thangdbg

New Member
thư của Mẹ

Con trai yêu quý!



Mẹ viết này thật chậm vì biết rằng con đọc không được nhanh lắm. Gia đình ta vừa chuyển nhà rồi vì ba con đọc báo thấy nói rằng hầu hết các tai nạn xảy ra trong bán kính 20 dặm gần nhà. Mẹ không thể cho con biết đất chỉ mới được vì gia (nhà) đình chủ trước vừa mang số nhà của họ đi để đỡ phải thay đổi đất chỉ.





Nơi ở mới có một cái máy giặt lạ kiểu. Ngày đầu tiên, mẹ thả vào đó 4 cái áo sơ mi, giật sợi dây và chúng bị nước cuốn mất tích.



Ở đây mưa hai lần mỗi tuần. Cơn mưa đầu tiên kéo dài 3 ngày và cơn mưa thứ hai 4 ngày.



Chiếc áo con dặn mẹ gửi, dì Sue nói rằng cúc của nó sẽ làm thư quá nặng nên mẹ vừa cắt hết cúc ra và bỏ vào trong túi áo.



Chị gái của con mới sinh sáng nay. Mẹ không biết đứa bé là trai hay gái nên không biết con vừa trở thành cậu hay dì của nó.



Cậu John của con rơi xuống hầm ủ rượu whisky. Có mấy người định kéo cậu lên nhưng cậu đánh trả dữ dội làm họ phải bỏ ý định, còn cậu thì chết đuối. Gia đình ta đem cậu đi hoả táng và cái xác cháy 3 ngày liền.



Chiếc xe tải trong đó có 3 người bạn của con bị rơi xuống sông khi đang qua cầu. Người lái xe ngồi đằng trước thì chui được qua cửa sổ và bơi vào bờ. Hai người ngồi sau chết đuối vì không đóng được cửa hậu.



Lần này chỉ có chừng ấy tin thôi. Không có gì nghiêm trọng xảy ra cả. Nếu con không nhận được thư này, nhớ báo cho mẹ biết và mẹ sẽ gửi thư khác cho con.



Thương yêu.



Mẹ của con.













Hên & Xui

Có một ngôi chùa ở một nơi xa xôi nào đó... có 3 vị sư tăng đang tu hành. Thời gian tu hành là 100 năm với điều kiện là trong 100 năm đó họ không được mở miệng nói bất cứ một lời nào. Cho tới ngày cuối cùng của năm thứ 99 thì chùa hết gạo và 3 người phải xuống núi mua gạo.



Trên đường đi trở về, vì đường dốc cao quá nên vừa có một bao gạo bị rớt khỏi xe thồ nhưng vị sư thứ nhất mải lo đẩy nên không hề để ý. Vị sư thứ hai ra dấu cho vị sư thứ nhất báo là vừa rớt bao gạo nhưng diễn tả mãi mà vị sư thứ nhất cũng không hiểu, thế là vị sư thứ hai nổi nóng và quát:



- tui diễn tả tới như vầy mà cũng không hiểu à, đồ con bò...



Vị sư thứ nhất liền trả lời:



- Chết ngươi rồi... ngươi dám nói chuyện à?



Lúc này vị sư thứ ba cười phá lên và nói:



- Hên quá! Mình chưa nói...













Trongphòng chốngchat

user1: ông có biết là nếu trong lúc chat mà gõ password của mình vào thì nó sẽ hiện ra toàn là dấu * không?



user2: thật thế à ?



user1: ừ, ví dụ password của tui là *****, ông sẽ thấy nó chỉ là ***** đúng không?



user2: hay thật, để tui thử xem. ngayhomqua



user2: sao tui không thấy nó hiện ra dấu * nhỉ



user1: đâu có, tui nhìn thấy là **********



user2: hay thật đấy, giờ tui mới biết



user1: bất cứ khi nào ông gõ 'ngayhomqua' thì tui chỉ thấy là '**********'



user2: khoan đã, sao ông biết password của tui là 'ngayhomqua' ?



user1: tui copy và paste cái đống ********* của ông vào, vì đó là password của ông nên ông sẽ thấy nó là 'ngayhomqua', còn tui thì chỉ thấy toàn là * thôi



user2: tuyệt cú thật, Thank nhé







Chỉ tại cái thắng xe

Một đám cháy bắt đầu từ một bãi cỏ đang lan gần tới một nông trại ở Indiana. Sở cứu hoả gần đó liền cử người đến. Nhưng đám cháy vừa vượt quá tầm kiểm soát của họ, vì thế người ta liền gọi cho những người lính cứu hoả tình nguyện của vùng lân cận để nhờ giúp đỡ.



Và những người lính tình nguyện đến trên một chiếc xe chữa cháy cũ kỹ. Họ dũng cảm lái chiếc xe lao thẳng vào đám cháy và dừng lại ở giữa ngọn lửa. Những người lính cứu hoả nhảy ngay ra khỏi chiếc xe và bắt đầu xịt nước tứ phía. Chẳng bao lâu sau đó họ vừa có thể kiểm soát được ngọn lửa, không cho nó lan ra.



Ông chủ trang trại cảm giác rất thán phục sự dũng cảm của những người lính cứu hoả tình nguyện, ông liền thưởng cho họ 1000 đôla.



Vào ngày hôm sau một tờ báo ở đất phương vừa hỏi đội trưởng của đội lính cứu hoả tình nguyện:



- Các anh sẽ làm gì với số trước thưởng đó?



- Điều mà chúng tui chắc chắn sẽ phải làm đầu tiên là sửa cái thắng của chiếc xe chữa cháy chết tiệt đó!!!
 

b4bjmjlo_9x

New Member
nhảm, truyên cười thì phải thâm thúy



kể truyện phải làm cho người ta liên tưởng



truyện dở quá
 

Dearbourne

New Member
nhảm, truyên cười thì phải thâm thúy



kể truyện phải làm cho người ta liên tưởng



truyện dở quá
 

Các chủ đề có liên quan khác

Top