọ lại thốt lên:


- Nếu ông là chồng của tui thì tui sẽ bỏ thuốc độc vào cà phê của ông.


Người đàn ông trẻ tuổi vừa rít cái tẩu thuốc từng hơi ngắn, vừa trả lời lại:


- Vâng, nếu tui là chồng của bà, thì tui sẽ uống ngay ly cà phê đó.


----


Không vừa


Hai đồng nghề nói chuyện với nhau:


- Sao má phải cậu tím bầm thế kia?


- Vì vợ tớ phát hiện ra tớ có bồ.


- Thế còn vết cào ở má bên kia?


- Vì bồ tớ phát hiện ra tớ có vợ.


----

Ngủ cũng phải im


- Anh lại nói mơ với con nào rồi đấy? - Vợ quay qua hằn học bảo chồng.


- Làm gì có chuyện ấy! – Chồng vừa dụi mắt vừa nhỏm dậy – Trong cái nhà này, ngay cả khi ngủ anh cũng chẳng dám mở miệng nữa là…


----

Xem vừa về chưa


Một anh chàng sau khi nhậu quắc cần câu, liền lấy di động gọi về nhà:


- Alô, nhà tui đó phải không?


- Nhà tui nào? Mà anh là ai?


- Chồng cô đây, cô xem trong nhà tui đã về chưa hay còn ở nhà thằng Ba Đen?
- Mẹ em thì yêu chó, em thì yêu mèo. - Vậy còn bố em thì sao? - Mẹ em bảo rằng bố em yêu con hồ ly tinh ở trên đầu phố cô ạ!

Chưa biết mùi đàn bà


Đang ngồi thiền trong chùa đột nhiên phương trượng khóc lớn. Các đệ tử thấy vậy xúm vào hỏi:


- Vì sao thầy khóc?


- Ta khóc vì chừng này tuổi đầu rồi mà … chưa biết… đàn bà là gì.


Các đệ tử ồ lên:


- Ôi xời … tưởng chuyện gì….chuyện nhỏ!


Các đệ tử vì muốn lấy lòng sư phụ nên vừa xuống núi bắt 1 em lên cho sư phụ biết thế nào là đàn bà.


Sáng hôm sau, phương trượng lại khóc to hơn, các đệ tử hoảng hốt xúm vào hỏi:


- Vì sao thầy lại khóc nữa???


- Trụ trì mếu máo trả lời: Hu hu…ta cứ tưởng đàn bà là thế nào … hóa ra tương tự hết các ni cô trong chùa.


----

Giờ học vần


Phòng giáo dục về kiểm tra đầu năm cô trò lớp một chuẩn bị thực tập môn để nghênh tiếp đoàn. Cô cho các trò luyện âm L. Cô dặn các cháu khi cô đọc nguyên âm rồi gõ thước các cháu sẽ ghép vần và đồng thanh đọc to rõ ràng, dõng dạc.


Hôm đoàn đến thăm lóp, cô trò vững chí vì vừa chuẩn bị kỹ càng. Cô đứng trên bục và bắt đầu cho các cháu đọc bài.


Cô giáo: A


Cả lớp: L …A….L A …LA


Cô giáo: O


Cả lớp: L …O….L O …LO


Cô giáo: E


Cả lớp: L …E….L E …LE


Đến đây cả lớp bắt đầu chệch choạch, bạn đọc trước bạn đọc sau. Cô giáo dập mạnh thước lên bàn, nói to “ồn”. Tưởng cô yêu cầu đọc tiếp cả lớp đồng thanh ...


----

Ghen


Buổi tối, bà vợ là sư tử hà đông nấu nướng xong liền ra lệnh cho con gọi điện cho bố về ăn cơm ngay. Thằng con sau một hồi hì hục gọi chạy ra bảo mẹ


- Mẹ ơi, con gọi ba lần liền mà lần nào cũng có một cô trả lời.


Bà vợ điên quá, đợi đến lúc chồng đi làm về liền nhảy ra đấm đá túi bụi. Ông chồng bị bất ngờ không hiểu vì sao chỉ kịp nằm lăn ra kêu cứu. Hàng xóm thấy vậy sang xem rất đông. Thấy thế, bà vợ lúc này mặt vẫn đang hầm hầm liền bảo thằng con.


- Mày quay ra nói cho các bạn ấy nghe đi, cái con kia nó trả lời máy của bố mày thế nào.


- Dạ, cô ấy bảo “Số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được, xin quý khách gọi lại sau…”


----

Ai cũng yêu động vật


Cô giáo hỏi học sinh :


- Nhà em có ai yêu động vật không?


- Thưa cô có. Cả nhà em ai cũng yêu động vật.


