tui gặp cô ấy lần đầu tiên trong lớp học quốcphòng chốngdo trường tổ chức tại Gia Định Park.tui không bít là các bạn có tin vào tình yêu sét đánh hay là không nhưng tui xin khẳng định là nó có thật bởi vì tui là nhân chứng củng chính là nạn nhân.Trong suốt 12 năm trời đèn sách,tui vừa gặp không biết bao nhiêu là bạn nử xinh đẹp,đáng yêu nhưng tui cứ như 1 đứa trè ham chơi nên không wan tâm gi đến các bạn khác phái.Nhưng cúi cùng đứa trẻ đó đả dừng chân trong tim tui va` thay thế vào đó là hình bóng của Quyên (1 cô gái Dak Lak rất ư là đơn sơ,mộc mạc).Từ ngày gặp dc Quyên,tui vừa bít nhớ nhung là thế nào.Chúng tui dc xếp cùng lớp với nhau nên những giây phút dc nhìn ngắm Quyên đối với tui cứcoi nhưthiên đường không lối thoát.Do chân ướt chân ráo bước chân vào con đường tình củm,nên tui không bít phải làm thế nào để có thể thổ lộ cho cô ấy (ko lẻ tui cứ xông thẳng đến rồi nói là Wo Ai Ni với cô ấy hay sao).Gần 2 năm trời trôi wa,nhìn ngắm Quyên vẫn là sở thích số 1 của tui và tui chỉ mong có thế.Nhận dc lời khuyên từ 1 người bạn đó là tặng wà làm wen và tui cố gắng tìm 1 thời cơ.Dồn hết can đảm,tui lìn tra birthday của Quyên và lên kế hoạch tặng wà cho Quyên.Nhận dc lời Thank của Quyên từ món wà của tôi,tui không thể nào diễn tả dc cảm súc của mình lúc đó.Từ ngày may mắn nhất đời tui hôm đó,hy vọng nói lên 3 chử thiêng liêng đó ngày càng gần đối với tôi.Nhưng tất cả chuyện lun không như ý mún.Chỉ 1 tuần sau,Quyên vừa chuyển trường học.Cả thế giới wanh tui như sụp đổ,trái tim tui bỗng đau nhói như có 1 vết cắt khá sâu và đang rỉ máu.tui cố gắng tìm thêm thông tin về Quyên nhưng không vọng.Giá như tui không nhu nhược thì vừa có 1 thời cơ,1 thời cơ để thực hiện dc ước mơ ........... để nói lên 3 chữ thiêng liêng mà tui lun ấp ủ :"Anh Yêu Em ! ".
Còn các bạn thì sao có ai tin vào tình yêu sét đánh không ?