- Vậy à, em kể cô nghe xem!


- Mẹ em thì yêu chó, em thì yêu mèo.


- Vậy còn bố em thì sao?


- Mẹ em bảo rằng bố em yêu con hồ ly tinh ở trên đầu phố cô ạ!


----


Viên kim cương


Có một người đàn bà đi máy bay. Nhưng có một viên kim cương nên không biết làm cách nào qua hải quan được. Chợt bà thấy một cha cố đang đi ngang qua bèn nhờ cha cố đem qua hải quan dùm. Đến chỗ khai báo nhân viên hải quan hỏi cha: “Cha có gì khai báo không?”. Cha cố tình nói không nhưng chợt nhớ viên kim cương trong túi quần và không nên cãi lời chúa răn là không được nói láo nên cha nói: “Từ thắt lưng cha trở lên không có gì quí giá còn từ thắt lưng trở xuống thì có một vật mà tất cả quí bà đều thích”.


Nhân viên hải quan cười nói: “Cha vui tính quá! Mời cha qua”.


----

Cô em, đừng vội


Kinh nghiệm xương máu dưới đây sẽ cho chúng ta thấy rằng: “Nói trước bước sẽ khó qua” mà còn có khi bị ăn vài cái tát. Tốt nhất là làm xong rồi hãy nói không thì lộ hết.


Một chiếc máy bay dân dụng đang đi vào một sân bay ở Toronto trong chặng cuối cùng. Viên bay công bật hệ thống liên lạc và bắt đầu nói vào micro:


- Kính thưa quý khách! Ðây là cơ trưởng Johnson. Chúng ta đang hạ thấp dần độ cao xuống Toronto. tui muốn thay bay hành đoàn gửi lời Thank đến quý khách vừa bay cùng chúng tui hôm nay, và tui hy vọng quý khách sẽ thoải mái khi ở Toronto. Thank quý khách vừa đến với hãng hàng không chuyên nghề của chúng tôi. Rất mong được gặp lại!


Rồi anh chàng mơ màng nhìn sang hai bên cửa. Tệ một nỗi, anh ta quên mất không tắt hệ thống liên lạc. Cả máy bay đều có thể nghe được cuộc nói chuyện trong khoang lái. Phi công phụ nói với cơ trưởng:


- Này, cậu định sẽ làm gì ở Toronto thế?


- À, tớ mua sắm một ít hàng lậu.


- Ý tớ muốn hỏi tối nay kia.


- Tối nay à? Trước hết là tớ nhận phòng ở khách sạn và đi tè một phát, buồn… cứng cả người rồi!


Tất cả hành khách cười rầm, nhưng cơ trưởng đâu nghe thấy gì, tiếng anh chàng vẫn tiếp tục:


- Sau đó thì… tớ sẽ đưa cô tiếp viên mới đi ăn chiều, cậu biết đấy, cô tiếp viên mà có bộ ngực đồ sộ đi giày đỏ ấy.


- Cậu sẽ thế nào với cô ta?


- Tớ sẽ ăn tối và chuốc rượu cho cô ta, sau đó mang cô ta về phòng và ngủ với cô ta suốt đêm. Ha, ha…


Mọi người trên máy bay đều nhìn về phía cô tiếp viên giày đỏ.


Cô nàng tiếp viên mới này xấu hổ quá, cô chạy từ cuối máy bay lên để vào khoang lái tắt hệ thống liên lạc.


Ði được nửa đường, do vội vàng, lại sắp có “nước mắt ngắn nước mắt dài” nên cô bị vấp và ngã lăn dưới chân một anh chàng. Anh chàng nọ cúi xuống đỡ cô dậy và nói:



- Không nên phải chạy vội thế đâu, em gái. Hắn ta còn phải “tè một phát” trước vừa mà!



Kiếp con người

Dù ban đầu, Chúa trời chỉ cho con người sống 20 năm nhưng con người nhất mực xin thêm 45 năm tuổi thọ...


Ảnh minh hoạ Khi Chúa tạo ra con lừa, Người phán: "Ngươi sẽ làm một con lừa có trí tuệ khiêm tốn, làm chuyện quần quật từ sáng sớm tới tối mịt, thồ những gánh nặng oằn lưng mà chỉ được ăn cỏ. Bù lại những vất vả đó, ngươi sẽ được sống tới 50 năm".


Con lừa trả lời:


- Sống như vậy 50 năm thì thật là khốn cùng khổ. Xin Người cho con sống không quá 20 năm thôi.


Chúa chấp thuận ước nguyện của con lừa. Người tiếp tục tạo ra con chó và nói với nó:


- Ngươi sẽ trông coi nơi ở, bảo vệ tài sản của con người, kẻ sẽ coi ngươi là bạn hữu thân thiết nhất. Ngươi sẽ ăn cơm thừa canh cặn của hắn và sống 25 năm.


Con chó đáp:


- Thank Người! Nhưng sống kiếp con chó trong 25 năm là một hình phạt quá nặng. Xin Chúa cho cuộc đời con chỉ kéo dài dưới 10 năm thôi!


Lời thỉnh nguyện của con chó được chấp nhận. Thế rồi, Chúa tạo ra con khỉ và bảo nó:


- Ngươi sinh ra làm kiếp con khỉ. Ngươi sẽ đánh đu từ cây nọ qua cây kia, hành động như một gã ngốc. Ngươi sẽ có bộ dạng tức cười, chuyên làm trò cười cho thiên hạ. Tuổi thọ của ngươi là 20 năm.


Con khỉ tạ ơn Chúa rồi than thở:


- Cuộc sống như thế kéo dài tới 20 năm thật là một cực hình. Xin người cho con sống 10 năm thôi.


Chúa nhân từ chấp nhận lời thỉnh cầu. Người tiếp tục tạo ra con người rồi phán:


- Ngươi là con người, sinh vật cao cấp duy nhất biết đi trên đôi chân ở trái đất này. Ngươi sẽ sử dụng trí tuệ để làm chủ tất cả sinh vật trên thế giới. Ngươi sẽ thống trị địa cầu và thọ 20 năm.


Con người cầu xin:


- Thưa Chúa! Kiếp người 20 năm thật quá ngắn ngủi. Xin Người hãy ban cho con 20 năm mà con lừa vừa từ chối, 15 năm mà con chó không chịu nhận và 10 năm con khỉ vứt bỏ.


Thế là, Chúa cho người đàn ông sống 20 năm làm kiếp con người. Kế đó, anh ta lấy vợ và sống 20 năm kiếp con lừa, làm chuyện quần quật với những gánh nặng trên lưng. Tiếp theo, khi có con, anh phải sống 15 năm kiếp con chó, trông coi nhà cửa và xơi những đồ ăn thừa mà lũ con để lại. 10 năm cuối đời, anh ta sống kiếp con khỉ, hành động như một gã ngốc để mua vui cho lũ cháu.

Đứa bé xa lạ

Minh họa của Lê Tâm.


Trong khi tui với bà xã đang tất bật sửa soạn đi xem phim ngoài rạp, thì bất ngờ có tiếng chuông cửa. Một khuôn mặt ngây ngô non choẹt xuất hiện.

- Có chuyện gì vậy, hả cậu nhóc? - tui hỏi, không giấu vẻ bực mình.

Nhưng nó chẳng thèm trả lời tui ngay. Sau một phút lưỡng lự, đột nhiên nó thốt ra:

- Con chào bố!

- Mày vừa nói cái gì? - Bà xã tức tốc lao từ trong buồng ra và túm tóc thằng bé gặng hỏi - Đây là cha mày ư?

Chú bé lặng lẽ gật đầu, còn vợ tui bắt đầu mất đi bản tính kiên nhẫn vốn có:

- Vậy mẹ mày là đứa nào?

- Thì mẹ chính là mẹ của con chứ còn ai nữa! - Chú nhóc khảng khái đáp.

- Rặt điều ngốc nghếch! Thằng oắt con này nói dối như cuội ấy! - Bà xã quay sang tui phán, lúc tui bắt đầu cúi xuống buộc dây giày.

Chợt cậu bé rút từ trong cái túi dơ dáy đeo bên người ra một vật gì đó. Một cuốn sổ bìa cứng cáu bẩn, ngay trang đầu dán bức hình khổ lớn, được viền diêm dúa bằng những mảnh giấy bóng kính lòe loẹt cắt ra từ bao bì bọc thứ kẹo tẩm bột rẻ tiền.

- Nhưng đây chính là tấm ảnh đám cưới của vợ chồng mình! - Bà xã reo lên, rồi lập luận thêm - Nếu như anh là bố thằng bé, thì đương nhiên em phải là mẹ nó. Rõ ràng là con chúng ta rồi!

- Một điều chắc chắn! Đây chính là con trai chúng ta, đang sống dưới quê với bà ngoại - tui nhanh nhảu phụ họa.

- Vâng, thì con vẫn sống với ngoại từ bé kia mà - Chú nhóc tái khẳng định điều liên tưởng của tôi.

- Thấy chưa, em chợt nhớ ra rồi, đây chính là Imokhan bé bỏng của chúng ta - Vợ tui đã lấy lại được niềm hưng phấn cố hữu.

- Con không phải là Imokhan - Chú nhóc nói đầy tự ái - Mà là anh trai nó.

Thật quá quắt. tui thầm nghĩ về sự vô duyên luôn tiềm ẩn nơi bà xã. Ngay cả đứa con mình từng đẻ đau mang nặng mà cũng chẳng nhận ra nổi. tui quyết định âu yếm xoa đầu con trai với vẻ khoan dung:

- Đây đâu phải là Imokhan, mà Miegombo thì đúng hơn!

- Miegombo nào, tên con là Nebaril - Cậu bé cố tình rụt đầu ra khỏi tay tôi.

Đúng ra đó là cái tên thằng con trai đầu lòng mà tui đã mất bao đêm trằn trọc chọn lựa. Để giúp nó xóa đi nỗi tủi thân vì các bậc sinh thành chẳng nhận ra mình, tui nói bâng quơ:

- Con trẻ thời (gian) nay chóng lớn và thay đổi nhanh quá. Bố mẹ chẳng bao giờ quên được những đứa con máu thịt vừa gửi gắm cho bà ngoại ngay từ khi còn quấn tã…

- Thế con từ đâu tới đây? - Vợ tui chen vào.

Thằng con tội nghề giải KẾT một cách khó nhọc, rằng sáng qua nó bị điểm kém ở trường, sợ về nhà bà lại la rầy, nên nó quyết định vẫy xe tốc hành liên tỉnh lên thành phố với vợ chồng tôi.

- Ôi giời, lại đám bà già cổ hủ rách việc! - Bà xã thở hắt ra - Không có được một phương pháp giáo dục tân tiến nào sất. Chỉ rắp tâm la mắng con nít thay vì thương yêu thật lòng, cũng như biết giáo dục chúng một cách khéo léo tinh tế.

Rồi vợ chồng tui lần lượt ôm hôn con mình, trước khi vội đến rạp cho kịp giờ.


Chết đuối trên đường

Trên đời này, không có cái chết nào ức bằng chuyện chết đuối trên đường cả. Thà đi sông đi biển bị chết đuối hay đi trên đường bị xe tông, xe đụng thì không nói làm gì...

- Thế mà ở nước ta vừa xảy ra nhiều lần. TP.HCM cũng từng có vài vụ, Hà Nội thì cũng vừa mới xảy ra. Sắp tới, khi Hà Nội và TP.HCM vào "mùa nước nổi", những vụ như trên không có gì bảo đảm rằng sẽ không diễn ra nữa.

- Trách nhiệm trong những chuyện này thường được đổ cho trời mưa to, nếu không có mưa to ngập phố vừa không có chuyện, chứ chẳng hề thấy rằng nếu không làm ăn cẩu thả thì vừa chẳng như thế. Đổ cho trời mưa như thế thì khác gì đổ cho ông trời. Mà ngay cả Chí Phèo còn biết rằng "trời có của riêng nhà nào" thì đổ cho trời cứ xemcoi nhưhết chuyện.

- Chuyện trách nhiệm của cá nhân, tập thể cứ để đấy, nếu xử cho tới thì chẳng chạy đâu thoát, quan trọng nhất là phải giảm hiện tượng chết đuối giữa đường kia kìa.

- Vậy, trước mắt, ngoài chuyện ra đường phải đội mũ bảo hiểm, Nhà nước còn phải bắt buộc người dân phải mang theo... phao cứu sinh. Tuy hơi kỳ quái nhưng dần dần người dân cũng sẽ quen. Khi vừa quen thì tự động hết thấy kỳ. Tin rằng với chuyện đội mũ bảo hiểm vừa làm được, thì với phao cứu sinh cũng làm được thôi.


Thứ mà đàn ông ai cũng muốn

Tàu chìm, một chàng trai trôi dạt vào hoang đảo, phải mất một thời (gian) gian dài, anh ta mới KẾT nghi được với hoàn cảnh. Tuy nhiên, còn một thứ anh ta khao khát mãi...

- Bất ngờ, vào một ngày nọ cũng có một thiếu nữ tuyệt cú đẹp trôi dạt vào hoang đảo. Anh ta cố gắng làm cô tỉnh lại và hỏi:

- Cô có giữ lại được thứ gì không?

- Cô gái trả lời: Không, chỉ còn một thứ mà đàn ông các anh ai cũng muốn.

- Chàng trai kêu lên sung sướng:

- Trời ơi! Cô mang theo bia à?








 

phananhvtc

New Member



Giảng bài


Cảnh sát chặn một ông đi ngoài phố lúc nửa đêm:


- Ông đi đâu vào giờ này?


- tui đi nghe giảng bài.


- Lúc này thì ai giảng cho ông nghe?


- Vợ tôi.


----



Cái này tương tự chuyện sợ vợ quá nhỉ!
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top